Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 4157: Sau này còn gặp lại

- Nguyên Giới nghèo nàn lạc hậu nhất này chính là mục tiêu của ta, mười năm, mười năm ta liền sẽ khiến nơi này rực rỡ hẳn lên... Dương huynh, ta nói những lời này với ngươi, tuyệt đối không phải muốn khoe khoang gì, đó là muốn nói cho ngươi biết, hiện tại trước mặt ngươi là một cơ hội ngàn năm một thuở, chúng ta liên thủ, nhất định có thể làm ra một sự nghiệp lớn...
Thấy người này thao thao bất tuyệt, không có ý dừng lại, Diệp Quan đành phải nói:
- Ta không tin thần linh...
Tần Phong thốt ra:
- Ta cũng không tin thần linh! Cái gọi là tín ngưỡng thần linh, đó đều là dùng để tẩy não... À, ta nói như vậy, có thể có chút bất kính, nhưng Dương huynh cũng không phải người ngoài, hẳn là cũng không có quan hệ quá lớn...
Diệp Quan: "..."
Tiểu Nhiễm chăm chú nhìn Tần Phong, không nói gì
Tần Phong cười ngượng ngùng:
- Ta không phải là không tôn kính Thần Linh Chủ, ngược lại, ta vô cùng kính nể Thần Linh Chủ của chúng ta. Dù sao, từ khi hắn làm Thần Linh Chủ đến nay, Thần Linh văn minh của chúng ta đã xảy ra thay đổi nghiêng trời lệch đất
Diệp Quan có chút tò mò:
- Vậy tại sao ngươi không tín ngưỡng thần linh?
Tần Phong chân thành nói:
- Bởi vì thần linh không muốn chúng ta tín ngưỡng, mà là năng lực làm việc của chúng ta. Hơn nữa, nếu tín ngưỡng thần linh quá độ, sẽ mất đi bản thân, bởi vì điều này sẽ dẫn đến càng ngày càng ỷ lại thần linh, đồng thời lấy niềm vui của thần linh làm niềm vui, lấy ác của thần linh làm ác... Nói đơn giản thì chính là sẽ điên cuồng nịnh hót thần linh, a dua nịnh hót... Đây tuyệt đối không phải điều thần linh muốn thấy
Diệp Quan cười nói:
- Sao ngươi biết được
Tần Phong mỉm cười nói:
- Từ khi thần linh cầm quyền tới nay, cũng giống như thần linh đời trước, chưa bao giờ kiến tạo pho tượng, đồng thời, rất nhiều cải cách của hắn đều đang ước thúc quyền lợi của quan viên nội bộ Thần Linh Điện, bao gồm cả quyền lợi của chính hắn. Ngoài ra, hắn còn có rất nhiều cải cách đều là vì tạo phúc chúng sinh phía dưới. Có thể nhìn ra được, thần linh của chúng ta thật sự muốn làm chút chuyện cho chúng sinh phía dưới, đương nhiên, đây cũng là chuyện ta muốn làm
Tiểu Nhiễm đột nhiên nói:
- Có thể nhìn ra được, ngươi vô cùng tôn kính thần linh, vậy vừa rồi ngươi nói tín ngưỡng thần linh, đó là tẩy não... Ngươi phản đối người khác tín ngưỡng thần linh sao?
Tần Phong trầm giọng nói:
- Đây là ta dùng từ không đúng, ta không phản đối người khác tín ngưỡng thần linh, ta phản đối là tín ngưỡng thần linh vô não, nếu thần linh tốt, đương nhiên người người đều tín ngưỡng trong lòng, nếu thần linh xấu, vậy cũng muốn tín ngưỡng sao?
Tiểu Nhiễm trầm mặc
Tần Phong lại nói:
- Cá nhân ta cảm thấy, điều đầu tiên chúng ta cần làm là tín ngưỡng chính mình, chỉ có chính mình, bản thân mình có năng lực, mới có thể phân rõ thần linh có nên đi theo hay không, có nên tín ngưỡng hay không, mà không phải người khác nói cái gì thì chính là cái đó, người không có tư tưởng của mình, tựa như cỏ trôi nổi trên mặt nước, chỉ có thể trôi theo dòng nước, vĩnh viễn không có chủ kiến của mình, một ngày nào đó chết đi, có lẽ còn không biết mình đã chết như thế nào
Diệp Quan mỉm cười gật đầu:
- Đúng là như vậy
Tần Phong nhìn về phía Diệp Quan, chân thành nói:
- Dương huynh, cách nói chuyện của ngươi bất phàm, kiến thức cũng không tầm thường, nghĩ đến cũng không phải người bình thường, mặc dù ta cảm thấy có chút không quá có khả năng, nhưng vẫn muốn mời ngươi một lần nữa, nếu như ngươi nguyện ý ở lại, sau này chúng ta nhất định có thể xông ra một phen sự nghiệp
Diệp Quan nói:
- Cảm ơn lời mời của ngươi, nhưng ta đúng là còn có việc khác cần hoàn thành... Người ở đây, ta tin tưởng vẫn có rất nhiều nhân tài có thể đào tạo, ngươi bồi dưỡng một chút, cho bọn họ một cơ hội. Ta tin rằng cuối cùng bọn họ cũng sẽ toả sáng, giống như... Thần Linh Chủ đã chọn ngươi
Tần Phong suy nghĩ một chút, cười nói:
- Cũng đúng
Diệp Quan cười nói:
- Tần huynh, sau này còn gặp lại
Tần Phong cũng ôm quyền:
- Sau này còn gặp lại
Diệp Quan dẫn theo Tiểu Nhiễm rời đi
Tần Phong nhìn Diệp Quan và Tiểu Nhiễm rời đi, nhỏ giọng thở dài, thầm nghĩ đáng tiếc
Như y đã nói, y tới nơi này, thiếu nhất chính là nhân tài, mà chuyện y muốn làm tiếp theo không thể thiếu nhân tài trợ giúp
Tần Phong nhỏ giọng thở dài:
- Người này có phong thái của Đại Đế... Đáng tiếc, hắn không thể làm việc cho ta, thật đáng tiếc...
...
Diệp Quan dẫn theo Tiểu Nhiễm rời khỏi Nguyên Giới. Trên đường đi, Diệp Quan mở lòng bàn tay ra, một luồng tín ngưỡng lực xuất hiện trong lòng bàn tay hắn
Lực lượng tín ngưỡng màu trắng!
Đây không phải lực lượng tín ngưỡng của Quan Huyền vũ trụ, mà là lực lượng tín ngưỡng đến từ Thần Linh văn minh, lực lượng tín ngưỡng của Thần Linh văn minh này đã càng ngày càng tinh thuần, cũng càng ngày càng nhiều
Bạn cần đăng nhập để bình luận