Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1784: Tiên Tổ Tiên Linh Tộc

CHƯƠNG 1784
TIÊN TỔ TIÊN LINH TỘC
Dứt lời, y phất tay áo vung lên, nam tử áo bào đen trực tiếp bị xóa đi
Thanh Giác ở một bên gắt gao nhìn chằm chằm nam tử áo xanh:
- Mười thành thần tính, ngươi là mười thành thần tính…
Nam tử áo xanh lãnh đạm nói:
- Ta là mười một thành
Mười một thành!
Thanh Giác sửng sốt, lập tức cả giận nói:
- Căn bản không có mười một thành…
Nam tử áo xanh cười hắc hắc:
- Lão tử muốn mấy thành chính là mấy thành, ngươi không phục sao? Đánh ta đi!
Thanh Giác: "…"
Diệp Quan: "…"
Muốn mấy thành chính là mấy thành!
Thanh Giác gắt gao nhìn chằm chằm nam tử áo xanh, y mở lòng bàn tay ra, trong tay là một tấm lệnh bài cổ lão, không có chút do dự nào, y trực tiếp thôi động tấm lệnh bài kia
Oanh!
Lệnh bài phóng lên tận trời, thẳng vào sâu trong tinh không
Ở một bên, nam tử áo xanh khẽ lắc đầu:
- Lại gọi người!
Diệp Quan nói:
- Hẳn là gọi tổ
Nói đến đây, hắn đột nhiên nhìn về phía nam tử áo xanh:
- Ta cũng có thể gọi tổ sao?
Một đường đi tới này, hắn đã gặp quá nhiều quá nhiều người gọi tổ
Nam tử áo xanh cười nói:
- Lần sau ngươi thử một chút?
Diệp Quan cười ha ha một tiếng
Theo tấm lệnh bài kia hóa thành một ngọn hỏa diễm bốc cháy lên, một lão giả hư ảo chậm rãi ngưng hiện
tiên tổ Tiên Linh tộc!
Nhìn thấy lão giả này, vô số tộc nhân Tiên Linh tộc giữa sân dồn dập quỳ xuống
Thanh Tri lộ ra ánh mắt phức tạp, cũng là cung kính thi lễ
Lâu Đắc Nguyệt thì có chút hiếu kỳ, bởi vì tục truyền vị tiên tổ Tiên Linh tộc này thế nhưng là tiếp cận vô hạn mười thành thần tính
Tiên tổ Tiên Linh tộc sau khi xuất hiện, lão chậm rãi quét qua giữa sân, cuối cùng, ánh mắt của lão rơi vào trên thân nam tử áo xanh, khi nhìn thấy nam tử áo xanh, lão hơi nhíu lại lông mày
Nam tử áo xanh mỉm cười, không nói gì
Lão giả sau khi nhìn chằm chằm nam tử áo xanh một lúc lâu, thấp giọng thở dài:
- Các hạ, việc này còn có thể hoà giải không?
Nghe được lời nói của lão giả, vẻ mặt của Thanh Giác trong nháy mắt trở nên tái nhợt
Mà cường giả Tiên Linh Tộc còn lại cũng là trực tiếp sắc mặt như tro tàn, xụi lơ trên mặt đất
Lâu Đắc Nguyệt thấp giọng thở dài
Nàng biết, vị tiên tổ Tiên Linh tộc này là cảm nhận được thực lực của nam tử áo xanh, tự biết không địch lại
Mười thành thần tính?
Lâu Đắc Nguyệt quay đầu nhìn về phía nam tử áo xanh, vị Thanh Sam Kiếm Tu này ít nhất là mười thành thần tính
Thật sự là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên
Nam tử áo xanh không có trả lời, mà là quay đầu nhìn về phía Diệp Quan một bên, cười nói:
- Ông nội nghe ngươi, ngươi nếu nói diệt, Tiên Linh tộc này tan biến trên thế gian từ đây, ngươi nếu nói lưu, bọn hắn có thể sống
Diệp Quan!
Giữa sân, hết thảy tộc nhân Tiên Linh tộc dồn dập quay đầu nhìn về phía Diệp Quan
Thanh Tri cũng nhìn về phía Diệp Quan, nàng chậm rãi nắm chặt hai tay lại, nhưng nàng không nói gì
Diệp Quan sau khi yên lặng một lúc lâu, đột nhiên nhìn về phía Thanh Tri:
- Thanh Tri cô nương, ngươi đưa người nhất mạch ngươi đi đi
Mang đi Thanh Tri nhất mạch!
Thanh Tri thở dài một hơi trong lòng, nàng lộ ra ánh mắt phức tạp, sau đó cung kính thi lễ:
- Đa tạ!
Diệp Quan lại là lắc đầu:
- Không cần như vậy
Thanh Tri đang muốn nói chuyện, đúng lúc này, vị tiên tổ Tiên Linh tộc kia đột nhiên lật tay đè ép, cách đó không xa, Thanh Giác trực tiếp bị một cỗ lực lượng kinh khủng xóa đi
Lúc mọi người ở đây nghi hoặc không hiểu, Thanh Giác đột nhiên nói:
- Kể từ giờ phút này, Thanh Tri chính là tộc trưởng Tiên Linh tộc chúng ta
Mọi người sửng sốt!
Lão giả đột nhiên mở lòng bàn tay ra, một chiếc nhẫn trữ vật thần bí chậm rãi bay đến trước mặt Thanh Tri, lão mỉm cười:
- Bên trong vật này là truyền thừa và tích súc suốt đời ta cùng với một sợi thần hồn, kể từ giờ phút này, ngươi chính là tộc trưởng Tiên Linh tộc chúng ta
Thanh Tri có chút không biết làm sao
Mà lão giả lại không nói gì nữa, lão nhìn thoáng qua nam tử áo xanh một bên, mỉm cười:
- Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, lão hủ hôm nay xem như thêm kiến thức
Dứt lời, thân thể của lão trực tiếp trở nên mờ đi, lập tức biến mất không thấy gì nữa
Mà giữa sân, những cường giả Tiên Linh Tộc còn sống kia lúc này cũng đã lấy lại tinh thần, lúc này dồn dập cung kính hành lễ đối với Thanh Tri:
- Bái kiến tộc trưởng
Tộc trưởng!
Tất cả mọi người giữa sân quỳ rạp xuống đất, sau đó khẩn trương chờ đợi
Bọn hắn tự nhiên biết dụng ý của tiên tổ chính mình, thế nhưng, cuối cùng vẫn phải xem vị Diệp công tử này
Thanh Tri không để ý tới những tộc nhân Tiên Linh tộc đó, mà là quay người nhìn về phía Diệp Quan xa xa, nàng khẽ cắn môi, không nói gì
Diệp Quan cũng không nói gì
Thanh Tri yên lặng cúi đầu xuống, hai tay hơi khẽ run
Bạn cần đăng nhập để bình luận