Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2858: Hoàng Lăng

CHƯƠNG 2858
HOÀNG LĂNG
Văn Minh Thuỷ Tổ Thần Khư Vương Triều vậy mà hóa tất cả điều luật thành một loại lực lượng, ngươi mong muốn thu hoạch được lực lượng, liền nhất định phải tu pháp, hiểu pháp, tuân pháp
luật pháp chính là cảnh giới!
Ngươi không tu?
Có khả năng!
Vậy liền tự mình sáng chế một con đường!
Nhưng tự mình đi một con đường, khó cỡ nào?
Diệp Quan vào giờ khắc này mới tin tưởng Phạm Chiêu Đế này cũng không có lừa dối hắn, hoá ra, luật pháp thật sự có khả năng thực chất hóa
vấn đề lớn nhất của Quan Huyền vũ trụ bây giờ chính là Quan Huyền pháp không thể triệt để phổ biến, làm cho tất cả mọi người cam tâm tình nguyện tuân thủ
dường như nghĩ đến cái gì, Diệp Quan đột nhiên nhìn về phía Phạm Chiêu Đế:
- Sau khi luật pháp thực chất hóa, nếu như người sáng tạo pháp này mang ý xấu, vậy đối với chúng sinh mà nói…
Phạm Chiêu Đế nói tiếp:
- Chính là tai hoạ, tai hoạ hủy diệt
Diệp Quan yên lặng
Phạm Chiêu Đế nói:
- Chúng sinh đối với cường giả chân chính, chẳng qua là một loại công cụ tu luyện… không cần thiết quá quan tâm…
Diệp Quan đột nhiên cắt ngang ả:
- Pháp này có khả thi, chẳng qua, nhất định phải chịu ước thúc, bằng không, người sáng tạo pháp này một khi có tà niệm, đối với chúng sinh mà nói, không thể nghi ngờ là một tai hoạ hủy diệt… luật pháp nhất định phải nhận ước thúc cùng với giám sát!
Phạm Chiêu Đế nhìn Diệp Quan, bên trong con ngươi sáng ngời như tuyết
Diệp Quan không có để ý Phạm Chiêu Đế, hắn thong thả tới lui mấy bước, sau khi trầm tư một chút, con mắt đột nhiên sáng lên:
- Có, ta có thể để Tĩnh tông chủ tới tham dự Quan Huyền pháp thực chất hóa, nhờ nàng giám sát Quan Huyền pháp cùng với ta, ta nếu như có ý đồ xấu, nàng có khả năng cưỡng ép can thiệp hoặc là ngăn cản, kể từ đó, về sau ta làm việc, liền nhất định phải cẩn thận cùng với yêu cầu nghiêm khắc chính mình…
Phạm Chiêu Đế cười nói:
- Vì sao không thể nhờ ta? Ta đâu có yếu hơn nàng chỗ nào?
Thanh âm của ả lần này ôn hòa trước nay chưa từng có
Diệp Quan nhìn về phía Phạm Chiêu Đế, sau đó nói:
- Phạm cô nương, nếu như ngươi là ta, sẽ dám tin tưởng ngươi sao??
Phạm Chiêu Đế nhìn chằm chằm hắn chóc lát, bỗng nhiên nhoẻn miệng cười:
- Không dám
Diệp Quan chân thành nói:
- Phạm cô nương, làm thế nào mới có thể đạt được Vô Thượng Pháp Ấn?
Phạm Chiêu Đế cười nói:
- Đừng nóng vội
Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút
Phạm Chiêu Đế nói:
- Vô Thượng Pháp Ấn hiện tại đã vỡ nát, đầu tiên phải làm cho nó ngưng tụ một lần nữa
Diệp Quan nhìn ả một cái, có chút im lặng, hắn càng ngày càng cảm giác đây mẹ nó là một loại sáo lộ, tựa như Hệ Ngân Hà vậy, ngươi trúng thưởng, nhưng thật xin lỗi, ngươi trước tiên cần phải nạp tiền, sau đó mới có thể lĩnh thưởng
sáo lộ sâu!!
Phạm Chiêu Đế tiếp tục nói:
- Muốn một lần nữa ngưng tụ Vô Thượng Pháp Ấn, cũng không phải việc khó gì, chẳng qua là cần một chút thời gian mà thôi
Diệp Quan đột nhiên nói:
- Phạm cô nương, Văn Minh Thuỷ Tổ của các ngươi đâu?
Phạm Chiêu Đế cười nói:
- Đã biến mất
Diệp Quan nhíu mày:
- Biến mất?
Phạm Chiêu Đế gật đầu:
- Cũng bởi vì ông ta biến mất, điều luật bên trong Vô Thượng Pháp Ấn mới không có người ước thúc, thế là, Thần Khư đế quốc bắt đầu mục nát nội loạn, luật pháp thực chất hóa chính là một mối tai hoạ, người sáng tạo nếu như không có mặt, lực ước thúc luật pháp sẽ giảm mạnh
Diệp Quan nói khẽ:
- Thì ra là thế
Phạm Chiêu Đế tiếp tục nói:
- Đi, dẫn ngươi đi một chỗ
Nói xong, ả quay người rời đi
Diệp Quan có chút hiếu kỳ:
- Đi nơi nào?
Phạm Chiêu Đế hơi nhấc khóe miệng lên, nở nụ cười vũ mị:
- Địa phương vui sướng
Diệp Quan: "…"
Diệp Quan đi theo Phạm Chiêu Đế trực tiếp rời đi Hoàng thành, ước chừng một khắc đồng hồ sau, bọn hắn đi tới một vùng núi
bên trên sống lưng một ngọn núi ở phần cuối vùng núi này, nơi đó có một tòa cung điện to lớn đứng vững vàng, khí thế của nó bàng bạc, uy nghiêm mà thần bí, tường thành của nó cao chừng mấy trăm trượng, cực kỳ hùng vĩ, mỗi một viên gạch trên tường thành đều khắc phù văn cổ lão mà lại thần bí, lộ ra một loại cảm giác tuế nguyệt tang thương
Diệp Quan nhìn toà cung điện hùng vĩ tráng lệ kia, có chút hiếu kỳ:
- Đây là?
Phạm Chiêu Đế nói:
- Hoàng Lăng
Nói xong, ả mang theo Diệp Quan trực tiếp xuất hiện ở trước toà Hoàng Lăng kia, trước Hoàng Lăng có hai pho tượng thị vệ, thị vệ thân hình cao lớn, tay trái nắm mâu, tay phải cầm lá chắn, mắt nhìn phía trước, trong mắt lộ ra một cỗ cảm giác áp bách vô hình
Diệp Quan nhìn về phía Phạm Chiêu Đế, Phạm Chiêu Đế lại không có nói cái gì, dẫn hắn đi vào trong Hoàng Lăng
theo lối đi, hai người đi vào sâu trong lòng đất, đây hoàn toàn là một toà thành dưới đất, chẳng qua bên trong tòa thành này cũng không có người, cả tòa thành lơ lửng mười chín toà đồng quan, tỏ ra cực kỳ âm u tĩnh lặng
Bạn cần đăng nhập để bình luận