Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Chương 44: Có Một Số Việc, Có Lần Đầu Là Được

Chương 44: Có Một Số Việc, Có Lần Đầu Là ĐượcChương 44: Có Một Số Việc, Có Lần Đầu Là Được
Chương 44: Có Một Số Việc, Có Lân Đầu Là Được
Giờ này khắc này, trên không trung.
Kharlamov tự mình dẫn một trung đội chấp hành nhiệm vụ oanh tạc xưa nay chưa từng có này.
Trước đó, các phi công của trung đoàn tiêm kích thậm chí còn không biết Yak-1 của họ còn có thể treo bom.
Chủ yếu là Không quân Ant đặc biệt nhấn mạnh sự chuyên nghiệp, một loại máy bay khi thiết kế chỉ cân nhắc một loại nhiệm vụ, vì nhu cầu của nhiệm vụ này mà làm đến mức tối đa.
Họ thậm chí muốn tháo súng máy ở ghế sau của Il-2 xuống, để giảm bớt trọng lượng hai ba trăm kg kia.
Dưới ý tưởng thiết kế này, vì sao Yak-1 có thể treo bom đã không thể kiểm chứng. Phi công căn bản không biết vì sao một sân bay chủ yếu đóng quân tiêm kích, vì sao lại có bom 100 kg và 50 kg.
Các phi công thậm chí còn hưng phấn thảo luận, nói xong chứng tỏ lập tức có nữ phi công lái máy bay ném bom Po-2 muốn chuyển trường tới, bằng không làm sao giải thích những quả bom này đây?
Cho tới hôm nay họ treo bom xuất kích.
Đây là một lần làm việc đơn giản nhẹ nhàng, bởi vì đại bộ phận người Prosen chưa bị không kích, số ít người Prosen từng bị không kích gặp phải cũng là không kích ban đêm của Po-2.
Không kích ban ngày của Il-2 phần lớn binh sĩ Prosen chưa từng thấy qua.
Họ căn bản không ngụy trang, có một số người Prosen nhìn thấy Yak-1 lướt qua bầu trời còn vẫy tay, đại khái coi trung đội của Kharlamov là quân bạn.
Trong radio, chiếc số 3 của trung đội Kharlamov, cũng chính là trưởng máy bay của biên đội số 2 - Thượng úy Semyon hỏi: "Chúng ta nên ném cái gì đây? Trông khắp nơi đều là mục tiêu."
Kharlamov: "Đương nhiên phải ném thứ có giá trị cao, ví dụ như cho vị thiếu tướng đáng kính của chúng ta thêm một chiến quả tướng quân nữa."
Kharlamov vẫn luôn nói "thiếu tướng đáng kính", hắn không có ý tứ mỉa mai, mà là ở phía trước "tướng quân" thêm một từ để hình dung sự kính ngưỡng của hắn với Rokossovsky.
Thượng úy Semyon lẩm bẩm: "Trước tiên không nói chúng ta có thể tìm được căn phòng "cắm đầy" ăng ten trong tưởng tượng hay không, cho dù tìm được căn phòng như vậy, còn phát hiện trước cửa nó dựng thẳng cột cờ nước Prosen, còn có mấy trăm người đang được trao huân chương —— cho dù chúng ta phát hiện mục tiêu như vậy, bom của chúng ta cũng chưa chắc đã ném trúng.
"Tôi được huấn luyện toàn bộ là không chiến. Ở trường hàng không quả thật từng học tấn công mặt đất, nhưng lái là II-2.
"Sau khi đến đơn vị, tôi chưa từng được huấn luyện tấn công mặt đất một lân nào. Kể từ khi khai chiến đến nay, tôi chỉ bắn strafing quân địch trên mặt đất."
Kharlamov: "Đừng oán trách nữa, mọi người đều như nhau cả thôi. Vẫn nên cố gắng tìm mục tiêu thì hơn. Cho dù không ném bom trúng, chúng ta có thể bắn strafing."
Lúc này phi công số 4 lên tiếng: "Tôi thấy một căn nhà lớn, ở phía bên phải chúng ta, có thể là trang viên của Boye. Tôi cá bên trong nhất định có một Sư đoàn bộ, ít nhất một Sư đoàn bộ."
Kharlamov liếc nhìn sang phải, vừa vặn nhìn thấy trang viên ở phía xa, bởi vì khoảng cách xa nên nhìn có vẻ đang chậm rãi lùi vê phía sau.
"Vậy chúng ta bay vòng qua đó”, hắn nói,tách đội hình, hai chiếc một. Semyon, anh giữ liên lạc bằng mắt với tôi."
Biên đội 4 chiếc biến đổi đội hình trên không trung vô cùng phức tạp, cho nên phi công khi tham gia không chiến thường là biên đội 2 chiếc, đội hình như vậy muốn thay đổi đội hình rất đơn giản.
Mặt khác, khi thay đổi đội hình, Kharlamov không nhìn thấy máy bay của Semyon, cho nên phải nhắc nhở anh ta giữ liên lạc bằng mắt với mình, bảo đảm biên đội 2 chiếc không bị phân tán.
Máy bay trên không trung rất dễ bị mất dấu mục tiêu, bất kể là kẻ địch hay đồng đội, bay lên rồi phát hiện không nhìn thấy đồng đội là chuyện rất bình thường.
Cho nên mỗi phi công đều có túi đựng bản đồ của riêng mình, bảo đảm trong trường hợp chỉ còn lại một mình mà không liên lạc được với đồng đội thì có thể dựa vào các điểm mốc trên bản đồ để bay vê căn cứ.
Túi đựng bản đồ còn có một tác dụng khác là bảo đảm lúc hạ cánh khẩn cấp có thể chọn khu vực do quân ta kiểm soát.
Sau khi hoàn thành biến đổi đội hình, Kharlamov hô trong radio: "Semyonl Anh có nhìn thấy tôi không?”
"Nhìn thấy rồi, yên tâm đi, mau đi xem trang viên của Boye, nhất định là một Sư đoàn bộ."
Mấy phút sau, Kharlamov nghiêng máy bay, bay vòng quanh trang viên, mắng: "Vừa rồi ai nói với tôi đây là Sư đoàn bộ thế?"
Trong trang viên không có gì cả, ngoài ra, một loạt hố bom với đường kính khá lớn trong sân cho thấy nơi này không có Sư đoàn bộ của quân địch.
Thượng úy Semyon: "Nghĩ kĩ lại xem, quân Prosen mà chúng ta bay qua đều không ở trong nhà. Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?"
Kharlamov thở dài: "Xem có xe tăng của địch không, ném trúng lực lượng xe tăng cũng coi như là ném trúng mục tiêu giá trị cao."
Lúc này phi công số 2 lên tiếng: "Không có mục tiêu nào rõ ràng hơn sao? Ý tôi là, pháo binh của địch không khai hỏa sao? Ném trúng pháo binh cũng coi như là lập công lớn? Hơn nữa pháo binh khai hỏa động tĩnh lớn như vậy, hẳn là rất xa đã có thể nhìn thấy rồi?"
Trên mặt đất bình thường không nhìn thấy mục tiêu quá xa, đây là do độ cong của Trái đất.
Nhưng lúc này Yak-1 đang bay ở độ cao thấp khoảng 500 mét, nên tâm nhìn được mở rộng rất nhiều.
Thị lực của các phi công đều phải trải qua quá trình tuyển chọn, người có thị lực tốt nhất trong trung đoàn tiêm kích của Kharlamov có thể phát hiện máy bay ném bom hai động cơ ở khoảng cách 10 km.
Tuy nhiên, mục tiêu trên mặt đất quá nhiều và lẫn lộn, cho dù là phi công cũng không có cách nào phát hiện mục tiêu trên mặt đất cách đó vài km, cho nên Kharlamov mới chọn bay ở độ cao thấp 500 mét.
Nhưng nếu mục tiêu là trận địa pháo binh đang khai hỏa, thì nâng độ cao lên 3000 mét cũng không phải là không được, như vậy còn có thể tiến hành sàng lọc, chỉ có pháo hạng nặng khai hỏa mới có thể nhìn thấy.
Thế là Kharlamov nói: "Anh nói đúng, chúng ta leo lên độ cao 3000 mét, xem có thể phát hiện quân địch đang khai hỏa hay không."
Nói xong hắn nhìn đồng hồ nhiên liệu, lẩm bẩm: "Tiêu hao nhiên liệu nhanh hơn bình thường..."
Hắn bắt đầu kéo cần lái về phía sau, dùng góc nâng 15 độ để leo lên cao, đồng thời vẫn cảnh giác quan sát xung quanh.
Đáng tiếc, phía sau buồng lái của Yak-1 phiên bản đầu có một bướu che khuất tâm nhìn phía sau, cho nên chỉ có thể dựa vào kính chiếu hậu để đề phòng phía sau, rõ ràng phía sau mới là hướng nguy hiểm nhất.
Đột nhiên, Thượng úy Semyon hô: "Nhìn mặt đất kìa! Đang khai hỏa!"
Kharlamov: "Ở đâu?"
“Hướng T11 giời"
Kharlamov lập tức cho máy bay lộn ngược lại, như vậy buồng lái bằng kính sẽ hướng xuống dưới, hắn có thể có được tầm nhìn tốt nhất xuống phía dưới.
Hắn nhìn thấy trận địa pháo binh đang khai hỏa.
"Mọi người, ném bom theo tôi."
Thượng úy Semyon: "Chết tiệt, tôi cảm thấy chỉ có thể dựa vào tín ngưỡng để trúng đích."
"Ai cũng vậy thôi, vừa ném bom vừa cầu nguyện Thánh Andrew đi!"
Kharlamov cho máy bay lao thẳng xuống mặt đất, nhắm thẳng vào trận địa pháo binh đang khai hỏa.
Yak-1 không phải là máy bay cường kích chuyên dụng, căn bản không có ống ngắm chuyên dụng để tấn công mặt đất.
Cho nên Kharlamov trực tiếp lấy tâm ngắm của pháo máy để ngắm bắn một khẩu pháo.
Tâm ngắm của Yak-1 hoạt động như sau, giả sử một chiếc máy bay có chiều dài 10 mét, sải cánh 10 mét bị tâm ngắm hình chữ thập khóa mục tiêu, thì khi máy bay địch chiếm toàn bộ vòng ngắm đầu tiên nghĩa là khoảng cách là 500 mét, chiếm toàn bộ ba vòng ngắm nghĩa là khoảng cách chỉ còn khoảng 100 mét.
Dựa theo kinh nghiệm của Kharlamoyv, khi máy bay địch chiếm hết ba vòng ngắm mà khai hỏa, thì khả năng cao sẽ bắn trúng.
Lúc này, Kharlamov coi vị trí của khẩu pháo địch là máy bay địch, rồi đưa tâm ngắm hình chữ thập vào.
Khi khẩu pháo địch nằm trọn trong vòng ngắm đầu tiên, hắn bắn một phát từ pháo máy, rồi quan sát đường đạn.
Pháo máy rơi xuống vị trí "phía sau" pháo đài của quân địch khoảng 10 mét, vừa phát nổ trên mặt đất, thì người dắt ngựa bên cạnh che ngực ngã xuống.
Thế nhưng con ngựa không saol
Kharlamov chợt nhận ra hắn không còn thời gian để chỉnh sửa, hắn đang lao xuống phía quân địch, khoảng cách đến khi pháo máy chạm đất đã gần hơn một đoạn.
Hắn quyết đoán bóp cò súng máy, pháo máy và súng máy bắn liên tục khoảng 10 phát, sau đó nhấn nút ném bom, rồi kéo cân lái lên.
Ngay lúc kéo cần lái, hắn nhìn thấy đạn dược do mình bắn ra rơi xuống mặt đất —— đạn của máy bay đều là đạn tracer, cho nên có thể biết chính xác điểm rơi.
Lượt bắn strafing này cơ bản là bắn trúng pháo đài, pháo thủ đang tập trung khai hỏa không kịp né tránh nên đã có vài người trúng đạn.
Kharlamov không nhìn thấy cụ thể là bao nhiêu người, hắn đã kéo cần lái lên, cánh máy bay che khuất tầm nhìn của hắn —— cho dù là Yak-1 hay bất kỳ loại máy bay nào khác, tâm nhìn xuống phía dưới của máy bay thời đại này đều rất tệ, không nhìn thấy gì cả.
Cho nên mới cần phải cảnh giới góc chết cho nhau.
Kharlamov căn bản không nhìn thấy bom rơi ở đâu, chỉ nghe thấy tiếng nổ phía sau, quay đầu lại có thể nhìn thấy ánh lửa của vụ nổ, nhưng không biết là nổ ở đâu.
Hắn chỉ có thể hỏi qua radio: "Có ai nhìn thấy bom của tôi ném trúng chỗ nào không?"
"Không nhìn thấy, chúng tôi cũng đã ném bom và kéo lên rồi, căn bản không nhìn thấy kết quả." Có người trả lời trong radio.
"Vậy chúng ta bay vòng trái, tất cả đều bay vòng trái, xác nhận kết quả."
Toàn bộ trung đội của Kharlamov bay vòng trái, lúc này đội hình của họ đã hoàn toàn rối loạn, nhưng các phi cơ số 2 vẫn miễn cưỡng bám theo được các phi cơ số 1.
Trên mặt đất có thể nhìn thấy rõ ràng tám cột khói, trong đó có hai cột khói bốc cháy. Toàn bộ trận địa pháo binh đã ngừng khai hỏa.
Tuy nhiên —— ít nhất là nhìn từ trên không thì tổn thất về pháo binh của quân địch không lớn.
Thượng úy Semyon đề nghị trong radio: "Chúng ta yêu cầu pháo binh bắn chỉ viện đi!"
Kharlamov: "Nói thì dễ, anh có biết chúng ta đang ở đâu không?"
Máy bay ném bom hạng nặng có hoa tiêu chuyên nghiệp, sẽ dựa vào các loại đồng hồ đo và tham số về hướng bay của máy bay để tính toán một đường bay gần đúng, thông qua đường bay này biết được mình đang ở đâu, từ đó dẫn đường cho máy bay ném bom bay về căn cứ.
Cho nên máy bay ném bom hạng nặng có thể bay hàng nghìn km để tấn công mục tiêu.
Nhưng loại máy bay chiến đấu như Yak-1 chỉ có một phi công, hơn nữa trong quá trình bay phải liên tục chú ý cảnh giới, căn bản không có thời gian để vẽ đường bay lên bản đồ.
Các phi công máy bay chiến đấu thường sử dụng phương pháp xác định phương hướng bằng địa mốc, dựa vào các điểm mốc rõ ràng trên mặt đất để xác định vị trí của mình.
Cho nên cho dù phi công nhìn thấy mục tiêu, cũng chỉ có thể nhớ kỹ mục tiêu đó ở hướng nào của điểm mốc nào.
Máy bay trinh sát của Prosen có thể dẫn đường cho pháo binh, là bởi vì họ có quan sát viên chuyên nghiệp, có thể xác định vị trí đại khái của máy bay, từ đó xác định tọa độ của mục tiêu phát hiện được.
Còn Yak-1 căn bản không có điều kiện này, trên thực tế không thể trực tiếp dẫn đường cho pháo binh.
Trừ khi —— họ liên lạc được với một người nào đó có khả năng đặc biệt.
Đúng lúc này, Kharlamov nghe thấy giọng nói của Rokossovsky tướng quân trong tai nghe: "Kharlamoy, tôi nghe thấy các anh đã phát hiện mục tiêu. Kharlamoy, báo cáo vị trít"
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận