Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Chương 143: Đây là uy lực của pháo phòng không cỡ trung

Chương 143: Đây là uy lực của pháo phòng không cỡ trungChương 143: Đây là uy lực của pháo phòng không cỡ trung
Chương 143: Đây là uy lực của pháo phòng không cỡ trung
Ngày 16 tháng 1 năm 915, Kubinka, đang thành lập căn cứ quân cơ động.
Đồng thời nơi này cũng là nơi đóng quân của "Vệ binh Hoàng gia" trong miệng rất nhiều người dân Yekaterinburg.
Kubinka vốn dĩ là sân tập của Sa hoàng, địa vị tương đương với Chu Nhật Hòa của quân đội ta, Vương Trung tận dụng triệt để điều kiện này, vừa biên chế quân đội vừa ngày ngày huấn luyện ở đây.
Khi xe tăng mới được đưa tới, các binh sĩ đang diễn tập hiệp đồng binh - tăng, cho nên khi nhìn thấy những chiếc Sherman và Crusader này tiến vào, tất cả binh sĩ đều nhìn thấy.
Yegorov đang tổ chức diễn tập, nhìn thấy cảnh này liền trực tiếp hạ lệnh: "Nghỉ ngơi 30 phút, tôi đi xem sao.”
"Chúng tôi cũng có thể đi sao?" Lão binh đã sớm quen thân với Yegorov liền hỏi.
Yegorov: "Ở lại! Tướng quân sẽ không để ý đám người các anh làm loạn, tôi thì có."
"Anh cũng là tướng rồi." Aleksandr Aleksandrovich, người tiếp quản chức vụ Tham mưu trưởng Sư đoàn Cơ giới Cận vệ số 1 của Pavlov nói.
Yegorov cúi đầu nhìn quân hàm: "Quả thật là vậy. Đời này tôi chưa từng nghĩ mình có thể làm tướng. Anh và Cha xứ để ý bọn họ, tôi đi xem sao."
lvan Petrovich, người thay thế Popov đảm nhiệm chức vụ Cha xứ của Sư đoàn Cơ giới Cận vệ số 1, nói: “Anh cứ đi đi, nếu là trang bị tốt thì tranh thủ xin cho Sư đoàn chúng ta."
Yegorov cười toe toét: "Đương nhiên rôi. Năm đó tướng quân —~ ý tôi là khi Rokossovsky làm Sư đoàn trưởng, dẫn chúng tôi đi khắp nơi xin trang bị, bây giờ đến lượt ông ấy bị tôi làm phiền rồi!"
Không ít lão binh đều cười rộ lên.
Yegorov nghênh ngang đi về phía chỗ trang bị mới.
Tham mưu trưởng Aleksandr hỏi lvan Petrovich: "Vanya (biệt danh của lvan), anh nhìn dáng vẻ nghênh ngang của anh ta xem, có thể tưởng tượng được anh ta là lão già tối qua vì nhớ vợ đã khuất mà uống rượu giải sầu không?"
Chưa đợi Cha xứ Ivan lên tiếng, bên cạnh có một binh sĩ trêu chọc nói: "Kể chi tiết chuyện uống rượu giải sầu đi."
Kết quả người hỏi lại là một tân binh, bị lão binh búng trán: "Chuyện kiểu này đừng có mà đùa giỡn! Vợ con của Sư đoàn trưởng đều chết trong mưa bom bão đạn của kẻ địch đấy!"
Cha xứ Ivan nhìn tân binh bị giáo dục, nói: "Có thể Sư đoàn trưởng không để ý việc cậu lấy chuyện này ra làm trò đùa, nhưng làm người phải biết lễ phép chứ? Trường học buổi tối ngoài việc dạy văn hóa còn dạy lễ tiết đấy!"
Trường học buổi tối là hoạt động ban đêm do Tướng quân Rokossovsky tổ chức, bởi vì trước đó quân đội Ant không có chuyện buổi tối còn phải tiếp tục sử dụng thời gian, cho nên lúc đầu các binh sĩ rất nhiều ý kiến.
Sau đó, Tướng quân Rokossovsky áp dụng hai biện pháp để nâng cao tính tích cực của mọi người. Biện pháp thứ nhất là xây dựng chế độ, chỉ cần vượt qua kỳ thi tốt nghiệp trường học buổi tối, có thể được bổ sung vào lực lượng thiết giáp đầy vinh quang, cùng Tướng quân xông pha trận mạc. Biện pháp thứ hai là trong buổi tổng kết trường học buổi tối hàng tuần, binh lính có thành tích xuất sắc có thể nhận được một chai Vodka, hơn nữa được phép uống rượu vào cuối tuần, không tham gia huấn luyện bổ sung vào cuối tuần.
Hiện tại vẫn chưa biết hiệu quả của biện pháp thứ nhất ra sao, bởi vì vẫn chưa có binh sĩ nào vượt qua kỳ thi tốt nghiệp trường học buổi tối.
Biện pháp thứ hai có tác dụng rất tốt, mỗi dịp cuối tuần, những binh sĩ có thành tích xuất sắc trong trường học buổi tối đều tụ tập uống rượu, khiến những người khác phải ghen tị —— những người còn lại vẫn phải huấn luyện bổ sung.
Petrovich mượn cơ hội này giáo dục binh lính một phen, sau đó lại chắp tay sau lưng nhìn về phía những trang bị mới: "Hy vọng Sư đoàn trưởng có thể xin được ít đồ tốt."
Tham mưu trưởng Aleksandr nói: "Hy vọng là loại xe tăng có nòng pháo to, loại xe tăng còn lại, nhìn nòng pháo chẳng khác gì pháo 45mm của chúng ta, nhìn là biết yếu xìu."
Lập tức có lão binh tiếp lời: "Nhìn giáp cũng không được chắc chắn, ít nhất giáp trước của loại xe tăng có nòng pháo to kia phải vuốt nghiêng."
Rất nhiều binh sĩ thậm chí còn chưa tốt nghiệp cấp 2, cho nên bọn họ chỉ biết giáp của T-34 chắc chắn là vì giáp được vuốt nghiêng, còn lại thì không biết gì hơn.
Vương Trung đang bố trí người ở trường bắn sắp xếp bia đỡ đạn, nghe thấy có người gọi mình: "Tướng quân!"
Có thể gọi thẳng là "Tướng quân" như vậy, không cần nghĩ cũng biết là người quen cũ. Hắn quay đầu nhìn, quả nhiên là Yegorov.
"Yegorov, anh bạn!" Vương Trung cười nói: "Anh đến xin trang bị phải không?"
Yegorov chỉ vào Sherman: "Tôi muốn cái này!"
Vương Trung: "Cái này đã quyết định giao cho Quân đội Nhân dân Melainia rồi. Bọn họ có người từ Quân đội Tự do Melainia bên Liên Hiệp Vương Quốc đến, từng sử dụng loại này."
Yegorov bĩu môi: “Anh lên chức rồi là không còn nhớ đến đồng đội cũ nữa!"
Vương Trung: "Nói gì vậy! Sư đoàn được bổ sung đủ T-34/85 trước nhất chính là Sư đoàn Cơ giới số 1 đấy."
Yegorov: "Tôi chỉ có một tiểu đoàn, không đủ, cho thêm một tiểu đoàn nữa đi!"
Vương Trung: "Anh là Sư đoàn Bộ binh, không phải Sư đoàn Thiết giáp. Tuy rằng tôi cảm thấy Sư đoàn của các anh tác chiến hẳn là có sức chiến đấu mạnh hơn so với Sư đoàn Thiết giáp kiểu Tukhachev."
Không biết có phải là do có người cố tình dẫn dắt hay không, hiện tại trong quân đội, loại Sư đoàn Thiết giáp thiếu thốn đủ thứ, trừ xe tăng ra cái gì cũng không có của thời đại Tukhachev được gọi là "Sư đoàn Thiết giáp kiểu Tukhachev", còn loại Sư đoàn có quy mô lớn do Vương Trung thành lập, có một tiểu đoàn xe tăng kết hợp với một số lượng lớn các loại binh chủng khác được gọi là "Sư đoàn kiểu mới" hoặc "Sư đoàn Thiết giáp kiểu Rokossovsky".
Sau khi biết không có hy vọng lấy được xe tăng mới, Yegorov trực tiếp không nhìn Sherman nữa, chuyển hướng sang pháo phòng không Crusader: "Cái thứ xấu xí này là cái gì?"
Vương Trung: "Pháo phòng không tự hành Crusader.' Vừa nói, trong đầu hắn bỗng lóe lên một ý nghĩ, nếu như pháo phòng không 25mm được gọi là pháo phòng không hạng nhẹ, pháo phòng không 85mm được gọi là pháo phòng không hạng nặng, vậy Crusader này là pháo 40mm Bofors, có phải nên gọi là pháo phòng không hạng trung?
Là một game thủ kỳ cựu của Hearts of Iron IV, điều hắn thích làm nhất chính là nhét một chiếc pháo tự hành phòng không hạng trung vào Sư đoàn Bộ binh để nâng cao chỉ số giáp của toàn Sư đoàn, bởi vì trong game, khi tính toán khả năng xuyên giáp của kẻ địch, game chỉ tính đến đơn vị có giáp dày nhất trong toàn Sư đoàn, nếu khả năng xuyên giáp của kẻ địch không đủ để xuyên thủng, toàn bộ Sư đoàn sẽ trở nên cứng cỏi hơn.
Hành vi này thường được gọi là "Cay giáp", cho nên người chơi Hearts of Iron IV có sự yêu thích đặc biệt với loại pháo phòng không hạng trung vừa có thể "cày giáp", vừa có khả năng phòng không, vừa có thể tiêu diệt mục tiêu mềm, lại còn rẻ.
Sư đoàn Cơ giới Cận vệ số 1 của Vương Trung đã có một tiểu đoàn xe tăng, sau này có thể sẽ bổ sung thêm một tiểu đoàn pháo chống tăng hạng nặng được trang bị "Xoáy Nước", sức mạnh của lực lượng thiết giáp không yếu, nếu so sánh với game thì loại "Sư đoàn Gundam' này không cần dùng pháo phòng không để "cày giáp".
Nhưng trong thực tế, loại Sư đoàn tinh nhuệ này cần có pháo phòng không tự hành đáng tin cậy để yểm trợ.
Vương Trung: "Khẩu pháo phòng không này sẽ được tăng cường cho Sư đoàn Cơ giới Cận vệ số 1, yểm trợ phòng không cho lực lượng thiết giáp."
Yegorov lập tức cau mày: "Nhìn nó không có vẻ gì là mạnh!"
Vương Trung: 'Không mạnh?"
Hắn quay đầu hỏi nhân viên trường bắn: "Đã bố trí mục tiêu xong chưa?"
"Báo cáo Tướng quân, đã bố trí xong, bao gồm bia bay được treo trên khinh khí cầu và người giả trên mặt đất."
Vương Trung nhìn ve phía những khẩu Crusader - hiện tại chúng đang do huấn luyện viên quân sự của Liên Hiệp Vương Quốc lái đến đây điều khiển.
"Nói cho huấn luyện viên, bắn mục tiêu trên không trước, chú ý đừng bắn vào khinh khí cầu."
Sau khi hắn nói xong, Vasili lập tức tiến hành phiên dịch.
Huấn luyện viên ra hiệu OK, sau đó Crusader xoay nòng pháo, bắn một tràng về phía bia bay trên không trung.
Vương Trung nghe thấy Yegorov bên cạnh thốt lên kinh ngạc: "Giọng cũng lớn đấy!"
Dù sao thì cỡ nòng của Bofors chỉ nhỏ hơn 5mm so với pháo chống tăng 45mm chủ lực của quân đội Ant thậm chí còn lớn hơn so với pháo 37mm được trang bị trên những chiếc Panzer III đời đầu của Prosen, thứ này mà bắn liên thanh thì tiếng động lớn đến dọa người.
Bia bay bị bắn trúng liên tiếp, rơi xuống đất.
Vương Trung: "Bảo họ bắn vào ngôi nhà."
Trong trường bắn có nhà gạch dùng để luyện tập cận chiến trong nhà, cũng dùng để thử nghiệm uy lực của các loại đạn pháo đối với mục tiêu trong nhà, hiện tại bên trong những ngôi nhà này cũng được bố trí người giả. Sau khi Vasili truyên đạt mệnh lệnh, Crusader hạ thấp nòng pháo, nhắm vào ngôi nhà, bắt đầu bắn.
Mỗi khi Bofors khai hỏa, mặt đất đều bị thổi bay một lớp bụi, thứ này đúng là một cái máy phát tán bụi, lập tức khiến cho khu vực xung quanh Crusader chìm trong bụi mù.
Bên phía mục tiêu, đạn pháo nổ mạnh liên tục bắn trúng tường gạch, xé toạc từng mảng tường gạch kiên cố, gạch vụn bay tứ tung.
Người giả được đặt bên ngoài ngôi nhà bị đánh nát, người giả bên trong nhà cũng không thể may mắn thoát khỏi, những kẻ đứng cạnh cửa sổ bị xé nát, những kẻ trốn bên trong phỏng chừng cũng bị bắn thành cái sàng.
Bức tường nhà gạch đối diện với Bofors bị phá sập.
Vương Trung: "Ngừng bắn!"
Vasili: "Stop firel
Bắn chum dừng lại.
Nhân viên bãi bắn chạy về phía ngôi nhà, kiểm tra tình hình bên trong, rất nhanh bộ đàm trong tay cán bộ bãi bắn đã vang lên tiếng báo cáo: "Mười hình nộm đều bị hư hại ở các mức độ khác nhau, toàn bộ bị thương.
Vương Trung vừa nhìn về phía Yegorov, hắn liền nói: "Tôi muốn cái này! Chỉ là không biết thứ này có dùng được để chống tăng không."
Vương Trung nói với Vasili: "Bảo bọn họ thay đạn xuyên giáp, xe tăng hạng ba và hạng bốn chúng ta thu được, cùng với xe bọc thép chở quân kéo mỗi loại một chiếc đến đây, bên trong đặt hình nộm."
Lần này thời gian chuẩn bị hơi lâu, Vương Trung bèn nói chuyện phiếm với Yegorov: "Làm sư đoàn trưởng cảm thấy thế nào?"
"Tuyệt lắm, tôi nóng lòng muốn đi đánh bọn Prosen rồi." Yegorov nói.
Vương Trung: "Nghe nói anh thường xuyên uống rượu giải sầu?"
Yegorov: "Không đánh bọn Prosen thì rảnh rỗi sinh nông nổi thôi, đánh nhau là hết ngay."
Vương Trung ve vai Yegorov: "Còn sớm lắm, tôi đoán chừng bọn Prosen phải đến tháng Tư mới có thể bắt đầu cuộc tấn công mới."
Yegorov: "Lại đánh vào thủ đô sao?"
Xung quanh không ít sĩ quan, nghe vậy liên nhìn sang.
Vương Trung: "Không, âm mưu buộc chúng ta đầu hàng nhanh chóng của địch đã phá sản, lúc này tầm quan trọng của Yekaterinburg không còn lớn như vậy nữa, ít nhất là không lớn bằng khu vực sản xuất dầu mỏ ở phía Nam của chúng ta. Tôi và đại tướng Gorky đều phán đoán, hướng tấn công chủ yếu của địch trong năm nay là phía Nam."
Yegorov: "Vậy mặt trận Trung tâm và mặt trận phía Bắc không có tấn công sao?"
"Sao có thể, địch cần kìm chân lực lượng của chúng ta, cho nên cả ba mặt trận Bắc, Trung, Nam đều sẽ bị tấn công, nhưng những hướng khác đều là tác chiến kìm chân."
Lúc này, cán bộ bãi bắn báo cáo: "Mục tiêu đã sẵn sàng."
Vương Trung: "Trước tiên nhắm vào xe bọc thép chở quân, khai hỏa."
Chưa cần Vasili phiên dịch, khẩu Crusader đã trực tiếp khai hỏa, bắn vài phát thì chiếc xe bọc thép chở quân đã bốc cháy - chiếc xe này vừa mới được lái đến bãi bắn, bên trong tự nhiên có dầu và dầu máy có thể cháy.
Yegorov: "Ồ, không tệ."
Vương Trung: "Nhắm vào xe tăng hạng ba."
Rất nhanh, khẩu Crusader đã khai hỏa, đạn xuyên giáp đầu tiên bắn tung đèn xe tăng hạng ba, sau đó bắn đứt xích xe.
Yegorov: "Không tệ, có thể bắn đứt xích xel"
Trên chiến trường, kíp lái xe tăng bị đứt xích sẽ phải tạm thời bỏ xe, sau đó sẽ gọi xe kéo đến kéo đi.
Yegorov rõ ràng rất vui vì có thể bắn đứt xích xe tăng, nhưng khẩu Crusader vẫn đang bắn, không biết bắn trúng chỗ nào, chiếc xe tăng hạng ba bỗng nhiên bốc cháy.
Yegorov: "Ồ, tốt, tốt, cho tôi một tiểu đoàn loại này!"
(Hết chương) Chuong 144: Tinh hinh thang 1 nam 915
Vương Trung: "Thế nào, không tệ chứ?”
"Rất tốt." Yegorov gật đầu, Thực ra chỉ cần có thể bắn đứt xích xe tăng là tôi đã hài lòng rồi. Vậy mà thứ đồ chơi này không chỉ có thể bắn đứt xích xe!"
Vương Trung: "Còn có thể phá hỏng hệ thống quan sát của địch. Nếu bắn vào bên hông, thậm chí có thể xuyên thủng xe tăng hạng ba."
Dù sao thì thứ này cũng có cỡ nòng 40mm.
Hơn nữa pháo phòng không còn có một ưu điểm: không cần ngắm bắn cẩn thận, cứ bắn đại kiểu gì cũng trúng điểm yếu mà xuyên vào, chiếc xe tăng hạng ba kia chắc chắn là bị bốc cháy như vậy.
Vương Trung: "Nhắm vào xe tăng hạng bốn, xem thử khi đối mặt với lớp giáp bảo vệ tốt nhất hiện nay của Prosen, khẩu pháo này thể hiện như thế nào."
Thực ra chiếc xe tăng hạng bốn ở đây đã không thể đại diện cho lớp giáp tốt nhất của Prosen nữa rồi, những chiếc xe tăng hạng bốn được trang bị giáp tốt hơn đã xuất hiện trên chiến trường, còn được cải tiến theo nhiều kiểu khác nhau.
Nhưng Vương Trung cũng không trông cậy vào việc biến pháo Bofors thành vũ khí chống tăng chủ lực, chỉ là muốn thử xem nó có thể bắn xuyên qua được hay không.
Khẩu Crusader không nói hai lời, lập tức khai hỏa, bắn ra một đám bụi mù mịt xung quanh chiếc xe tăng hạng bốn.
Sau khi bắn 20 viên, Vương Trung ra lệnh ngừng bắn.
Chiếc xe tăng hạng bốn không bốc cháy.
Nhân viên kiểm tra mục tiêu sau khi kiểm tra xong, liền báo cáo qua bộ đàm: "Một thành viên kíp lái xe tăng bị thương, bước đầu phán đoán là mảnh đạn bay từ cửa quan sát vào làm bị thương. Ngoài ra, vòng xoay tháp pháo bị kẹt, chúng tôi đã thử, không thể xoay được, xích xe cũng bị đứt."
Vương Trung võ tay một cái: "Tốt! Thế nào, Yegorov, anh có muốn không?"
"Tôi vừa mới nói là muốn rồi đấy! Thứ tốt thế này sao có thể không muốn?" Yegorov nói.
Trên chiến trường, muốn vô hiệu hóa một chiếc xe tăng, kỳ thực không cần phải tiêu diệt kíp lái cho đến khi còn ít hơn hai người, chỉ cần bắn hỏng xích, khóa vòng xoay tháp pháo, về cơ bản là có thể khiến kíp lái bỏ xe.
Bắn chết lái xe qua cửa quan sát, thông thường kíp lái cũng sẽ bỏ xe.
Vương Trung nhớ trong cuốn tự truyện "Những chú hổ trong bùn lầy" của Carrius, lần đầu tiên hắn lái xe tăng 38T trên chiến trường, cuối cùng là vì có thành viên bị bắn chết nên cả xe phải bỏ chạy.
Lính xe tăng của Đức Quốc xã yêu cau có thể đảm nhiệm bất kỳ vị trí nào, cho dù vậy họ vẫn bỏ xe, bởi vì trên chiến trường rất khó di chuyển nhanh chóng những người đã chết, thi thể sẽ chiếm chỗ.
Lúc này chỉ có thể bỏ xe, đợi đánh xong kiểm soát được chiến trường, lại kéo thi thể ra, sửa chữa xe, kíp lái cũng sẽ tập hợp lại với nhau để tạo thành một kíp lái hoàn chỉnh, như vậy một chiếc xe tăng lại khôi phục được sức chiến đấu.
Trong tình huống này, một khẩu pháo phòng không có thể bắn hỏng xích, khóa vòng xoay tháp pháo, thậm chí có thể bắn bị thương một người của địch, tác dụng trên chiến trường lớn hơn nhiều so với trong game.
Hơn nữa thứ này còn có thể phòng không.
Không đúng, chức năng chính của nó là phòng không, nhưng việc không được sử dụng để phòng không là định mệnh của mọi loại pháo phòng không ưu tú.
Sau khi thử nghiệm xong khẩu Bofors trên pháo phòng không Crusader, Vương Trung càng thêm mong chờ đến ngày dây chuyền sản xuất pháo Bofors hoàn thành, để tự mình chế tạo pháo phòng không hai nòng.
Nửa tháng sau, Vương Trung vẫn bận rộn với công việc.
Khoảng thời gian này, Vương Trung nhớ lại cuộc sống công sở của mình trước khi xuyên không, đi làm, làm việc, tăng ca. Nếu không phải lúc về nhà có cô vợ sắp cưới xinh đẹp và cô hầu gái nhỏ xinh đẹp chào đón, Vương Trung còn tưởng mình đã trở về Trái đất.
Ngày 29 tháng 1, đoàn xe của Vương Trung vừa đến cổng trang viên nhà mình, đã thấy một chiếc xe quân sự khác từ phía bên kia cổng chạy tới, trên xe, đại tướng Gorky liên tục vẫy tay với hắn.
Một lát sau, Vương Trung ôm chầm lấy đại tướng Gorky trước cổng trang viên nhà mình.
Vương Trung do dự một chút, cuối cùng vẫn không bắt chước kiểu chào hỏi của Ant, mà lùi lại một chút rồi hỏi: "Sao ông lại về đây?"
Đại tướng Gorky: "Tình hình tiền tuyến đã ổn định, tôi đã dành nửa tháng để điều tra kỹ lưỡng địa hình tiền tuyến, chuẩn bị trong khoảng thời gian từ tháng Ba đến tháng Tư, khi quân địch tấn công phía Nam, sẽ phát động tấn công để kìm chân một bộ phận lực lượng của địch."
Vương Trung: "Đối mặt với khu vực phòng thủ kiên cố thì khó đánh lắm phải không?"
"Đúng vậy, nhưng sau khi trinh sát, tôi đã phát hiện một bến đò mới trên sông Desna, xe tăng có thể vượt sông, bờ bên kia không có quân địch phòng thủ. Tôi dự định lợi dụng bến đò này."
Vương Trung: "Ông đã thử chưa? Bây giờ sông Desna không phải là đang đóng băng sao?"
Đại tướng Gorky: "Người dân địa phương nói có thể đi bộ qua sông, tôi nghĩ xe tăng không thành vấn đề."
Vương Trung: "Vẫn nên điều tra thêm thì hơn."
Hắn mơ hồ nhớ ra, hình như quân đội Liên Xô bên kia Trái Đất khi tấn công Zhytomyr lần đầu tiên, cũng là vì vấn đề vượt sông, lực lượng phía sau không theo kịp, lực lượng đã vượt sông bị sư đoàn thiết giáp của quân Đức phản công nên mới thất bại.
Đại tướng Gorky: "Tôi có linh cảm, cuộc tấn công sẽ không hiệu quả, nhưng ngoài tấn công ra, không còn cách nào khác để kìm chân quân đội của hắn. Nếu để cho bọn Prosen tập trung lực lượng ưu thế về phía Nam, tình hình sẽ càng tồi tệ hơn, chúng ta không thể để mất mỏ dầu Kuban.
"Sự viện trợ của Hợp Chủng Quốc trước sau gì cũng bị hạn chế bởi vận tải, nếu họ không cần phải phân bổ vận tải để vận chuyển dầu, thì có thể cung cấp cho chúng ta nhiều thứ khác hơn."
Hiện tại, mỗi ngày đều có vật tư mới của Hợp Chủng Quốc được đưa vào Ant, liên tục tiếp máu cho Ant.
Nhưng dù sao thì chiến tranh cũng mới bắt đầu, Hợp Chủng Quốc vẫn chưa hoàn thành việc chuyển đổi công nghiệp và huy động, vẫn chưa bắt đầu sản xuất hàng loạt tàu Liberty, hiện tại hạn chế về vận tải van rat nghiem trong.
Lúc này, Lyudmila bước tới chào đón roi hỏi: "Hai người cứ thế này mà thảo luận quân sự có ổn không? Liệu có bị gián điệp nghe lén không?”
Đại tướng Gorky: "Không sao, chuyện này cũng giống như năm ngoái ai cũng biết quân địch nhất định sẽ tấn công Yekaterinburg, việc quân địch sẽ tấn công chủ yếu ở phía Nam gần như là bí mật ai cũng biết, vấn đề là, cụ thể bọn chúng sẽ tấn công ở đâu."
Vương Trung bổ sung một câu: "Vấn đề về chiến lược phần lớn đều là dương mưu, bày ra ngoài sáng, chỉ có chiến thuật mới có thể thực hiện các loại lừa gạt. Nhưng quân địch dù muốn tấn công vào đâu, thì trước tiên phải chọc thủng tuyến phòng thủ pháo đài Tân Hải-Borsk của chúng ta, công tước Myshkin đang ở đó."
Lyudmila: "Ồ, là vị công tước bị bệnh kia, tôi đã gặp ở Shepetovka. Không biết bệnh tình của ông ấy đã khá hơn chưa.”
Vương Trung: 'Không rõ.'
Dựa theo ấn tượng của Vương Trung về công tước Myshkin khi gặp ông ta, phỏng đoán công tước mắc bệnh lao phổi, hiện tại thuộc loại bệnh nan y, chỉ có thể kéo dài sự sống.
Tin tốt là các triệu chứng của công tước còn nhẹ, có lẽ là giai đoạn đầu, đến nơi có không khí trong lành để dưỡng bệnh, nói không chừng có thể kéo dài đến khi y học của nhân loại khắc phục được căn bệnh nan y này.
Bây giờ thì không rõ nữa.
Lyudmila lại nói: "Hai người là vào thư phòng tiếp tục nói chuyện, hay là ăn cơm trước?"
Vương Trung: "Tôi chọn ăn cơm ở thư phòng, bảo Nelly đẩy xe thức ăn vào đây."
"Được. Nelly, tôi đi chuẩn bị cùng cô."
Nelly nhìn Lyudmila với ánh mắt như mọi khi cô nhìn Vương Trung: "Tiểu thư, người vào bếp đi, ngoài salad ra thì đừng làm gì khác."
Chẳng lẽ Lyudmila còn có thuộc tính đầu độc thức ăn? Cần gì phải hai mặt như vậy chứ.
Vương Trung vừa oán thầm trong lòng, vừa võ vai đại tướng Gorky: "Chúng ta đi thôi, để cho các cô gái làm việc. Trong phòng tôi còn bánh quế, có thể ăn lót dạ trước khi cơm được dọn lên."
Đại tướng Gorky: "Bánh quế không quan trọng, có Coca-Cola không? Nghe nói Coca-Cola là hàng xa xỉ, số lượng viện trợ rất ít."
Vương Trung: "Có chứ, đương nhiên là có. Ở đây tôi có rất nhiều Coca-Cola."
"Vậy thì đi thôi."
Một lúc sau, trong thư phòng của Vương Trung, đại tướng Gorky uống một hơi hết một phần ba chai Coca-Cola, sau đó ợ một cái đây mãn nguyện.
Vương Trung hỏi: "Ngoài tiền tuyến không có Coca-Cola, tình hình cung ứng các loại nhu yếu phẩm khác như thế nào?"
Đại tướng Gorky: "Hiện tại cũng không tệ, vốn dĩ kế hoạch của chúng ta là phân phối lương thực cho công nhân, nhưng thịt hộp Spam đã thay đổi điều đó. Hiện tại ở tiên tuyến, binh lính được ăn no mặc ấm, tiếng hô xung phong cũng rất cao. "Nhưng chúng ta vừa mới bổ sung tân binh, đây đều là những tân binh chỉ mới được huấn luyện vài tháng, dùng bọn họ để tấn công..."
Vị đại tướng lắc đầu, tiếp tục uống Coca-Cola.
Vương Trung: "Nếu có thể để quân địch tấn công, quân ta dựa vào trận địa kiên cố để phòng thủ, đồng thời rèn luyện tân binh, tình hình sẽ tốt hơn một chút."
Nhưng hướng tấn công chủ yếu của quân địch là phía Nam, nơi đó trước tiên chỉ có một tuyến phòng thủ kiên cố, còn lại đều là đồng bằng. Các đơn vị được bổ sung nhiều tân binh khi tác chiến với quân đội Prosen - vốn là những người lính dày dạn kinh nghiệm - ở địa hình như vậy, chắc chắn sẽ chịu tổn thất nặng nề.
"Tân binh mà quân đội ta được bổ sung gân đây, đều là lực lượng dự bị được huy động, chỉ có một số ít là tân binh vừa mới ra khỏi trại huấn luyện."
Đế chế Prosen, Kehlsteinhaus.
Tham mưu trưởng William Keitel của đế chế báo cáo: "Xét tình hình tiền tuyến hiện nay, chúng ta đã rút toàn bộ các đơn vị chiến đấu chủ lực.
"Một số đơn vị thuộc Cụm tập đoàn quân Trung tâm và Cụm tập đoàn quân phía Nam bị tổn thất đặc biệt nặng nề đã được điều động đến Agasukov để nghỉ ngơi và bổ sung. Dự kiến sẽ hoàn thành việc bổ sung vào tháng Ba."
Hoàng đế Reinhardt của đế chế: "Tình hình bổ sung trang bị thì sao?"
Wilhelm Von Guderian, người được điều động từ tiên tuyến về, chuyên tâm đảm nhiệm chức vụ Tổng thanh tra Lực lượng Thiết giáp, báo cáo: "Hiện tại, xe tăng số bốn được trang bị pháo Kwk 40 đã được đưa vào sản xuất hàng loạt, dù sao cũng chỉ là một bản cải tiến, không cần phải cải tiến dây chuyền sản xuất quy mô lớn, công nhân cũng tương đối thành thạo.
"Vấn đề bây giờ là, ban đầu chúng ta sản xuất xe tăng số bốn với vai trò là xe tăng bộ binh, duy trì tỷ lệ khoảng ba đổi một với xe tăng số ba - loại xe tăng chủ yếu đảm nhiệm nhiệm vụ tác chiến chống tăng.
"Dây chuyên sản xuất cũng vậy, ba nhà máy đang sản xuất xe tăng số ba, trong khi xe tăng số bốn chỉ có một nhà máy sản xuất. Để chuyển đổi dây chuyên sản xuất xe tăng số ba thành dây chuyền sản xuất xe tăng số bốn, cần tám tháng để cải tạo. Hiện tại, sản lượng xe tăng số bốn là không đủ, trên thực tế, sản lượng xe tăng số ba cũng không đủ.
"Xét thấy cuộc chiến ở mặt trận phía Đông hiện nay có thể biến thành một cuộc chiến tiêu hao khốc liệt, tôi đề nghị tiến hành tổng động viên, giải quyết triệt để vấn đề sản lượng không đủ."
Reinhardt xua tay: "Không, năm ngoái chúng ta đã tiêu diệt hàng triệu quân Ant, chỉ riêng số tù binh đã bắt được một trăm năm mươi nghìn người. Loại dân tộc hạ đẳng này, căn bản không cần chúng ta phải tổng động viên. Hiện tại, với sức chiến đấu của chúng ta, vẫn còn hy vọng kết thúc chiến tranh trong năm nay!
"Nỗ lực đánh chiếm thủ đô để đả kích ý chí chiến đấu của quân địch đã thất bại, nhưng khả năng đánh chiếm các khu vực sản xuất tài nguyên của địch, buộc chúng phải đầu hàng vẫn còn đó!
"Ở đây!"
Reinhardt dùng ngón tay chọc mạnh vào khu vực Kuban trên bản đồ. "Chiem được các mỏ dầu ở đây, hơn nữa trên đường tấn công, chúng ta còn chiếm được khu vực sản xuất than chủ yếu của địch, đến lúc đó, quân Ant ngay cả nhiên liệu để sưởi ấm cũng không có, bọn chúng chỉ có thể lựa chọn giữa việc chết rét hoặc là đầu hàng!"
Lúc này, Tổng tư lệnh Lục quân Walter von Bryan lên tiếng: "Tuy nhiên, quân địch cũng biết điều này. Chẳng phải Rabverd đã lấy được thông tin tình báo từ Cục Tình báo Quân đội rồi sao?"
Reinhardt: 'Chuyện này ai cũng biết. Nhiệm vụ của các người là tìm ra một con đường tắt để đạt được mục tiêu, giống như lần tấn công ở rừng Ardennes."
Hắn nhìn quanh căn phòng, cuối cùng nhìn về phía Tư lệnh Không quân, Đại công tước Meyer: "Mua lầy lội của Ant khi nào kết thúc?”
Về lý thuyết, thời tiết thuộc vê Không quân quản lý, mặc dù Lục quân cũng có cơ quan khí tượng riêng.
Đại công tước Meyer đáp: "Tháng Tư.”
Reinhardt: "Vậy thì phát động cuộc tấn công mùa xuân vào tháng Tư, mục tiêu giai đoạn một là chọc thủng tuyến phòng thủ từ pháo đài Tân Hải đến Borsk của quân địch, giai đoạn hai, chúng ta sẽ tiến quân thân tốc trên khắp vùng đồng bằng phía Nam, cố gắng tiêu diệt thêm khoảng một triệu quân Ant, khiến bọn chúng hoàn toàn mất khả năng bảo vệ Kubanl" Chương 145: Hội nghị ngự tiền của Prosen
Hoàng đế Reinhardt vừa dứt lời, Tham mưu trưởng William Keitel liền tiếp lời: 'Bộ Tổng tham mưu đã soạn thảo một số kế hoạch, lần lượt ứng với ba hướng tấn công chủ yếu là Bắc, Trung, Nam, chúng tôi đánh giá rằng, kế hoạch đánh chiếm St. Andrewsburg ở phía Bắc là chắc chắn nhất.
"Tuyến đường tiếp tế của kế hoạch này là ngắn nhất, mặc dù đầm lầy, rừng rậm và du kích hoạt động ở Livonia đã gây cản trở nghiêm trọng đến hậu cần của quân ta, nhưng tuyến đường tiếp tế ở các hướng khác cũng gặp phải vấn đề về du kích."
Reinhardt đột nhiên nổi giận, dùng sức đấm bàn: "Lúc trước tôi chuẩn bị giết sạch người Ant, kết quả các người ngăn cản tôi, hiện tại lại nói cho tôi biết vấn đề của du kích nghiêm trọng?"
William Keitel nhìn Tư lệnh lục quân Walter von Bryan, nói: "Chúng ta cần thuê dân phu để đảm bảo hậu cần, bộ phận hậu cần của quân ta thuê chín triệu người, trong đó bao gôm công nhân đường sắt, tài xế xe cùng công nhân sửa chữa vân vân.
"Chúng tôi vốn tưởng rằng dựa vào những người này là đủ cung ứng hậu cần cho mấy triệu quân, nhưng tình huống thực tế xuất hiện sai lệch khá lớn so với dự đoán của chúng tôi, cơ sở hạ tang của Ant quá kém, chỉ dựa vào chín triệu người này không thể đảm bảo cung ứng cho 153 sư đoàn ở mặt trận phía đông. Chúng tôi phải thuê người Ant."
Reinhardt: "Sau đó bởi vì thuê người Ant đường tiếp tế hỏng bét!"
William Keitel: "Dù sao cũng tốt hơn không có tuyến tiếp tế. Thực tế những vùng đất không thuộc Prosen chúng ta chiếm lĩnh đều như vậy, Carolin, Melainia, còn có Cộng Hòa Netherlands, khắp nơi đều là tổ chức kháng chiến."
Lúc này, Tổng trưởng Nghỉ thức Lễ Nghi Heinz vẫn luôn ở bên cạnh không nói chuyện, nhẹ nhàng đẩy mắt kính, nói: 'Chúng ta đã cố gắng hết sức dọn dẹp những tổ chức kháng chiến này rồi, một tháng vừa qua, chúng ta bắt được mấy trăm gián điệp Liên hiệp Vương quốc thả dù.
"Chắc chắn còn nhiều người ẩn náu hơn, mỗi tối Liên hiệp Vương quốc đều dùng ngôn ngữ khác nhau để phát các loại thơ ca, đó đều là ám hiệu cho các tổ chức kháng chiến ở các nơi.
"Mà địch có thể thành công trong không gian, là bởi vì có người khoác lác nói một con ruồi cũng không lọt vào được!"
Đại Công tước Meyer lấy khăn tay lau mồ hôi, sau đó mới giải thích: "Máy bay của địch là toàn bộ đều bằng gõ, radar của chúng ta không nhìn thấy loại máy bay này, khó lòng phòng bị. Loại máy bay gỗ này xâm nhập từ trên cao, trạm quan sát dưới mặt đất rất khó nhìn thấy trực tiếp.
"Loại máy bay này còn bay rất nhanh..."
Heinz mỉm cười: "Ngài dù sao cũng có lý do, Đại Công tước."
Đại Công tước: "Lý do gì? Cái này gọi là sự thật khách quan. Chúng ta bây giờ đã khống chế gần như toàn bộ Uropa, lãnh không rộng lớn như thế, rất khó phòng ngự một loại máy bay mà radar không thấy được."
Tổng tư lệnh lục quân Walter nói: "Chúng ta đã quen với việc không quân không đáng tin cậy."
Đại Công tước Meyer nhíu mày: "Ông nói như vậy tôi không thể đồng ý, không có không quân phối hợp thì chiến tranh chớp nhoáng không thể thực hiện được, Guderian sẽ đồng ý quan điểm của tôi!"
Lúc này, Guderian đang phiền muộn, dù sao hắn bị giải trừ chức vụ chỉ huy mặt trận, tuy danh hiệu thagiám đốc Thiết giáp vẫn còn, nhưng không ra tiền tuyến lập chiến công, lấy được cây gậy Nguyên soái là điêu không thể.
Guderian vừa nghĩ tới việc thăng tiến của bản thân đến đây là chấm dứt, liền không nhịn được phiền muộn.
Ngay tại không đến hai tháng trước, hắn còn dùng kính viễn vọng quan sát Yekaterinburg, còn hạ lệnh pháo kích Yekaterinburg.
Nghĩ đến cái này liền càng phiền muộn, thậm chí muốn uống chút rượu.
Đáng tiếc Hoàng đế Reinhardt không thích nhìn thấy người uống rượu trước hội nghị quân sự.
Hiện tại đột nhiên bị Đại Công tước Meyer ném bóng tới, Guderian chỉ có thể hoang mang nhìn mọi người: "Xin lỗi, tôi vừa mới thất thân. Các vị đang hỏi gì vậy?"
Đại Công tước Meyer lặp lại câu hỏi của mình: "Đang hỏi ông có đồng ý không? Không có không quân yểm trợ thì chiến tranh chớp nhoáng không đánh được?"
Không quân và Thiết giáp binh, hai quân chủng mới phối hợp mới tạo nên chiến tranh chớp nhoáng huy hoàng, tuyên truyên của Đế quốc Prosen chính là như vậy.
Guderian không có ý định phá hoại thành quả tuyên truyền, hơn nữa tuyên truyền này có lợi cho việc duy trì địa vị của hắn, dù sao hắn chính là người mặc quân phục màu đen của lực lượng Thiết giáp, còn là Tổng thanh tra Thiết giáp.
Vì vậy Guderian đáp: "Đúng vậy, không quân yểm trợ gần đã giúp ích rất nhiều cho chúng ta."
Đại Công tước Meyer lập tức lộ ra vẻ mặt cao hứng.
Nhưng Guderian lại nói: "Nhưng chiến dịch Yekaterinburg vừa qua, không quân cơ bản không phát huy tác dụng. Tuy rằng nguyên nhân là vì quân ta không kịp thời thay dầu chống đông cho máy bay, nhưng không thể không thừa nhận có đôi khi không quân quả thật không có tác dụng gì."
Đại Công tước Meyer vội vàng cam đoan: "Sang năm sẽ dùng loại dầu bôi trơn thích hợp, cho dù mùa đông cũng có thể xuất kích."
"Hy vọng là như thế." Guderian nói.
Đại Công tước Meyer dự định mạnh mẽ lái câu chuyện trở ve phương hướng cũ, liền nói: 'Lúc tấn công mùa xuân, ta cam đoan không quân có thể toàn lực xuất kích”"
"Trước khi khai chiến ông cũng nói như vậy." Tổng tư lệnh Walter nói.
Đại Công tước Meyer tranh luận: "Lúc khai chiến chúng ta quả thật toàn lực xuất kích, chỉ là Ant quá mức rộng lớn, trực tiếp dẫn đến bộ binh dưới mặt đất nhìn thấy hiệu quả yểm trợ gần trên không của chúng ta lại một lần nữa giảm xuống."
Hắn dừng một chút, cường điệu lần nữa: "Chúng ta thật sự dốc toàn bộ lực lượng!"
Nguyên soái Lục quân von Bryan nói một câu: "Doc toàn lực mà chỉ có chút hiệu quả này, không quân cũng chỉ có thế"
Đại Công tước Meyer: "Ông!"
"Đủ rồi!" Reinhardt nghiêm nghị quát.
Không quân là binh chủng kỹ thuật cao mới nổi, luôn được Reinhardt thiên vị, lúc này đương nhiên ông ta phải đứng về phía không quân. von Bryan cúi đầu, tỏ vẻ mình tuân lệnh, để vẻ mặt căng thẳng của Reinhardt thả lỏng một chút.
Tướng lĩnh Lục quân chủ yếu là Đoàn sĩ quan quý tộc phế thải, Reinhardt đã lợi dụng việc thành lập binh chủng Thiết giáp để phân chia, làm suy yếu ảnh hưởng của họ trong Lục quân, gần đây lại thành lập Đoàn ky sĩ Asgard không thuộc quyền quản hạt của Tổng tư lệnh Lục quân.
Nhưng bản thân Lục quân khổng lồ như thế, sĩ quan nhiều như vậy, quan hệ quý tộc phế thải rắc rối khó gỡ, lạc đà gây còn lớn hơn ngựa. Hơn nữa Reinhardt rõ ràng cảm giác được các lão tướng Lục quân trước kia bởi vì chuỗi thắng lợi huy hoàng mà im miệng, nay lại bắt đầu có ý kiến.
Thủ lĩnh của các lão tướng có hai người, một người là lão Nguyên soái Hindenburg đã về hưu ở nhà, người thứ hai chính là von Bryan trẻ hơn Hindenburg năm tuổi.
Đương nhiên, mấy năm thắng lợi huy hoàng đã khiến Reinhardt thành lập được quyền thống trị vững chắc dị thường, cho nên cho dù gặp phải chút khó khăn nhỏ, von Bryan vẫn biểu đạt sự tuân phục với Reinhardt.
Hơn nữa, trải qua mấy năm chiến tranh, các lão tướng cũng biết cách tân kỹ thuật đã thay đổi hình thái chiến tranh, lượng lớn sĩ quan nắm giữ kỹ thuật mới bổ sung vào quân đội là xu thế tất yếu, quyền lực của sĩ quan phế thải bị pha loãng là kết cục đã định.
Không ít lão tướng đã từ bỏ chống cự, thản nhiên tiếp nhận cách tân quân sự.
Giống như các quý tộc Ant mất đi quyền lực, quý tộc quân sự phế thải cũng sẽ dần dân mất đi quyền lực.
Không ít quý tộc phế thải đã bán đi trang viên cũ truyền thừa nhiều đời, chuyển vào thành phố bê tông cốt thép hiện đại, con cái của họ cũng quen điện, radio và nước máy, không muốn trở lại trang viên cũ nữa.
Reinhardt nhìn chằm chằm Tổng tư lệnh Lục quân vài giây, gật đầu: "Không quân sẽ toàn lực hỗ trợ các người. Trong vòng bốn tháng đánh tới bờ sông Valdai, không cần vượt sông, chỉ cần bố trí phòng tuyến dọc theo sông, ép buộc quân tiếp viện của Kuban phải đi vận chuyển đường thủy nội địa."
von Bryan gật đầu: "Chỉ cần sửa chữa một chút trên cơ sở kế hoạch chiến tuyến phía nam của chúng ta là được. Kế hoạch của chúng tôi vốn chỉ định đột phá tuyến Tân Hải - Borsk, chiếm lĩnh khu vực được phòng thủ kiên cố này, chặn cổ họng địch, phòng ngừa địch phản công từ chiến tuyến phía nam."
Reinhardt: 'Kế hoạch của các người quá bảo thủ, cho dù Gilles cũng không thích."
Gilles còn đang phụ trách phòng tuyến Tập đoàn quân trung tâm ở phía nam, cũng chính là phòng ngự tuyến sông Desna, cho nên không tham gia hội nghị lần này.
von Bryan: "Chúng tôi sẽ đưa ra một kế hoạch mới trước cuối tháng, mặc dù bây giờ vẫn chưa rõ phương án tấn công cụ thể, nhưng có thể bắt đầu tích trữ đạn dược và trang bị rồi."
Reinhardt nhìn về phía Tổng thanh tra Thiết giáp: "Nhanh chóng bổ sung xe tăng kiểu mới cho bộ đội."
Guderian: "Vừa rồi tôi đã nói, trừ khi bắt đầu động viên, chuyển sang hệ thống sản xuất thời chiến, nếu không quân ta không có cách nào nhanh chóng bổ sung xe tăng Panzer IV Ausfũhrung H. Đến tháng 4 bắt đầu tấn công, tôi dự tính mặt trận phía đông có 10 tiểu đoàn xe tăng có thể nhận được Panzer IV Ausfùhrung H”
Reinhardt lập tức nhạy bén bắt được một chữ: "Có thể nhận được?"
Guderian: "Để việc chuyển đổi trang bị thuận lợi, trước tiên phải để cho kíp lái vốn đang điều khiển xe tăng Panzer IV đổi sang. Mỗi tiểu đoàn chỉ có khoảng 25 chiếc." "Vậy cũng chỉ là 250 chiếc!" Reinhardt nâng cao am lượng,'Ba tháng mới có 250 chiếc, công nghiệp Prosen của tôi đã suy yếu đến mức này sao?"
Guderian: "Chủ yếu là hai nguyên nhân, thứ nhất, sản lượng nòng pháo 75 mm KwK 40 có hạn, dù sao Lục quân Đế chế vừa mới đặt hàng số lượng lớn pháo chống tăng Pak 40, tuy hai loại pháo này ở chỉ tiết có khác nhau, nhưng vẫn sẽ cạnh tranh năng suất sản xuất lẫn nhau. Chuyển sang thể chế thời chiến có thể giải quyết vấn đề này."
Reinhardt xua tay: "Nguyên nhân thứ hai là gì?"
"Xe tăng mới phải ưu tiên trang bị cho Sư đoàn ky sĩ Asgard, và các sư đoàn không quân."
Reinhardt á khẩu.
von Bryan, các quan quân phái cũ liếc nhau, sau đó đồng loạt bày ra vẻ mặt hóng kịch.
Cuối cùng Reinhardt lắc đầu: "Vậy tấn công mùa xuân, hãy sử dụng Sư đoàn ky sĩ Asgard nhiều hơn! Đặt bọn họ ở điểm then chốt nhất, điểm đột phá có binh lực địch mạnh nhất! Lần trước bọn họ đụng phải Aleksei Konstantinovich Rokossovsky, biểu hiện không tốt bị báo chí của Hợp Chủng Quốc và Liên Hiệp Vương Quốc cười nhạo! Vừa lúc để bọn họ tự chứng minh bản thân!"
von Bryan và William Keitel lại lần nữa nhìn nhau.
Sau đó Tổng tham mưu trưởng William Keitel nói: "Vậy chúng tôi cần ngài cam đoan những bộ đội này sẽ dựa theo kế hoạch của chúng tôi mà bố trí ở tiền tuyến."
"Tôi cam đoan! Các người cứ coi chúng như sư đoàn Thiết giáp bình thường để bố trí, nhưng phải đặt ở nơi khó đột phá nhất!" Reinhardt nói xong, lại quay sang hướng Tổng thanh tra Thiết giáp Guderian: "Tình hình xe tăng kiểu mới thế nào?"
Guderian: "Panzer V trước đó chỉ là giai đoạn nghiên cứu trước, cũng chưa có bản thiết kế, vì thế tôi bảo tổ thiết kế cẩn thận đo đạc chiếc T-34 thu được. Về cơ bản dự định cải tiến trên cơ sở của nó, sửa chữa những chỗ thiết sót. Nhanh nhất là cuối năm nay tiến hành thử nghiệm xe mẫu."
Reinhardt: "Vậy trận chiến với Ant này có thể không dùng đến nó. Năm nay chúng ta sẽ đánh chiếm các vùng mỏ than và dầu mỏ của Ant mùa xuân sang năm bọn họ sẽ đầu hàng."
Guderian: "Đúng là có một loại xe tăng có thể đưa vào chiến trường trong năm nay. Trước đây chúng ta đối mặt với xe tăng hạng nặng Char B1 của Pháp, rất vất vả mới đánh bại được, vì thế đã đưa ra dự án xe tăng trang bị pháo 88 mm, chủ yếu là cải tiến trên cơ sở của dự án VK 30. 01 P đã ngừng phát triển trước đó.
"Hiện tại Henschel và Porsche đã chế tạo xe mẫu, đang tiến hành thử nghiệm ở bãi thử xe tăng của Belka. Nếu mọi việc thuận lợi, tháng 4 có thể vận chuyển loại xe tăng sản xuất thử nghiệm tới tiền tuyến."
Guderian: "Ở Belka sao? Tốt, tôi muốn đi xem. Hội nghị hôm nay đến đây kết thúc!"
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận