Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Chương 471: Địch Bắt Đầu Tất Công

Chương 471: Địch Bắt Đầu Tất CôngChương 471: Địch Bắt Đầu Tất Công
Pavlov buông ống nghe: "Tiếp theo phải xem tốc độ đào hào của quân địch thế nào, theo tốc độ hiện tại, ước chừng ngày 9 tháng 10 chúng sẽ đào đến bờ sông. Nếu tình hình khả quan thì lúc đó trời sẽ mưa."
Vương Trung quan sát bờ bên kia một chút, nghe thấy tiếng bước chân của tham mưu thông tin, bèn quay đầu lại, thấy người tham mưu đang bắt đầu cập nhật toàn bộ bản đồ chiến tuyến trên tường. Thông thường, bản đồ tình hình chiến tuyến của sở chỉ huy cấp Sư đoàn sẽ không cập nhật ngay lập tức vì sở chỉ huy không quản lý được tình hình của các đơn vị khác, mà sẽ tổng hợp thông tin tình báo trong một khoảng thời gian sau đó mới tiến hành cập nhật, nhằm giảm bớt khối lượng công việc cho tham mưu.
Như vậy, chỉ cần hai, ba người tham mưu là có thể phụ trách công việc cập nhật tình hình cho sở chỉ huy cấp Sư đoàn.
Còn ở bộ tư lệnh Tập đoàn quân, phải có đến hơn chục người tham mưu thay phiên nhau làm việc liên tục để cập nhật những thông tin tình báo đã qua xác minh lên bản đồ, ngoài ra còn có thêm mấy chục người tham mưu khác phải liên tục xác minh rất nhiều tin tức hỗn tạp, không rõ ràng.
Vương Trung nhìn bản đồ mà người tham mưu đang cập nhật, đột nhiên phát hiện ra một điểm: "Hôm qua quân địch ở tuyến Bắc không tiến công sao? Có đơn vị nào chặn chúng lại à?"
Tham mưu: "Là quân địch tự dừng tiến công, ước chừng là đang bổ sung nhiên liệu và đạn dược."
Vương Trung cười: "Tuyến tiếp tế của quân địch bắt đầu đuối sức rồi, tuyến đường phía Bắc của chúng đã kéo dài đến vậy, năng lực vận chuyển không theo kịp nữa." Pavlov nhìn về phía tận cùng bên trái của bản đồ - cũng chính là cực Tây, sau đó nhìn đọc theo bản đồ đến vị trí tiên phong của quân địch: "Chỗ này cách gần 1000 km rồi, xảy ra vấn đề cũng là chuyện bình thường." Vương Trung: "Sau khi trời mưa, vấn đề sẽ càng nghiêm trọng hơn."
Hắn lại nhìn ra ngoài cửa sổ quan sát: "Mưa mau xuống đi, mau lên!"
Thế nhưng, cho đến tận ngày 9 tháng 10, trời vẫn không có lấy một giọt mưa.
Sáng ngày 9 tháng 10, Vương Trung vừa bước vào hầm ngầm của Sư bộ, đã thấy Popov, người trực ca đêm, đang nghe điện thoại: "Hiện tại quân địch vẫn chưa có động tĩnh gì, chúng ta vẫn đang tiếp tục theo dõi sát sao. Đúng vậy... Ô, hắn đến rồi, tôi chuyển máy cho hắn." Nói xong, Popov đưa ống nghe cho Vương Trung: "Kirienko trung tướng muốn nói chuyện với cậu."
Vương Trung nhận lấy ống nghe: "Chào ngài, trung tướng." "Bây giờ tình hình đang rất tệ." Kirienko trung tướng nói thẳng luôn vấn đề: “Nếu không có quân Vệ giáo liên tục tiếp viện thì chắc chiến tuyến của chúng ta đã sụp đổ rồi. Tin tốt là, mũi tiến công phía Bắc của quân địch đã dừng lại được 2 ngày rồi." Vương Trung: "Đúng vậy, có thể là do quân địch ở mặt trận phía Bắc không được bổ sung quân số kịp thời, bọn chúng cần mặt trận phía Nam có bước tiến triển mới có thể hoàn thành thế gọng kìm này. Vì vậy, áp lực của chúng ta bây giờ càng lớn hơn." Kirienko: "Nói áp lực lớn hơn thì cũng không thể diễn tả hết được tình hình hiện tại đâu. Cậu có biết là hôm qua, sở chỉ huy của Kashukhov bị tấn công không? Bản thân ông ta thì chỉ bị thương nhẹ ngoài da thôi, nhưng đám tham mưu thì chết gần hết rồi. Tình trạng hiện tại của quân đoàn đó là đến rút lui cũng chưa chắc đã tổ chức được đâu.
"Nếu trời không mưa, e là chúng ta không rút lui được!" Vương Trung: "Không được, tuyến tiếp tế của quân địch trước mặt chúng ta rất ngắn, hơn nữa bọn chúng dừng ở đây lâu như vậy, chắc chắn đang tích tụ một bụng tức giận. Nếu trời không Kirienko: "Cái thời tiết chết tiệt, những năm trước, đến ngày 7 là một số nơi đã bắt đầu có mưa rồi."
Vương Trung: "Anh nói với tôi những điều này cũng vô ích, chẳng lẽ tôi có thể làm phép cầu mưa cho anh được sao?" "Cái gì?" Ngay cả qua điện thoại cũng có thể nghe ra sự khó hiểu trong giọng nói của Kirienko. Xem ra người Ant không có thói quen cầu mưa, bởi vì đất nước của họ vốn không thiếu nước. Lãnh thổ của Ant có rất nhiều sông ngòi, nhưng tất cả đều chảy theo hướng Nam Bắc. Vấn đề là lãnh thổ của Ant lại trải dài theo hướng Đông Tây, cho dù sông ngòi chảy theo hướng Nam Bắc có nhiều nước đến đâu cũng không thể nào hỗ trợ được cho toàn bộ hoạt động vận chuyển hàng hóa theo hướng Đông Tây trên lãnh thổ của họ. Vương Trung: "Ý tôi là cầu nguyện với Chúa, mong Ngài cho trời mưa."
"Cậu quên chúng ta là những người theo chủ nghĩa thế tục rồi à?" Những người theo chủ nghĩa thế tục cho rằng, tất cả những "điều thần kỳ" đều có thể giải thích bằng khoa học, chỉ là con người vẫn chưa tìm ra được mà thôi.
Bởi vậy, những người theo chủ nghĩa thế tục sẽ không cầu mưa, mà sẽ dựa vào các dữ liệu khí tượng để dự báo thời điểm mưa.
Kirienko: "Dựa theo dữ liệu của những năm trước, có thể đến tận ngày 20 tháng 10 trời mới mưa, đến lúc đó e là chúng ta chỉ có thể vừa đánh vừa rút lui."
"Tin tốt là, do quân địch ở mặt trận phía Bắc không có động tĩnh gì nên chúng ta sẽ sớm nhận được quân tiếp viện chính quy. Ngoài ra, Tập đoàn quân phía Tây cũng đang xây dựng tuyến phòng thủ thứ hai ở phía sau chúng ta."
Vương Trung vừa định trả lời Kirienko thì trên bầu trời bỗng nhiên vang lên tiếng đạn pháo rơi xuống.
Tiếng nổ vang lên gần như ngay lập tức, sóng xung kích khiến cả hầm ngầm rung lắc dữ dội, bụi đất rơi xuống đầu Vương Trung.
( Chương bạo do bạn peternguyen2702 đẩy kim phiếu)
Bạn cần đăng nhập để bình luận