Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Chương 765: Thần Tích

Chương 765: Thần TíchChương 765: Thần Tích
Sáng sớm ngày 14 tháng 7, Vương Trung đang đánh răng thì nghe thấy tiếng đại bác vọng lại mơ hồ bên ngoài. Trận địa pháo binh nằm ở phía tây Terinka, cách kẻ địch gần hơn, nên tiếng pháo vọng lại từ hướng ngược với mặt trời mọc.
Vương Trung dừng lại, luôn cảm thấy có chút không quen.
Nelly nghi hoặc nhìn Vương Trung đang dừng lại, mờ mịt nhìn theo ánh mắt của hắn, chỉ thấy góc tường bình thường không có gì lạ.
Cuối cùng, Vương Trung cũng phát hiện ra nguyên nhân khiến hắn không quen: "Trước đây, pháo binh luôn ở phía sau tôi, bây giờ pháo binh cách tiền tuyến còn gần hơn cả tôi."
Nelly: "Người hôm qua còn chạy đến tuyến đầu trực diện họng súng tăng địch đang nói cái gì vậy?”
Vương Trung vẻ mặt bất ngờ: "Cô biết tôi đối mặt với họng súng tăng rồi à?"
"Mọi người đầu nói như vậy, anh chỉ cần làm chuyện dũng cảm trên chiến trường là lập tức toàn quân đầu biết. Hôm qua lúc tôi đi lấy nước, bên cạnh có một hạ sĩ thuộc tiểu đoàn trinh sát hình như là lái xe chở tiểu đoàn trưởng của họ đến họp, hạ sĩ đó ngồi trên nắp capo xe Jeep, miêu tả hành động của anh một cách sống động.
"Còn nói chính là nhờ sự dũng cảm của anh, mới khiến anh ta có dũng khí lái xe Jeep lượn trước họng súng tăng địch."
Vương Trung nhạy bén chú ý tới một chỉ tiết: "Không đúng, tiểu đoàn trinh sát không thể nào nhìn thấy cảnh tôi đứng trước họng súng chiêu hàng hôm nay được, tên hạ sĩ đó đang khoác lác!"
Nelly: "Có lš anh ta không tận mắt nhìn thấy, nhưng anh thật sự đứng trước họng súng mà, phải không? Nghĩ đến con của tiểu thư trong bụng đi! Chúng không thể không có chat"
"So với chuyện có cha hay không."
Vương Trung lấy bàn chải đánh răng ra, trịnh trọng nói: "Có phải nô lệ hay không còn quan trọng hơn! Tôi đang chiến đấu vì con của tôi không phải làm nô lệ."
Nelly muốn nói lại thôi, nhét cốc nước vào tay Vương Trung: "Súc miệng! Súc miệng cho kỹ! Súc sạch bột đánh răng!" Hiện tại không có đủ khả năng để sản xuất kem đánh răng, đặc biệt là vỏ bao bì mềm để đựng kem đánh răng, căn bản không có thời gian sản xuất, nên tiền tuyến đầu được phát bột đánh răng, dùng bàn chải nhúng vào rồi chải răng, cảm giác giống như đang bôi vôi lên răng vậy.
Vương Trung cẩn thận súc miệng xong, vừa đặt cốc xuống Nelly lại đưa khăn mặt tới. Chiếc khăn mặt này còn được giặt bằng nước ấm, ngửi còn thấy mùi thơm thoang thoảng. Nelly thấy Vương Trung hít hà chiếc khăn, liền nói: "Là tinh dầu thơm mà bác Xenia, chủ nhà của chúng ta cho đấy, bác ấy nói lúc nội chiến chồng bác ấy đánh trận trở về, người lúc nào cũng hôi hám, nên nhiều năm nay bác ấy vẫn luôn chuẩn bị sẵn tỉnh dầu thơm."
Vương Trung nhướng mày: "Vậy chồng bác ấy đâu? Tôi nhớ hình như nhà chủ không có ông cụ nào cả?"
Nelly: "Tôi không biết, cũng không dám hỏi."
Vương Trung lắc đầu: "Có gì mà không dám hỏi, việc động viên của chúng ta còn chưa đến mức bắt các cụ già ở những ngôi làng hẻo lánh phải nhập ngũ. Trong đó cũng có một phần công lao của tôi."
Đúng là có thật, nỗ lực của Vương Trung ít nhất đã khiến Ant tổn thất ít hơn hai triệu người, nếu tính cả việc khuyên can các tướng lĩnh Ant đừng nân tấn công liều lĩnh mà nên đánh phòng ngự phản công, thì có thể con số còn nhiều hơn.
Rửa mặt xong, tiếng pháo bên ngoài vẫn tiếp tục, đây là để ngụy trang giống như đang chuẩn bị hỏa lực. Vương Trung nhìn Nelly: "Cô đi ngủ bù đi, đêm qua cô lại quạt cho tôi cả đêm phải không?"
"Còn đuổi muỗi cho anh cả đêm nữa."
Nelly nói.
Vương Trung: "Chỗ phía bắc này cũng có muỗi sao?"
Mùa hè năm ngoái toàn là chiến đấu ác liệt, Vương Trung khi đó vân là chỉ huy cấp cơ sở, đến giờ ngủ là gần như lăn ra ngủ luôn, căn bản không để ý đến vấn đề muỗi. Nên hắn cũng khá ngạc nhiên.
Nói xong liền nhận ra mình lỡ lời, người Ant chẳng lẽ lại không biết có muỗi hay không?
Vì vậy hắn vội vàng chữa cháy: "Y anh là, muỗi là cái gì?"
Sự việc đã đến nước này chỉ có thể giả vờ làm cậu ấm con nhà giàu không biết đến sự vất vả của cuộc sống, muỗi là cái gì tôi không biết!
Nelly ra vẻ quan tâm đứa con trai ngốc nghếch: "Là một loại côn trùng bay hút máu người." Vương Trung mơ hồ có một suy đoán, những người xung quanh đã đoán ra hắn là người xuyên không, họ cư xử bình thường như vậy, biết đầu trước đầy đã có người xuyên không đến.
Ví dụ như Andrea đó, nhìn rất giống đồng hương, chỉ là có thể không phải đồng hương Trung Quốc, nên ông ta mới không "leo núi Narodnaya" - cũng có thể là đồng hương thời nhà Nguyên, bị Thần Phong dọa sợ.
Nếu như Thánh Andrea là đồng hương, vậy rất nhiều chuyện có thể giải thích được, ví dụ như tại sao Giáo hội lại coi trọng và tin tưởng hắn như vậy.
Lại ví dụ như Thánh Andrea là người của hơn 100 năm trước, làm sao có thể dự đoán được rằng cơ học lượng tử có thể giải thích được các loại "thần tích".
Bạn cần đăng nhập để bình luận