Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Chương 779: Cậu Cố Lên

Chương 779: Cậu Cố LênChương 779: Cậu Cố Lên
Chương 779: Cậu Cố Lên Vương Trung: "Cả cuốn sách dày cộp thế này mà chỉ có một đồng bạc?"
"Dù sao cũng là thời đại công nghiệp rồi, 300 năm trước một cuốn kinh thánh như vậy e là phải 10 đồng vàng, mà chưa chắc đã mua được." "Chờ một chút," Vương Trung đột nhiên phát hiện ra một điểm mù: “Mấy chục năm trước vẫn còn dùng đồng bạc sao?”
"Đúng vậy, dùng tiền giấy cũng chỉ mới ba mươi năm gần đây thôi." Vương Trung nghiêm túc hỏi Popov: "Ông bao nhiêu tuổi rồi?"
"55 rồi, tôi tám tuổi đã vào học viện Thần học. Khi đó học viện Thần học chủ yếu dạy những thứ của phái Sùng Thánh, phái thế tục đầu được truyền bá ngầm."
Vương Trung: "Bởi vì khi đó năng suất lao động chưa phát triển đủ sao?"
Thực ra Vương Trung hoàn toàn dựa vào những gì mình đã học được mà nói bừa, cơ sở kinh tế quyết định kiến trúc thượng tầng mà, tư tưởng của phái thế tục cũng là một phần của kiến trúc thượng tầng, chắc chắn sẽ được truyền bá trước ở những nơi công nghiệp và thương mại phát triển. Popov lại trố mắt nhìn Vương Trung: "Tôi nhìn ra rồi, tuy anh chưa từng cầu nguyện, nhưng kinh thánh vẫn luôn ở trong tim anh."
Ơ, tôi không phải, tôi không có! Ông đừng nói bừa!
Vừa nghĩ như vậy, Vương Trung vừa mỉm cười: "Rượu thịt tuy qua ruột, kinh thánh vẫn trong tim."
Popov tay đặt lên cuốn sách cũ của mình: "Vậy tôi lẫy lại nhé?”
"Không không, cứ để tôi giữ, tôi chỉ nhớ ý, không nhớ câu chữ cụ thể, lỡ lúc cầu nguyện trước trận có sai sót thì không hay."
Popov lần thứ ba cười lớn. Lúc này Vương Trung chuyển chủ đề sang việc dùng sức mạnh thần bí để tiến hành chiến tranh, nói: "Tôi nhớ hình như Carolin đã dùng ma thuật của phù thủy để chống lại sự xâm lược của Prosen?" "Đúng vậy, họ đã dùng." Popov nhìn về phía nhà nghiên cứu văn hóa dần gian đang chuẩn bị: “Gây ra dịch bệnh, nhưng đã bị Prosen dùng penicillin tiêu diệt.” Penicillin lợi hại thật!
Chờ đã, penicillin chẳng phải là thuốc kháng sinh sao? Ngay lập tức nó chăng còn gì đặc biệt nữa! Ma thuật của phù thủy bị penicillin đánh bại đúng là quá kém cỏi! Popov tiếp tục nói: "Thuốc penicillin này, hình như là dùng một loại dưa ngọt làm môi trường nuôi cấy để sản xuất hàng loạt."
Nói cách khác, ma thuật của phù thủy bị dưa ngọt đánh bại sao? Popov: "Sau đó loại dưa ngọt này được Công ty Trái cây Liên hiệp của Hợp Chủng Quốc đưa vào Prosen trồng." Hợp Chủng Quốc đánh bại ma thuật của phù thủy?
Ơ, đột nhiên thấy hợp lý. Popov nói xong lắc đầu, chuyển chủ đề: "Cho nên tôi không chắc ngày mai ma thuật có thể giúp chúng ta đánh bại Prosen hay không, tốt nhất nên có phương án dự phòng."
Vương Trung: "Tôi biết."
Lúc này, lực lượng chủ lực tham gia chiến dịch ngày mai: trung đoàn trưởng đương nhiệm của trung đoàn bộ binh cận vệ số 31 - trung tá Semyon bước vào giáo đường, chào Vương Trung và Popov: "Tư lệnh, Giám mục, các sĩ quan cấp tiểu đoàn và đại đội của trung đoàn 31 đã tập hợp theo lệnh của ngài, xin chỉ thị!"
Vương Trung đứng dậy: "Được, chúng ta đến sở chỉ huy, đừng làm phiền các nhà nghiên cứu văn hóa dân gian chuẩn bị nghỉ lễ."
Nói xong Vương Trung sải bước đi ra cửa, tiện thể hỏi: "Tinh thần binh sĩ thế nào?" "Tinh thần đang lên cao, nghe nói lực lượng thiết giáp đã lập được chiến công, hiện tại ai nấy đầu hăng hái chiến đấu." Trung tá Semyon nói: “Dù sao họ cũng là lính cũ của ngài."
Vương Trung: "Họ? Sao, không phục anh là "sư từ phương xa tới" à?"
"Không có gì, dù sao chỉ huy trước là thiếu tướng Yegorov, so ra thì có hơi kém, tôi cũng không có chiến công gì xuất sắc, năm ngoái lúc khai chiến tôi là trung tá, năm nay vẫn là trung tá."
Trung tá Semyon cười khổ: “Tôi cũng không hiểu sao lại điều tôi đến sư đoàn tỉnh nhuệ của ngài."
Vương Trung cười nói: "Đại tướng Turgenev của Bộ Tổng tham mưu là người thực tế, họ sẽ không sắp xếp người bừa bãi đâu. Đợi chiến dịch tấn công ngày mai kết thúc, anh cũng sẽ có chiến công thôi."
"Hy vọng vậy." Trung tá Semyon nói.
Lúc này, hai người vừa nói vừa bước vào sân của sở chỉ huy tập đoàn quân, các sĩ quan chỉ huy cấp tiểu đoàn và đại đội của trung đoàn 31 đầu đang ở trong đó, thấy Vương Trung liền đứng nghiêm chào.
Vương Trung liếc mắt nhìn qua, thấy không ít gương mặt quen thuộc, liên gọi bừa một người: "Filippov, sao vẫn chưa lên tiểu đoàn trưởng? Có cố gắng không đấy?"
Filippov: "Không ạ, Vasili cũng vẫn là đại úy, anh ấy cũng chưa lên sĩ quan cấp tá mà." "Vậy lần này cậu cố gắng lên, lên sĩ quan cấp tá trước Vasili, sau đó tôi sẽ ngày ngày nhắc tên cậu trước mặt Vasili để chọc tức cậu ta." Vương Trung nói xong quay đầu nhìn Vasili - sĩ quan phụ tá đương nhiên phải luôn đi theo sĩ quan chỉ huy, Vasili hiện tại coi như là nửa người bảo vệ của Vương Trung. Filibppov cười: "Vasili, tiếc thật, lần này cậu không tham gia được."
Vasili: "Báo cáo tướng quân, tôi xin được tham gia tấn công."
"Không được. Trước khi Pavlov đến, có rất nhiều việc cần cậu làm. Đợi Pavlov mang theo bộ tham mưu tập đoàn quân đến, tôi sẽ xem xét." Vương Trung trả lời, sau đó ra hiệu cho mọi người: “Vào nhà thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận