Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Chương 367: Xin Trang Bị

Chương 367: Xin Trang BịChương 367: Xin Trang Bị
Vương Trung đen mặt, cái quái gì mà là cách gọi khác theo thói quen trên chiến trường chứ?
Sao hắn không hề biết đến thứ này?
Hắn đi thẳng một mạch qua khu vực văn phòng của Bộ Tư lệnh, đến thẳng văn phòng Tư lệnh Hậu cần, hơn nữa còn trực tiếp mở cửa bước vào. Sau đó hắn phát hiện gã đang gọi điện thoại trong đó trông có vẻ hơi quen mắt. "Trung tướng Chekhov?"
Vị trung tướng ngẩng đầu lên, nhìn thấy Vương Trung thì ngẩn người, sau đó nói với người bên kia điện thoại: "Bên tôi có việc! Đúng vậy, thật sự có việc rồi, không phải tôi viện cớ đâu, thưa ngài trung tướng. Vậy nhé, chào ngài."
Nói xong, vị trung tướng cúp điện thoại, chửi vào cái điện thoại: "Mẹ kiếp!"
Vương Trung: "Có chuyện gì vậy?"
"Không có gì, có người muốn mượn xe tải để di dời người nhà trong trang viên của mình. Tôi nói cho anh biết, những trang viên nào không nằm dọc theo tuyến đường sắt thì không được di dời." Vương Trung: "Trang viên nhà tôi cũng không chiếm dụng bao nhiêu năng lực vận chuyển đường sắt, chủ yếu là đưa người nhà đến nơi an toàn ở hậu phương." Chekhov trung tướng nhún vai, sau đó đưa tay về phía Vương Trung: "Lâu rồi không gặp, Công tước... Rokossovsky."
Vương Trung: "Vẫn là bá tước thôi, sắc phong công tước vẫn chưa được phê duyệt." Chekhov gật đầu: "Cậu đến tìm anh trai cậu à? À, tôi biết ngay là không phải mà. Nói đi, cậu muốn gì?"
Vương Trung: "Anh trai tôi thì tôi vẫn sẽ đi gặp... Anh ấy đến Yekaterinburg sớm như vậy, tại sao không về trang viên của mình?"
"Ai mà biết được. Tôi đâu phải quản gia của nhà cậu. Vào chuyện chính đi."
Vương Trung nhìn chằm chằm Chekhov vài giây: "Lần này không cần điền biểu mẫu nữa sao?"
"Cậu muốn điền cũng được." Chekhov nói.
Vương Trung: "Không, tôi không muốn điền. Nhưng lần trước, chẳng phải ông nói việc điền biểu mẫu đã là xử lý đặc biệt rồi sao?"
"Cậu hiểu nhầm rồi, biểu mẫu vẫn phải có, nhưng chúng tôi có thể làm thay cậu. Dù sao thì nhiều biểu mẫu như vậy, có ai thật sự xem xét kỹ càng đâu, mấu chốt là nội dung tổng hợp trong phiếu điều động.
"Cách làm này là vi phạm quy định, nhưng tình hình chiến sự khẩn cấp như vậy, ngay cả Thái tử cũng đã hy sinh, nên có thể bỏ qua một số thủ tục rườm rà."
Chekhov trung tướng dang hai tay ra.
Ra vậy, lần trước gã này chỉ đơn thuần là không muốn bản thân dính líu, nên mới làm đúng theo quy trình.
Xử lý đặc biệt cũng là xử lý đặc biệt trong khuôn khổ quy trình.
Vương Trung: "Được rồi, tôi muốn xe tăng T-34."
"Không có. Hiện tại chúng tôi không có sẵn T-34, cậu nói nhu cầu đi, chúng tôi sẽ phân bổ số T-34 sản xuất sau này cho cậu."
Vương Trung: "Vậy tôi muốn 100 chiếc!" "Cậu có đủ chừng ấy lính xe tăng sao? Không đâu, điều này là không hợp lý. Hơn nữa cậu muốn nhiều như vậy, người khác sẽ có ý kiến, Bộ Tư lệnh Hậu cần của chúng tôi chủ yếu là cơ quan điều phối, cậu hiểu không?" Chekhov trung tướng chồm người về phía trước, nhìn chằm chằm Vương Trung nói: "Đừng có vơ vét nhiều như vậy, cách làm đúng là tổng số lượng tuy lớn, nhưng mỗi hạng mục chỉ yêu cầu một ít, phân tán trong vô số yêu cầu." Vương Trung: "Vậy ông đề nghị tôi nên yêu cầu bao nhiêu?"
"Cậu có bao nhiêu lính xe tăng? Quân đoàn của cậu bị tổn thất nặng nề ở Orachi đúng không?"
Điều này đúng là sự thật. Cho dù tính cả số lính xe tăng còn sống sót của Quân đoàn Thiết giáp số 5, Vương Trung cũng không gom đủ 30 kíp lái.
Tuy nhiên, hắn dự định sẽ xin 30 chiếc, cộng với số còn lại của trận trước là 36 chiếc - nhưng số còn lại của trận trước đầu đã được đưa về xưởng để sửa chữa, ước chừng phải ít nhất nửa tháng nữa mới có thể quay lại. Vương Trung: "Tôi muốn 30 chiếc, còn kíp lái thì ông không cần phải lo."
Chekhov trung tướng ghi nhanh vào cuốn sổ đang mở trên bàn:
"Một tiểu đoàn, được. Không tính là quá đáng."
"Sau đó là pháo ZIS-3..." "Loại này thì thật sự không còn bao nhiêu, nhà máy sản xuất chính đang được di dời, hiện tại sản lượng cơ bản bằng không. Nhưng pháo 45 ly thì sản lượng rất dồi dào, cậu muốn bao nhiêu?" Vương Trung: "Trước tiên cứ cho tôi một tiểu đoàn, sau đó tôi còn cần súng cối hạng nặng, tôi hy vọng có thể tăng cường súng cối hạng nặng cho các tiểu đoàn bộ binh." "Cậu có hai trung đoàn à?" Chekhov hỏi lại.
Vương Trung:
"Đúng vậy, hai trung đoàn bộ binh."
"Vậy là sáu đại đội súng cối hạng nặng, không tính là nhiều. Trên thực tế, hiện tại nhu cầu về súng cối hạng nặng ở tiền tuyến không cao, mọi người đều đang yêu cầu 'chống tăng, chống tăng!'." Vương Trung giơ ngón tay lên trời:
"Tôi cũng là bị tình hình chiến sự ép buộc, bọn địch thích dùng máy bay trinh sát để quan sát trận địa pháo binh của chúng ta, sau đó pháo kích. Nếu không có đủ MiG-3 để bắn hạ máy bay trinh sát trên không, thì chỉ có thể dùng súng cối hạng nặng để bao phủ trận địa bị quân địch chiếm đóng."
"Hiện tại, trọng tâm của Không quân là bảo vệ Yekaterinburg, phần lớn MiG-3 được bố trí gần Yekaterinburg. Có một số trung đoàn máy bay tiêm kích được phái đến tiền tuyến, nhưng không nhiều." Chekhov nói:
"Còn gì nữa không?"
Vương Trung: "Pháo hạng nặng, trung đoàn pháo binh của tôi đã mất hết pháo hạng nặng, tiểu đoàn phòng không của tôi cũng mất sạch. Ít nhất hãy cho tôi 24 khẩu pháo lựu pháo 152 ly."
Chekhov trung tướng nhướn mày: "Không cần pháo B-4 nữa sao? Trải nghiệm sử dụng không tốt à?"
Vương Trung: "Nó quá cồng kênh, hơn nữa nạp đạn quá chậm, thật sự không tiện bằng pháo lựu pháo 152 ly. Thay vì bổ sung pháo B-4, chỉ bằng cho tôi thêm 12 khẩu pháo lựu pháo 152 ly.
"Hỏa lực pháo binh cấp sư đoàn của quân địch rất mạnh, cấp quân đoàn còn mạnh hơn gấp bội, trong trường hợp thiếu sự yểm trợ của pháo binh cấp tập đoàn quân hoặc thậm chí là cấp chiến dịch, chúng ta phải có đủ hỏa lực."
Bạn cần đăng nhập để bình luận