Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Chương 354: Làm Phù Dâu

Chương 354: Làm Phù DâuChương 354: Làm Phù Dâu
Vương Trung: "Quân đội trong vòng vây có thể chiến đấu bao lâu, ngoại trừ ý chí chiến đấu, còn quyết định bởi họ được tiếp tế đến đâu!" "Chúng ta đã dự trữ rất nhiều lương thực và đạn dược ở Agasukoy, tạm thời không cần lo lắng."
Tổng tham mưu trưởng nói: "Những chuyện này đợi đến lúc họp tổng kết kinh nghiệm tối nay rồi nói tiếp, điện hạ, giao cho ngài."
Olga hoàng thái nữ mỉm cười với Vương Trung, khoác tay hắn nói: "Đi bên này, tôi đã sắp xếp tiệc chiêu đãi ở Hạ cung." Vương Trung: "Không cần, tôi là lính, tôi ăn giống như ở tiền tuyến là được. Vẫn nên làm việc chính trước, tối nay không phải có buổi chia sẻ sao? Đưa sớm lên bây giờ luôn, chúng ta có thể vừa ăn xúc xích vừa chia sẻ."
Tổng tham mưu trưởng và Semyon
Hoàng thái nữ lại nói: "Như vậy cũng tốt, vậy tôi sẽ thông báo cho các sĩ quan tham gia buổi chia sẻ tối nay đến Bộ Tổng tư lệnh tập hợp." Vương Trung có cảm giác, Hoàng thái nữ càng thêm tán thưởng mình!
Hắn không nhịn được nhìn về phía Lyudmila.
Hoàng thái nữ lúc này dường như mới nhìn thấy Lyudmila, buông tay Vương Trung ra. Lyudmila cúi chào: "Kính chào ngài, thưa điện hạ. Tôi là thượng úy Lyudmila Vasilyevna Melekhovna, là một tu sĩ cầu nguyện."
"Tôi biết."
Hoàng thái nữ mỉm cười nói: "Cô là bạn thanh mai trúc mã của Rokossovsky công tước, hai người vẫn chưa đính hôn."
Vương Trung vốn nghĩ hoàng thái nữ sẽ bắt đầu nói chuyện phiếm, không ngờ cô lại ném thẳng quả bóng.
Quả thật hắn và Lyudmila chưa đính hôn, dù sao người phương Tây đính hôn có một quy trình vô cùng phức tạp, phải chuẩn bị rất lâu. Lyudmila: "Nhưng chúng tôi đã quyết định, sẽ kết hôn sau khi chiến tranh kết thúc." Hoàng thái nữ: "Vậy thì, để tôi làm phù dâu cho hai người được không?"
"Hả?" Lyudmila không ngờ mọi chuyện lại diễn biến như vậy: "Phù dâu sao?"
"Đúng vậy."
Hoàng thái nữ nhún vai:
"Dù sao tôi cũng là nữ, không thể làm phù rể."
Lúc này Vương Trung nhìn thấy Nelly trốn ở đằng xa nhìn, liền nói:
"Nelly có thể làm phù dâu." "Nelly?"
Hoàng thái nữ vẻ mặt nghi hoặc.
Vương Trung: "À, là lính cần vụ của tôi, cô ấy là con gái vú nuôi của tôi và Lyusha, từ khi còn rất nhỏ, cô bé đã ở bên chúng tôi."
Hoàng thái nữ kinh ngạc: "Con gái người hầu làm phù dâu sao?"
Vương Trung: "Điều này có gì mà không thể?"
Nelly là người phụ nữ thì đương nhiên có thể làm phù dâu!
Hoàng thái nữ lùi về sau hai bước, kéo dài khoảng cách với Vương Trung và Lyudmila. Lúc này Vương Trung mới phát hiện, sắc mặt của tổng tham mưu trưởng Tukhachev và nguyên soái Semyon đều rất nghiêm nghị.
Lúc này Vương Trung mới ý thức được, hình như mình vừa nói một câu mà tầng lớp quý tộc sẽ không bao giờ nói. Quý tộc hẳn là sẽ không để cho người hầu làm phù dâu chứ?
Lyudmila lại cười nói: "Nelly rất tốt, tôi rất bằng lòng để Nelly làm phù dâu!"
Cô vừa dứt lời, một giọng cười sang sảng vang lên. Vương Trung đã từng nghe thấy tiếng cười này.
Hắn quay đầu lại, quả nhiên thấy đại mục sư Belinsky đang đi về phía bên này.
Bắt gặp ánh mắt của hắn, đại mục sư như người quen cũ: "Ồ, Alyosha, lại gặp cậu rồi! Trông cậu gầy hơn lần trước đấy."
Vương Trung: "Chắc là không đâu, chúng tôi được cung cấp đầy đủ, cơ bản là không bị đói."
Đại mục sư cười ha hả: "Có lẽ là tôi nhìn nhầm rồi."
Lúc này sắc mặt Tukhachev và Semyon nguyên soái càng thêm nghiêm nghị, nhất là khi nghe thấy tiếng "Alyosha" của đại mục sư.
Đại mục sư như không nhìn thấy hai người họ, tiếp tục nói: "Lần này cậu trở về, nhiệm vụ rất nặng nề đấy. Chúng tôi dự định mời cậu đọc diễn văn trong lễ tưởng niệm, cậu... có làm được không?"
Vương Trung: "Thưa ngài, ngài không biết sao? Tôi rất am hiểu việc diễn thuyết khích lệ tỉnh thần cho binh lính." Belinsky: "Tôi biết, Thẩm Phán Đình đã báo cáo nội dung bài diễn thuyết của cậu cho tôi rồi. Chỉ là... Thẩm Phán Đình am hiểu thẩm vấn và tiêu diệt kể phản bội, họ chưa chắc đã phân biệt được đâu là diễn thuyết hay, đâu là dở. Bài diễn văn cho lễ tưởng niệm, khi nào thì cậu đưa cho tôi được?"
Không phải chứ, còn phải viết cả bài diễn văn nữa sao? Tôi ghét nhất là việc này đấy! "Hửm?"
Belinsky nhướng mày: "À, tôi hiểu rồi, cậu giỏi ứng biến tại chỗ hơn!"
Vương Trung cười, thật ra - không phải, hắn chỉ là có sẵn bản mẫu để sao chép thôi. Một khi không thể sao chép, bài diễn thuyết của hắn sẽ trở nên vô cùng rác rưởi.
Vương Trung lại nhớ tới lần trước suýt nữa thì phải tự bịa ra một bài diễn văn với những câu văn hoa mỹ, cuối cùng vẫn là phải sao chép danh tác "Giả sử chúng ta không đi đánh trận" mới qua ải.
Mẹ kiếp, toát hết cả mồ hôi. Sao chép "Chúng ta quyết không đầu hàng" của Churchill rồi, chẳng lẽ còn phải sao chép lại một lần nữa sao?
Belinsky lộ ra vẻ mặt thấu hiểu, vỗ mạnh vào vai Vương Trung: "Tốt, vậy tôi rất mong chờ."
Ông có thể đừng mong chờ được không!
"À đúng rồi."
Đại mục sư chuyển chủ đề: "Hình như vừa rồi mọi người nói muốn hủy bỏ bữa tiệc tối, vừa ăn vừa chia sẻ kinh nghiệm? Tôi có thể tham gia cùng không?"
Vương Trung thầm nghĩ chuyện này đâu phải tôi quyết định, bèn nhìn về phía hoàng thái nữ, kết quả hoàng thái nữ lại quay đầu nhìn Tukhachev tổng tham mưu trưởng.
Tổng tham mưu trưởng: "Không thành vấn đề, chúng tôi rất hoan nghênh ngài." Belinsky: "Vậy cứ quyết định như vậy đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận