Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Chương 394: Sa Hoàng Xuất Hiện

Chương 394: Sa Hoàng Xuất HiệnChương 394: Sa Hoàng Xuất Hiện
“Thủ lĩnh” của hai bên đã có mặt, buổi lễ chính thức được bắt đầu.
Vương Trung không còn tâm trí đâu mà để ý đến những chuyện khác, hắn chỉ chăm chú quan sát Sa hoàng bệ hạ. Hắn có cảm giác Sa hoàng lúc này trông rất giống với ... nhân vật ... trong bộ phim “Downfall”, từ thần thái mệt mỏi cho đến ánh mắt điên loạn, tất cả đều giống hệt như đang đứng trên bờ vực sụp đổ.
Buổi lễ diễn ra cho đến phần đọc diễn văn của Vương Trung. Người dẫn chương trình ra hiệu cho Vương Trung chuẩn bị.
Đúng lúc này, Sa hoàng bệ hạ đột ngột đứng dậy.
Mọi người đồng loạt hướng về phía ông ta.
Ban đầu ở khu vực khán đài của hoàng gia đã có sẵn micro, Sa hoàng ra hiệu cho nhân viên mang micro đến gần mình.
“Con trai ta, Ivan Nikolayevich Antonoy, đã anh dũng hy sinh"
Sa hoàng bắt đầu, giọng điệu ông ta đầy vẻ điên cuồng: “Chúng ta đã mất đi một người anh hùng! Nhưng điều đó có nghĩa là chúng ta đã thất bại sao? Không! Đây mới chỉ là bắt đầu!
“Lực lượng quân sự của chúng ta hiện tại không thể so sánh với quân Prosen, tuy rằng chúng ta không ngừng mở rộng quân đội, nhưng đội quân của chúng ta lúc này chẳng khác nào lâu đài xây trên cát! Chỉ trong vòng hai tuần đầu tiên sau khi chiến tranh bùng nổ, quân địch đã đánh sâu vào lãnh thổ của chúng ta đến 170 kilometl “Vậy mà đám tướng lĩnh của ta vẫn thản nhiên khoác lác! Chúng khoe khoang rằng chỉ trong vòng một tháng sẽ phản công đến tận sào huyệt của Prosen! Kết quả thì sao? “Bây giờ chúng lại muốn đổ hết trách nhiệm cho sự thất bại của Agasukov lên đầu tai Không... Hả?”
Olga ghé sát tai, thì thâm điều gì đó với Sa hoàng.
Sa hoàng bỗng nhiên cười lớn: “Quả nhiên là vậy! Tên Skorobo đó, hắn ta là một tên phản bội! Là một tên bán nước! Hắn ta đã lừa dối ta, lừa dối toàn thể nhân dân Ant
“Tất cả những gì đã xảy ra trước đây chỉ là một màn kịch mà bọn chúng dựng lên! Tất cả đều là giả dối!
“Con trai ta, Ivan của ta, nó đã ngã xuống, nó hy sinh để thức tỉnh các ngươi khỏi ảo tưởng! Bây giờ, cuộc chiến mới thực sự bắt đầu!
“Quân đội của chúng ta đang dần khôi phục sức mạnh, đế quốc Prosen không còn gì đáng sợ nữa!
“Cha anh của các ngươi đều đã bỏ mạng dưới lưỡi gươm của quân Prosen. Đừng bao giờ quên nỗi đau và sự căm phẫn này! Đó chính là thông điệp mà Ivan muốn gửi gắm qua cái chết của mình! “Giờ là lúc chúng ta tập hợp sức mạnh, nghiền nát quân Prosen, giành lấy chiến thắng thực sự đầu tiên! Đó chính là cách để chúng ta an ủi linh hồn những người đã khuất! “Hỡi các công dân, hãy đứng lên! Hãy biến đau thương thành sức mạnh, đứng lên, hỡi các công dân! Tổ quốc cần các ngươi!”
Vương Trung cũng kinh ngạc, bài diễn văn này nghe quen tai quá.
Lúc này, người điều khiển buổi lễ nói với Vương Trung: "Bộ phận chỉ đạo buổi lễ đã thay đổi quy trình, ngài không cần đọc diễn văn nữa." Vương Trung nhíu mày, nhìn về phía khán đài dành cho các vị tướng, sau đó phát hiện Tukhachev vừa mới đặt điện thoại xuống.
Hàng ghế phía sau, thượng tướng Tuganev khẽ lắc đầu, nháy mắt với Vương Trung. Được lắm, đám người này vì đối kháng giáo hội mà cắt mất bài diễn văn của ta! Vương Trung nhìn bản thảo diễn văn của mình.
Phần lớn nội dung trong bản thảo này, quả thật trùng lặp với diễn văn của Sa hoàng bệ hạ, quả thật không cần phải đọc lại một lần nữa.
Nhưng cứ tiếp tục như vậy, hắn luôn cảm thấy sự tồn tại của nhân dân bị xem nhẹ —— mặc dù Sa hoàng cũng nhắc đến "cha anh của các ngươi" nhưng hắn có cảm giác đó chỉ là vật sở hữu của Hoàng thái tử.
Tiếp tục như vậy, cuộc chiến thần thánh sẽ biến thành một cuộc chiến tranh giành quyền lực giữa hoàng tộc với nhau. Như vậy, thật sự không chắc có thể giành chiến thắng.
Dù sao Prosen cũng mạnh một cách khủng khiếp.
Hơn nữa, hắn luôn cảm thấy như vậy cũng không phù hợp với mong muốn của Ivan. Vương Trung bỗng nhiên nhớ tới lúc tiễn Agasukov xuất chỉnh, khi đó Ivan nói với hắn: "Chăm sóc Olga giúp ta."
Hắn liếc nhìn Hoàng thái nữ. Ngay sau đó, hắn nhìn về phía khán đài của giáo hội. Hắn có cảm giác Belinsky đang gật đầu.
Vương Trung lập tức đẩy người điều khiển buổi lễ ra, xông lên bục, đi tới trước micro.
Người giơ bảng chữ trước micro không biết chuyện gì xảy ra, nhưng vẫn giơ tấm bảng viết nội dung bài diễn văn lên.
Vương Trung liếc nhìn tấm bảng, thầm nghĩ tình hình hiện tại mà đọc theo bản gốc thì vô dụng.
Phải thay đổi toàn bộ giọng điệu.
Vì vậy hắn lớn tiếng nói: "Thưa các vị!"
Giọng nói vang vọng khắp hội trường Quốc tang. Sau khi thu hút sự chú ý của mọi người, Vương Trung giơ cao bản thảo diễn văn trong tay, "xoẹt" một tiếng xé nát, ném vào gió.
Hành động này khiến tất cả mọi người đều tò mò.
Vương Trung bắt đầu bài diễn văn ngâu hứng.
Vương Trung nhìn về phía khán đài của hoàng thất, kỳ thật chủ yếu là nhìn Olga, nhưng mà Olga đang dìu Sa hoàng, thoạt nhìn cứ như là hắn đang nhìn Sa hoàng vậy. Vương Trung nói tiếp: "Có lẽ có người đã biết, ta và Ivan là bạn thân từ nhỏ. Ở trường quân đội, chúng ta cùng nhau trêu chọc giáo sư, cùng nhau thi rớt, ta đứng cuối lớp, còn hắn đứng thứ hai từ dưới lên. "Những chuyện điên rồ chúng ta cùng làm, có kể ba ngày ba đêm cũng không hết. Ta vô cùng hiểu rõ người anh em của mình. Còn Sa hoàng bệ hạ e là không hiểu rõ hắn cho lắm."
( Chương Bạo vì bạn peternguyen2702 đẩy kim phiếu )
Bạn cần đăng nhập để bình luận