Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Chương 363: Chuyện Thường Làm Với Nữ ...

Chương 363: Chuyện Thường Làm Với Nữ ...Chương 363: Chuyện Thường Làm Với Nữ ...
Thượng tướng Tuganev gật đầu: "Lần sau nói với bọn họ, có gì không hài lòng thì cứ trực tiếp báo cáo với Tư lệnh của bọn họ, đừng có vòng vo tam quốc."
Hay thật, Tuganev dường như cho rằng Vương Trung biết được những điều này là do không quân cố tình tiết lộ. Nhưng đã nói đến đây rồi, Vương Trung bèn nhân cơ hội yêu cầu:
"Ít nhất cũng phải điều một trung đoàn Yak-1 đến Shostka - nơi tôi đóng quân chứt Những chiếc máy bay đó để ở thủ đô cũng vô dụng!" Tuganev: "Tôi sẽ cố gắng. Tôi hơi mệt rồi, tôi về nghỉ ngơi trước đây. Cậu cũng nghỉ ngơi sớm đi. Còn Công chúa điện hạ, bây giờ cô là Hoàng thái nữ rồi, không thể ăn mặc như nữ hầu rồi đi lung tung nữa."
Olga le lưỡi: "Ồ."
Hẹn gặp lại vào ngày mai Sáng sớm ngày 11 tháng 8, Vương Trung vừa mở mắt ra, nhìn chằm chằm vào màn che sang trọng trước mặt vài giây, sau đó mới nhớ ra là tối hôm qua mình ngủ lại trong một phòng khách ở Cung điện Mùa hè của Sa hoàng. Hắn sờ sang bên cạnh, quả nhiên Lyudmila đã dậy từ sớm, ga giường đã lạnh ngắt. Haiz, vợ chưa cưới quá tự giác cũng không tốt, muốn ôm ấp âu yếm một chút cũng không được.
Đúng lúc này, Vương Trung đang lim dim mắt bỗng nhìn thấy một nữ hầu đi tới bên giường, đoán chừng là Nelly, bèn lập tức ngồi dậy ôm chầm lẫy cô nàng.
Nelly nhất định sẽ bao dung cho sự trẻ con của mình! Vương Trung vùi mặt vào ngực Nelly, sau đó phát hiện ra có gì đó không đúng.
Bình thường Nelly sẽ không xịt nước hoa, cho dù có thì cũng chỉ là mùi oải hương thoang thoảng.
Nhưng mùi hương xộc vào mũi Vương Trung lúc này lại là mùi hương rất sang trọng. Còn có cảm giác mềm mại không thua kém gì Lyudmila, chẳng lẽ Nelly là yêu tỉnh biến hình, có thể biến thành loli hoặc milf, mỗi sáng đều gieo xúc xắc để quyết định hình dạng sao?
Vương Trung nghỉ ngờ nới lỏng vòng tay. Ngay sau đó, hắn lăn xuống giường, đứng nghiêm như một người lính: "Bệ hạ... à không, Điện hại"
Công chúa Olga: "Buổi sáng nào anh cũng làm thế với nữ hầu của mình à?"
"Không, bình thường không có. Hôm nay là do sự xa hoa của hoàng cung khiến tôi hơi mất bình tĩnh, đầu óc có chút không bình thường."
Vương Trung nghiêm túc đáp, đồng thời lấy quần che chắn trước người.
Hắn cảm thấy không thể để quyền chủ động trong tay Công chúa, vì vậy bèn tranh thủ nói trước khi Công chúa kịp trả lời:
"Điện hạ, trong thời kỳ đặc biệt này, người không nên mặc trang phục hầu gái rồi tự tiện vào phòng của người khác. Nếu lúc này Hoàng thất lại có thêm khủng hoảng gì nữa thì tình hình sẽ càng thêm tồi tệ."
Công chúa Olga: "Tôi cũng không biết buổi sáng anh lại làm chuyện như vậy với nữ hầu."
“Ta sẽ không làm chuyện như vậy với nữ hầu. Hôm nay là... Là do hoàn cảnh, hoàn cảnh xa hoa lãng phí này khiến ta thấy kỳ quái.”
Vương Trung ung dung nói. Olga công chúa vừa mở miệng, cửa liền mở ra, Lyudmila đi vào:
“Alyosha, anh dậy rồi sao... A, đã dậy rồi. Em để Nelly đẩy xe bữa sáng tới đây, chúng ta ăn ở đây luôn nhé.”
Nelly đẩy xe nhỏ đi theo Lyudmila vào.
Olga công chúa đưa lưng về phía hai người vừa vào, nhìn có vẻ hơi hoảng hốt. Lyudmila nhìn bóng lưng công chúa: “Đây là nữ hầu của hoàng cung sao? Em đã dặn trước khi chúng ta rời đi thì đừng vào mà? Em phải đi mắng vốn bà quản gia mới được!”
Vương Trung: “Không, đây là GI...”
Olga lập tức xoay người, hướng Lyudmila cúi chào: “Xin lỗi, chuyện ngài rút súng hôm qua đã truyền ra ngoài rồi, họ nói ngài bắn chết gián điệp đột nhập hoàng cung, cứu Hoàng thái nữ điện hạ. “Mọi người đều rất sùng bái ngài, tôi cũng vậy, nên mới lén vào đây! Mong ngài thứ lỗi" Vương Trung chần chờ, hắn không biết công chúa đang giở trò gì, chỉ có thể gãi đầu khó hiểu.
Lyudmila thở dài: “Tôi hiểu rồi, sau này đừng làm thế nữa, cô về đi.”
Olga ngẩng đầu, vừa nói cảm ơn vừa đi về phía cửa nhỏ dành cho người hầu.
“Chờ đã!”
Lyudmila gọi nàng lại, sau đó hít một hơi lạnh: “Hoàng thái nữ điện hạ?”
“Không, tôi là...” Vương Trung: “Là thị vệ ngầm của cô ấy! Phòng ngừa người khác ám sát!”
Lyudmila: “Anh đang nói linh tỉnh gì thế! Chưa từng nghe nói bao giờ. Điện hạ, cô đang làm cái gì vậy! Tình hình hiện tại, cô đã là Hoàng thái nữ rồi!”
Olga: “Được rồi, tôi biết sai rồi. tôi chỉ là... tôi cũng không biết nữa, tối qua tôi mơ thấy quân Prosen bắt được tôi, sau đó muốn gả tôi cho tên tướng không quân béo như lợn của bọn họ, tên là Meyer! “Sau đó trong hôn lễ... Công tước Rokossovsky lái xe lửa tới cứu tôi.”
Vương Trung kinh hô: “Lái xe lửa?”
Xe tăng tí hon của ta đâu? Olga: “Lyuda, tôi nhìn thấy Rokossovsky là thấy an tâm rồi. Chắc chắn chị hiểu mài” Lyudmila: “Tôi hiểu. Vậy không bằng để hắn mỗi tối ở cạnh giường ru cô ngủ?” Vương Trung:?
Olga cười nói: “Cũng được đấy, hồi nhỏ hoàng huynh thường đọc truyện cho tôi nghe đến khi nào tôi ngủ thì thôi.”
Vương Trung nhìn qua nhìn lại hai người, quyết định mặc quần áo cho chỉnh tề trước đã.
Nelly ở bên cạnh lặng lẽ bày đồ ăn lên bàn.
Lyudmila: “Chuyện đó là khi nào rồi?”
“Khoảng mười tuổi.”
Olga đáp, “Bây giờ hoàng huynh không còn như vậy nữa, nhưng chỉ cần anh ấy ở lại hoàng cung qua đêm, buổi tối sẽ đến hôn lên trán chúc tôi ngủ ngon.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận