Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Chương 360: Phát Biểu Trong Hội Nghị

Chương 360: Phát Biểu Trong Hội NghịChương 360: Phát Biểu Trong Hội Nghị
Vương Trung thay bộ quân phục mới, được nữ bộc dẫn về địa điểm dự tính ban đầu của cuộc họp.
Đại Giám Mục Belinsky và vài tên lính cận vệ đang đứng ở cửa, hình như đang đợi hắn. "Trở về sớm hơn dự kiến đấy." Đại Giám Mục tiến lên một bước, nhìn bộ quân phục mới trên người Vương Trung: "Điện hạ Nikolaevna thế nào rồi?"
"Đã trút bỏ được tâm tình, hiện giờ đã ổn định rồi." Vương Trung đáp. Belinsky: "Nói thật, cái chết của Hoàng thái tử nằm ngoài dự liệu của chúng ta. Dù sao thì Hoàng thái tử cũng là người biết mình biết ta. Còn Hoàng thái nữ thì tôi không rõ lắm."
Vương Trung: "Nàng ấy sẽ ổn thôi."
"Vậy thì tốt."
Belinsky vỗ vai Vương Trung, "Hiện giờ, Sa hoàng bệ hạ hình như bị đả kích quá lớn nên không thể giải quyết công việc, quyền chỉ huy đã được giao cho Bộ Tổng tư lệnh, tuy rằng những gì cậu nói có thể sẽ bị Bộ Tổng tư. lệnh bỏ ngoài tai, nhưng vẫn phải nói."
Vương Trung:
"Tôi nên nói gì đây?"
"Hội nghị chia sẻ kinh nghiệm mà, cậu cứ nói về kinh nghiệm của mình, cuối cùng là đưa ra phán đoán về tình hình tương lai. Dù sao thì cậu cũng đã phán đoán chính xác về việc Tập đoàn quân thiết giáp số hai của địch sẽ tiến về phía nam."
Vương Trung đang định trả lời thì thấy Lyudmila và Nelly chạy tới. "Alyosha!"Docfull.vn- Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !
Lyudmila gọi lớn, sau đó mới nhìn thấy Đại Giám Mục, vội vàng dừng lại, cúi đầu chào theo nghỉ thức của Giáo hội: "Thưa Đại Giám Mục!" Belinsky: "Không làm phiền hai người nữa. Tôi vào trước để khai mạc, tranh thủ cho cậu chút thời gian."
Nói xong, Belinsky dẫn theo lính gác bước vào phòng. Vương Trung nhìn Lyudmila, bắt đầu suy nghĩ xem nên giải thích thế nào về việc vừa rồi mình ôm em gái của bạn. Lyudmila túm lấy Vương Trung: "Anh nổ súng trong cung điện hả?"
.. Hẳ?
Vương Trung: "À, chuyện đó hả. Nổ súng rồi, tôi đã bắn chết một tên phản quốc." Lyudmila: "Họ đều nói anh giết chết Đại tướng Skorobol Đại tướng là tên phản quốc?" "Phải."
Vương Trung chỉ vào cửa phòng họp:
"Chính Đại Giám Mục Belinsky đã khẳng định điều đó, và Thẩm Phán Đình đã bắt đầu bắt giữ người nhà của Skorobo, bởi vì theo lệnh của Sa hoàng, gia đình của những kẻ phản bội đều bị tội như nhau."
Lyudmila nhìn chằm chằm Vương Trung vài giây: "Thật sao? Không sao chứ? Anh sẽ không bị đưa ra tòa án quân sự chứ?"
"Không, không đâu. Chỉ là sau này có thể không được phép mang súng vào Cung điện Mùa Hè nữa."
Thật ra, trước đây Vương Trung từng nghĩ, sau khi mình lập được chiến công hiển hách, trở thành Nguyên soái, sẽ được phép đeo kiếm vào cung.
Đến lúc đó nhất định phải cưỡi Bucephalus xông thẳng vào cung điện.
Rồi sau đó còn phải tìm người sáng tác một bài hát, đặt tên là "Mùa mưa của Skorobo". Bây giờ xem ra, kế hoạch đó không thể thực hiện được rồi. Lyudmila dò xét Vương Trung với vẻ nghi ngờ:
"Sao anh lại tỏ vẻ tiếc nuối thế? Chỉ vì không được phép mang súng vào cung điện thôi sao? Hôm nay không phải yết kiến bệ hạ, lúc phải yết kiến bệ hạ thì vốn đã không được phép mang súng rồi."
Vương Trung: "Vậy à. Dù sao thì cũng không sao, em yên tâm đi."
Lyudmila gật đầu: "Vậy thì tốt. Vậy, Olga thế nào rồi?" Nói tới rồi kìa!
Vương Trung: "Tôi an ủi cô ấy một chút, để cô ấy khóc cho thỏa, rồi sau đó tâm trạng cô ấy cũng khá hơn nhiều. Cô ấy kìm nén bản thân quá lâu rồi."
"Vậy à, vậy thì tốt." Lyudmila có vẻ hoàn toàn yên tâm. Vương Trung không nhịn được hỏi: "Em... không ghen lau
"Hả? Tại sao phải ghen? Đó là Olga, anh ở bên cạnh cô ấy chỉ chuốc lấy thất bại thôi." Lyudmila xua tay:
"Hay là, lần này anh đã thành công?"
Bổn công tử thành công rồi - tuy rằng muốn nói như vậy, nhưng Vương Trung không muốn tự chuốc phiền phức, bèn thành thật nói: "Không, cô ấy khóc xong liền đẩy tôi ra, gọi nữ bộc vào thay quân phục cho tôi, còn cô ấy thì đi rửa mặt."
Lyudmila: "Em biết mà. Đối với cô ấy mà nói, anh chẳng khác nào anh trai."
Vương Trung: "Không biết ai trước đây từng nói tôi giống em trai nhỉ? Là ai vậy ta? Không nhớ ra."
Cô gái đấm hắn một cái, sau đó đẩy hắn về phía cửa ra vào: "Đi dự họp của anh đi, em sẽ đợi anh ở phòng của chúng ta."
Vương Trung: "Phòng của chúng ta? Tôi được sắp xếp một phòng trong cung điện àz Nelly thay Lyudmila trả lời: "Bởi vì căn nhà của Rokossovsky ở thủ đô vẫn chưa chuẩn bị xong, quản gia Mikhail hôm qua mới đến. Biết được điều này nên Thượng tướng Turgenev đã nhờ Văn phòng Lễ tân Hoàng gia sắp xếp."
Thượng tướng Turgenev - nghe Nelly nói, hình như là đồng minh của nhà Rokossovsky?
Đợi lát nữa phải đi bái phỏng mới được.
Vương Trung đẩy cửa bước vào. Giọng nói của Đại Giám Mục truyền ra:
"Tình hình tiền tuyến rất tệ, binh lính của chúng ta bị tiêu diệt rất nhiều, nghệ thuật chiến tranh của người Prosen quả thực không thể xem thường. Nhưng tất cả các cậu đều sống sót trở về! Trong đó có những người còn đạt được thành tích vô cùng xuất sắc! Ví như Trung tá Kashukhov!" Belinsky nhìn thấy Vương Trung, liền khéo léo dẫn dắt chủ đề: "Lại như Thiếu tướng Aleksei Konstantinovich Rokossovskyl Hôm nay chúng ta tổ chức hội nghị này, thứ nhất là để chia sẻ kinh nghiệm, thứ hai là để cho mọi người thấy rằng, người Prosen có thể bị tiêu diệt! Hơn nữa là tiêu diệt với số lượng lớn!"
Vương Trung bước thẳng vào phòng, chào mọi người.
Cánh cửa lớn đóng sập lại sau lưng hắn.
Belinsky nhường chỗ cho hắn: "Mời tướng quân Rokossovsky lên đây, nói cho mọi người nghe về kinh nghiệm tác chiến phòng ngự của cậu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận