Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Chương 768: Không Được Mở Cửa Sổ

Chương 768: Không Được Mở Cửa SổChương 768: Không Được Mở Cửa Sổ
Vương Trung cầu nguyện tình huống nguy cấp này tốt nhất đừng xảy ra, trong tay kẻ địch có Panzer IV nòng dài, xe tăng hạng nặng kiểu mới hẳn cũng còn 2/3 đại đội, những đơn vị uy hiếp cao này vẫn nên giao cho Xoáy Nước đi, quân đội cũ của hắn còn đang lái T-34W, ngay cả Sherman cũng không có. Nhưng nếu kẻ địch thăm dò rõ trận địa Xoáy Nước, xuất động lực lượng thiết giáp bao vây, vậy để yểm hộ Xoáy Nước chỉ có thể xuất động tiểu đoàn xe tăng số 1. Vương Trung đi tới đi lui trong sở chỉ huy ở Trynka, chờ đợi kẻ địch ra chiêu. Phía đông Yeysk, trận địa của tiểu đoàn diệt tăng địch thuộc sư đoàn cơ giới cận vệ số 1.
Tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn diệt địch từ tháp pháo trên nóc khoang chiến đấu của Xoáy Nước thò người ra, quan sát Yeysk ở xa xa, vừa quan sát vừa lầm bẩm: "Địch không có động tính gì. Chúng ta không tấn công, bọn chúng không ra xem sao?" Pháo thủ của xe tăng nói: "Vậy chúng ta bắn bọn chúng một phát đi, tôi nhìn thấy trong kính ngắm có người trên phòng tuyến của bọn chúng đang di chuyển."
"Cậu bị điên à, đầy là 3km, thước ngắm của chúng ta mới đến 2200m!"
Pháo thủ chẳng hề để ý nói: "Chúng ta có thể ước lượng sơ bộ, sau đó từ từ hiệu chỉnh mà!"
"Không được, sẽ lộ trận địa của chúng ta."
Tiểu đoàn trưởng quát.
Xoáy Nước rất thích hợp đánh phục kích trên thảo nguyên này, độ cao của cỏ vừa vặn có thể che khuất xích xe, khoang chiến đấu tuy cao hơn bụi cỏ, nhưng chỉ cần làm một cái "mũ cỏ" đội lên, ở khoảng cách xa căn bản không nhìn ra.
Năm ngoái sư đoàn bộ binh của quân Prosen thường xuyên lợi dụng ngoại hình thấp bé của pháo tự hành để phục kích các đơn vị xe tăng của quân Ant, hiện tại phong thủy luân chuyển, đến phiên quân Ant phục kích quân Prosen.
Đáng tiếc kẻ địch co đầu rút cổ trong thành Yeisk không ra, chỉ là thỉnh thoảng có thể nhìn thấy bộ binh Prosen ló đầu ra ở cửa sổ qua kính viễn vọng, nhưng rất nhanh sẽ biến mất.
Có lẽ là tân binh Prosen nào đó rất tò mò về tiền tuyến. Tân binh Andrea bị hạ sĩ Kosrek ấn xuống đất.
Hạ sĩ quát: "Không muốn sống nữa à? Tất cả cửa sổ đều rất nguy hiểm! Phó xạ thủ trước của tôi chính là vì ngốc nghếch như vậy, ló đầu ra ở cửa sổ thăm dò rồi bị bắn chết.
"Đó là chiến dịch Carolin, chúng ta đã bao vây quân viên chinh của Liên hiệp Vương quốc và quân đoàn Carolin số mấy vạn người ở một thành phố nhỏ ven biển. "Phó xạ thủ tên là Hans, là một chàng trai Hessen ngốc nghếch, cậu ta cứ ló đầu ra như vậy, muốn nhìn xem kẻ địch đông nghịt trên bãi biển, sau đó liần toi đời!"
Nói xong, hạ sĩ Kosrek ngẩng đầu nhìn cửa sổ, không có ai bắn về phía này.
Vì vậy hắn buông tân binh ra, dựa vào tường ngồi xuống, tay trái đặt lên giá ba chân của súng máy.
Súng máy hạng nặng được đặt ở bên trong lỗ tường, đây là lỗ tường được đào ra, bên ngoài còn có dây thường xuân làm vật che chắn, người Ant tám phần mười không thể ngờ rằng nơi này là một ụ súng máy.
Súng máy cùng với giá ba chân đều nằm trong bóng tối, cho dù bắt đầu bắn, nếu quân Ant không chú ý, có thể cũng không nhìn thấy vị trí của súng máy - mà không ai có thể tập trung chú ý khi bị súng máy bắn phá, lúc đó mọi người đầu bận rạp người xuống thấp hơn một chút. Còn người không bị súng máy bắn phá muốn nhìn rõ vị trí súng máy - xin lỗi, bức tường sẽ chắn mất. Khó trách hạ sĩ Kosrek lại khoe khoang, vị trí súng máy này là kết tinh của tất cả kinh nghiệm chiến đấu của hắn từ chiến dịch Melanie cho đến nay.
Tần binh Andreas lật người, ngồi dậy, nhìn hạ sĩ: "Quân Ant không phải là chiến binh ưu tú như trong tuyên truyền, Đội Trưởng của trại huấn luyện đã nói như vậy." Kosrek: "Bọn họ quả thật không phải, năm ngoái tôi ở ngoại vi Agasukov chặn đánh bọn họ phá vây, tôi đánh một ngày, bắn 20.000 viên đạn, nòng súng bị hỏng 5 cái, trước vị trí súng máy của tôi quân Ant bỏ lại ít nhất 1.000 thi thể.
"Bọn họ thậm chí còn không nghĩ đến việc dùng súng cối hoặc thứ gì đó để bắn phá vị trí súng máy của tôi, vốn dĩ tôi đã chuẩn bị tỉnh thần chết ở đó rồi, tổ súng máy dự bị ở trận địa thứ hai, chỉ cần chờ tôi hết đạn, bọn họ sẽ lên thay thế.
"Kết quả là bọn họ không có thời gian để khai hỏa, ngoài những người trong tổ súng máy dự bị, những người khác đầu đang khiêng đạn và nòng súng cho tôi. Quân Ant cứ như vậy liên tục chết, dường như đến chỗ Tử Thần chỉ là một chuyến đi dã ngoại." Kosrek lắc đầu: "Nghe nói là bởi vì Hoàng thái tử của bọn họ đích thân dẫn đầu xung phong, sau đó hy sinh. Cũng có thể hiểu được. Lòng dũng cảm của bọn họ đáng khâm phục, nhưng nói thật, bọn họ quả thật không phải là chiến sĩ ưu tú - không, không phải là chiến sĩ đạt chuẩn, chiến sĩ đạt chuẩn sẽ dùng súng cối hoặc lựu đạn giết chết tôi, chứ không phải tặng tôi một cái Huân chương Chữ thập Sắt hạng hai."
Kosrek chỉ vào Huân chương Chữ thập Sắt hạng hai lộ ra một chút ở cổ áo. Andreas tò mò hỏi: "Vậy sao anh còn không cho tôi đứng ở cửa sổ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận