Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Chương 638: Công tử bột, Sa hoàng, và đi... _

Chương 638: Công tử bột, Sa hoàng, và đi... _Chương 638: Công tử bột, Sa hoàng, và đi... _
Chương 638: Công tử bột, Sa hoàng, và điệu nhảy Flamenco 2
Sa Hoàng tiếp tục: "Còn Hợp Chủng Quốc trong cuộc tấn công bất ngờ của Đế quốc Nhật Bản, đã mất sáu thiết giáp hạm, vô số thủy thủ hy sinh. Về phần Liên Hiệp Vương Quốc, cho đến tháng 7 năm nay, họ vẫn đang bị quân Prosen oanh tạc, vô số thường dân thiệt mạng trong các cuộc không kích. Tôi đề nghị, dành một phút mặc niệm cho tất cả những người đã khuất."
Nói xong Olga chắp hai tay trước bụng, cúi đầu mặc niệm. Vương Trung vội vàng đặt thức ăn trong tay xuống, cúi đầu mặc niệm.
Một phút sau, Vương Trung ngấng đầu, nhìn về phía Olga, phát hiện khóe mắt cô ấy còn đọng nước mắt.
Là đang nhớ tới Ivan sao? Olga: "Là Sa Hoàng, tôi cũng có hai người thân đã chết dưới gót giày của quân Prosen. Mối thù máu này, chỉ có thể dùng lửa và kiếm để giải quyết! Quốc thổ bị xâm chiếm nhất định sẽ được khôi phục, chính nghĩa cuối cùng sẽ chiến thắng!" Vương Trung dẫn đầu vỗ tay, rất nhanh tiếng vỗ tay vang lên khắp khán phòng.
Chờ tiếng vỗ tay lắng xuống, Olga tiếp tục nói: "Hôm nay chúng ta kỷ niệm lễ Giáng sinh, là để thể hiện quyết tâm của chúng ta với Đế quốc Prosen, cho thấy rằng chúng ta không khuất phục trước uy quyền của bọn họ. Hãy cùng nâng ly, chúc mừng lễ Giáng sinhl"
Các bồi bàn với kỹ năng điêu luyện bưng khay đựng đầy ly rượu vang, xếp hàng xuất hiện, sau đó tản ra vào giữa các vị khách, di chuyển một cách thoải mái.
Rất nhanh tất cả mọi người đầu có ly rượu trên tay. Vương Trung giơ tay lên cao, cùng những người khác hồ: "Cạn ly!"
Uống rượu xong, Olga đưa ly cho người phục vụ, sau đó ra hiệu cho ban nhạc, vì vậy bản nhạc đầu tiên bắt đầu. Lyudmila huých Vương Trung: "Lân đi."
Tôi là Pokemon của cô à? Không đúng, bây giờ phải nói "Tôi là Paro của cô à?" Nhưng hắn vẫn tiến lên, mời Olga khiêu vũ.
Kỳ lạ là, hắn rõ ràng không biết nên mời như thế nào, nhưng cơ thể lại có trí nhớ cơ bắp, tự nhiên làm ra động tác.
Olga cười rất vui vẻ, trực tiếp đặt tay vào lòng bàn tay Vương Trung.
Vì vậy Vương Trung dẫn cô ấy đến vị trí dẫn đầu điệu nhảy. Lúc này Vương Trung cuối cùng cũng xác định, cơ thể quả thực có trí nhớ cơ bắp, vì vậy hắn mạnh dạn để cơ thể tự mình hành động, dẫn dắt Olga khiêu vũ trên sàn nhảy. Đáng lẽ ra Lyudmila nên nhảy với nam chủ nhân, nhưng không có nam chủ nhân, nên cô ấy mỉm cười đứng bên cạnh, nhìn Vương Trung và "em gái nuôi” khiêu vũ. Vương Trung cố gắng không để ý đến tấm giáp trước mặt, tập trung ánh mắt vào khuôn mặt của Olga.
Một bản nhạc kết thúc, hắn vậy mà không giâm lên chân Olga một lần nào.
Mẹ kiếp, nói là giãm chân rồi đưa cô nương đến phòng y tế cơ mà? Không, tôi tuyệt đối không muốn đưa Sa Hoàng bệ hạ đến đó, không có ý này! Trong tiếng vỗ tay, Olga tiếc nuối nói nhỏ: "Tôi còn tưởng rằng sẽ là điệu nhảy sôi động hơn chứ."
Vương Trung: "Bệ hạ, điệu nhảy đó cần nhạc Tango, hoặc là Flamenco sôi động hơn một chút. Ban nhạc đang chơi điệu Waltz nên tôi cũng không thể sôi nổi lên được." "Vậy à." Olga quay đầu nhìn về phía ban nhạc, giơ tay búng ngón tay: "Tôi lấy danh nghĩa Sa Hoàng, yêu cầu một bản Flamenco!" Là ban nhạc có thể biểu diễn cho cung đình, thì tự nhiên bản nhạc nào cũng không thành vấn đề.
Ngay lập tức tiếng đàn guitar vang lên, quả nhiên là Flamenco.
Vương Trung lập tức lo lắng, không biết thân thể này có kỹ năng này hay không.
Tiếng vĩ cầm vang lên, Vương Trung: "Cô... đã học Flamenco chưa?"
Olga: "Tôi thấy cậu nhảy với những cô gái khác rồi." Giỏi thật, đúng là có kỹ năng này, Rokossovsky cậu đúng là bậc thầy tiệc tùng.
Lúc này tiếng vĩ cầm vang lên, Vương Trung nhớ ra, bản nhạc này hắn đã xem Antonio Banderas và Catherine Zeta- Jones nhảy trong phim "Mặt nạ của Zorro"!
Vì vậy hắn bắt chước, dưới sự hỗ trợ của cơ thể, tiến lên ôm eo Olga.
Phần đầu của bản nhạc thực ra khá nhẹ nhàng, Vương Trung ôm eo Olga, đi dạo một vòng trên sàn nhảy, sau đó tiếng đàn guitar tham gia vào, tiếng trống cũng dồn dập hơn, vì vậy động tác của Vương Trung cũng đột nhiên nhanh hơn.
Hắn giơ tay lên, Olga xoay tròn như con quay, bước chân phối hợp hoàn hảo với tiếng guitar.
Xoay đến cuối cùng, Olga lao vào lòng Vương Trung, lúc này Vương Trung có một động tác, mặt hướng về phía tấm giáp trước mặt hắn, suýt chút nữa mũi đã có thể chạm vào khe hở của tấm giáp. Vừa rồi xoay người vẫn chưa khiến Olga đổ mồ hôi, nên Vương Trung chỉ có thể ngửi thấy mùi nước hoa, hắn không phân biệt được đây là loại nước hoa gì, chỉ biết là rất thơm, không có cảm giác nồng gắt như nước hoa rẻ tiền.
Còn có chính là, thật trắng, muốn vùi mặt vào đó.
Vương Trung phối hợp nhuần nhuyễn với bước nhảy của Olga, phối hợp với cô ấy xoay người, để làn váy của cô ấy bung ra như hoa.
Một bản nhạc kết thúc, Vương Trung kiểm soát hơi thở của mình, nhìn lại khuôn mặt của Olga, phát hiện cô ấy cuối cùng cũng đổ mồ hôi - rõ ràng là mùa đông, nhiệt độ trong phòng tiệc cũng không thấp. Nốt nhạc cuối cùng, hai người dừng lại ở tư thế cuối cùng.
Tiếng vỗ tay vang qội.
Olga nhân cơ hội này nói nhỏ bên tai Vương Trung: "Tôi đã sớm muốn nhảy một bản với cậu rồi, điệu nhảy này vân là anh trai dạy."
Cái gì thế này, Ivan cậu tính kế tôi!
Vương Trung đứng thẳng dậy, buông eo Olga ra, tự nhiên nắm lẫy tay cô ấy, chào mọi người. Vì vậy tiếng vỗ tay lại vang lên, Lyudmila cũng đang võ tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận