Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Chương 447: Đột Kích Ban Đêm

Chương 447: Đột Kích Ban ĐêmChương 447: Đột Kích Ban Đêm
Feliz xoay người trở lại, thấy Gilles đang cau mày.
"Đừng để ý."
Hắn ta an ủi:
"Dù sao người Ant có thể duy trì vận chuyển trong mùa mưa thì cũng chứng miinh là không có gì đáng sợ. Trong thông tin tình báo mà Bộ Tư lệnh chia sẻ cũng đề cập đến việc trời mưa có thể ảnh hưởng đến giao thông." Gilles lại nói: "Còn nhớ vụ tắc đường lớn lúc mới khai chiến không? Lần trước Bộ Tư lệnh đưa tin không đáng tin cậy." Lúc này, vị thiếu tướng không quân vẫn luôn ở đây (tướng không quân cũng không có cầu vai đỏ kia) nói: "Chúng ta đã xây dựng sân bay hiện đại hóa, cho dù vận tải mặt đất không thông suốt, cũng có thể vận chuyển bằng đường không."
Gilles gật đầu, quay sang bản đồ chiến khu: "Chúng ta vẫn tiếp tục công việc đào đắp, đồng thời các đơn vị bắt đầu tích trữ đạn dược và các loại vật tư tiếp tế khác."
Feliz: "Vậy chúng ta có nên hồi âm cho địch không?" Gilles suy nghĩ một chút, nói: "Gửi điện báo thông thường, nói chúng ta đã rõ, cảm ơn đã nhắc nhở. Cuối điện báo ký tên tôi."
Sở chỉ huy, Sư đoàn Cơ giới Cận vệ số 1, quân đội Ant. Vương Trung nhìn câu trả lời của quân địch, mặt mày sa sầm: "Bọn chúng không mắc lừa!"
Pavlov lo lắng: "Bọn chúng thật sự đã chuẩn bị kỹ càng để đối phó với bùn lầy? Vậy chẳng phải kế hoạch tác chiến của ngài có sơ hở rồi sao?"
Vương Trung trong phút chốc, thật sự cảm thấy Prosen với tư cách là một cường quốc có thể thật sự có cách đối phó cao tay nào đó. Nhưng nghĩ lại, Prosen tuy rằng đã đưa ra một số trang bị mà Đức Quốc Xã trên Trái Đất phải mất vài năm mới chế tạo được, nhưng trình độ tổng thể không vượt trội hơn Đức Quốc Xã quá nhiều.
Hơn nữa, những sai lầm mà Đức Quốc Xã trong lịch sử chiến tranh Trái Đất từng mắc phải, Prosen cơ bản đều phạm phải toàn bộ.
Vẫn chưa có vấn đề gì quá lớn.
Vương Trung: "Nếu bọn chúng không tiếp nhận đề nghị thiện chí của chúng ta, vậy thì chơi chiến tranh hầm hào với bọn chúng. Tối nay, chúng ta tổ chức một đội đột kích ban đêm, lén lút qua đó cho bọn chúng một bất ngờ, trì hoãn tốc độ đào công sự của quân địch."
Pavlov: "Được."
Vương Trung: "Grigory!"
Vị quân sĩ bước vào hầm chỉ huy: "Có chuyện gì vậy?" Vương Trung: "Tối nay anh dẫn theo đội đột kích ban đêm, đừng đi qua cầu, quá lộ liễu. Bảo hải quân dùng thuyền đưa mọi người qua, trọng điểm là phải giữ im lặng."
Grigory: "Vâng. Vậy những người tham gia đội đột kích để tôi tự mình chọn?"
"Anh tự chọn đi."
Vương Trung gật đầu. Pavlov:
"Hay là bàn bạc với hải quân một chút, tối nay bọn họ cũng phái người qua đó yểm hộ kỹ thuật viên phá hủy đài vô tuyến, nhân tiện đưa qua luôn."
Vương Trung: "Cũng được. Anh liên lạc với hải quân đi. Để yểm trợ cho đội đột kích ban đêm, tối nay chúng ta sẽ bắn chuẩn bị, căn cứ theo phương án hỏa lực hiện có mà khai hỏa, đội đột kích ban đêm có thể tiếp cận đến khoảng ba mươi mét mà không cần lo lắng hỏa lực của quân ta."
"Được."
Pavlov nhấc ống nghe lên, sau đó đột nhiên mỉm cười: "Cái thứ này sắp trở thành công cụ lao động của tôi rồi, giống như nông dân và cái cuốc vậy."
Vương Trung: "Nói gì vậy, đó rõ ràng là vũ khí của anh! Giống như chiếc xe tăng nhỏ của tôi vậy." Pavlov cau mày:
"Cái gì mà xe tăng nhỏ, anh nói thế chẳng khác nào đang chọc gậy bánh xe."
Rõ ràng ban đầu là anh nói trước!
Hai giờ sáng.
Vương Trung còn căng thẳng hơn cả ban ngày, nằm úp người bên cửa sổ quan sát, nhìn về phía bờ bên kia.
Nhờ vào bản hack, hắn có thể nhìn thấy rõ ràng chiến hào của quân địch đã đào sâu vào 100 mét, cách bờ sông khoảng 1.200 mét.
Cứ theo tốc độ này, chỉ 12 ngày nữa bọn chúng sẽ đào đến bờ sông.
Ban đêm, sức mạnh của bản hack mà Vương Trung sở hữu mạnh hơn ban ngày rất nhiều, dưới tầm nhìn ban đêm như thế này, hắn thậm chí có thể nhìn thấy binh lính Prosen đang pha cà phê trong chiến hào ở đằng xa, điều này thật đáng sợ. Vương Trung thậm chí còn nghĩ, nếu hắn không gia nhập quân đội Ant mà sang Vương quốc Liên Hiệp, có lẽ đã là một thành viên của biệt đội cảm tử của quân Đồng minh, cùng với những anh hùng biết thổi kèn túi, múa trường kiếm và bắn cung tên, đi khắp nơi quấy rối quân Prosen.
Lúc này, hắn nhìn thấy những chiếc thuyền nhỏ của hải quân xuất phát.
Ban đầu, Vương Trung cứ nghĩ những chiếc thuyền nhỏ này phải dùng mái chèo để chèo, kết quả đám hải quân lại thả dây thừng xuống nước, nối thẳng đến bờ bên kia, một đám người cùng nhau kéo dây thừng như kéo co, cứ như vậy kéo thuyền sang bờ bên kia. Vương Trung cũng không biết hải quân đã âm thầm luồn dây thừng lúc nào, không chừng là ngày đầu tiên hải quân đổ bộ lên bờ đánh, đánh xong liền để lại dây thừng, chờ đến tối dùng để đánh lén.
Có thể thấy, tính chủ động chiến đấu của lính thủy đánh bộ quả thật cao đến mức đáng sợ.
Vương Trung nhìn Grigory dẫn đầu đội đột kích lặng lẽ lên bờ, sau đó kinh ngạc phát hiện ra có thêm một đại đội bộ binh hải quân đi theo sau yểm trợ. Có lẽ là đám hải quân này ban đầu cũng muốn đánh lén, nên đã phối hợp nhịp nhàng với nhau.
(Chương bạo vì bạn BoykaDao đẩy kim phiếu)
Bạn cần đăng nhập để bình luận