Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Chương 386: Tiệc Tối

Chương 386: Tiệc TốiChương 386: Tiệc Tối
Chương 386. Tiệc Tối
Giáo sư thở dài: "Tôi không giống những bậc phụ huynh khác, tôi phát hiện ra tài năng của nó ở lĩnh vực này, nên mới để nó phát triển theo hướng đó! Ngài cũng thấy rồi đó, nó thật sự có tài năng!" Vương Trung phải thừa nhận, Vasili có thể chuyển thể bài hát chỉ sau một lần nghe thành bản nhạc như vậy, chứng tỏ cậu ta thật sự có tài năng, người cha trước mắt này không nhìn lầm người. Vì vậy, hắn nói: "Hay là ông nên ngồi lại nói chuyện với cậu ấy? Đừng nói chuyện với tư cách là cha, là bậc trưởng bối, mà hãy nói chuyện với tư cách là bạn bè."
Giáo sư kinh ngạc: "Nhưng tôi là cha nó, là trưởng bối của nó mà? Làm sao tôi có thể làm bạn với nó được? Tôi phát hiện ra tài năng của nó, chỉ cho nó con đường tốt nhất! Là một người cha, tôi không thẹn với lòng mình! Tướng quân, nếu ngài là cha của nó, chắc ngài sẽ..."
"Tôi chưa phải là cha." Vương Trung mỉm cười, "Tuy rằng trông tôi có vẻ già dặn, nhưng đó là do chiến tranh tàn phá thôi, thật ra tôi chưa đến 30 tuổi. Tôi cũng không có kinh nghiệm làm cha, nên... xin lỗi, tôi và ông không có tiếng nói chung. Tôi chỉ có thể nói với ông rằng, Vasili hy vọng ông tôn trọng cậu ấy, hy vọng có thể ngồi uống với ông một ly với tư cách là bạn bè."
Thực ra ở đây, Vương Trung đang nói ra mong ước của chính mình.
Trước khi xuyên không, hắn rất muốn được ngồi uống rượu cùng cha, tâm sự với ông với tư cách là bạn bè. Nhưng mong ước ấy đã không thể nào thực hiện được nữa.
Nghĩ đến đây, trong lòng hắn lại dâng lên một nỗi buồn man mác.
Lyudmila thấu hiểu nhìn Vương Trung.
Giáo sư thở dài: "Được rồi, được rồi, tôi hiểu ý ngài rồi. Tôi sẽ mang theo một chai rượu, ngồi lại nói chuyện với nó."
Vương Trung: "Với tư cách là bạn bè."
"Tôi sẽ cố gắng."
Giáo sư cười, xoay người định rời đi, nhưng lại nhớ ra điều gì đó, bèn hỏi:
"Tôi có thể dẫn vợ tôi đi cùng không? Liệu có điều kiêng kị gì không?"
Vương Trung cười nói: "Không có, cứ yên tâm."
Nói xong, Vương Trung chợt nghĩ, nhỡ đâu lần này Vasili chất thật, hai người họ có cho rằng do mình đã phạm phải điều kiêng kị gì đó nên mới khiến con trai họ chết hay không?
Hay là nhân lúc này bịa ra một điều kiêng kị gì đó, để họ lúc nào cũng phải chú ý mới được. Ví dụ như thủy thủ ăn cá thì không được lật cá, đại loại thế. Nhưng không đợi Vương Trung mở lời, giáo sư đã đi rồi, vừa đi vừa đội chiếc mũ đã nhàu nhĩ lên đầu. Lyudmila nhẹ giọng nói: "Thật là một người cha đáng yêu. Có thể thấy ông ấy yêu Vasili rất nhiều."
"Ừm." Vương Trung gật đầu. Lúc này Olga Hoàng Thái Nữ xuất hiện: "Cuối cùng cũng xong việc rồi. Ta nghe nói tối nay các ngươi sẽ mời các sĩ quan trẻ tuổi đến nhà tổ chức vũ hội?"
"Tiệc tối." Vương Trung sửa lại. Lyudmila trêu chọc: "Alyosha không muốn tiếp đãi các cô nương, chỉ muốn tiếp đãi đám con trai."
Vương Trung không phủ nhận.
Olga thở dài: "Nói cách khác vũ hội cung đình tối nay ngươi chắc chắn không đến." "Chắc chắn." Vương Trung đáp.
"Vũ hội đó chắc chắn sẽ rất nhàm chán." Olga bĩu môi, đột nhiên như nghĩ đến chuyện gì đó vui vẻ, nói: "Vậy ta sẽ để ban nhạc diễn tấu 'Thánh chiến' giữa hai điệu nhảy!"
Vương Trung kinh hãi, hắn có thể tưởng tượng ra cảnh ai đó bị cao huyết áp tối nay. Lyudmila chuyển chủ đề: _ "Hoàng đế bệ hạ hiện tại vẫn như vậy sao?"
"Vẫn như vậy, suốt ngày ru rú trong phòng, tin tốt là ông ấy vẫn ăn cơm."
Vương Trung gật đầu, cố gắng tỏ ra lo lắng cho Hoàng đế bệ hạ.
Olga Hoàng Thái Nữ: "Vậy thì, ta về đây, chúc các ngươi tối nay vui vẻ." Đêm đó, ngoại ô Yekaterinburg, trang viên Rokossovsky.
Rất nhiều sĩ quan trẻ tuổi tụ tập trong khu vườn tổ chức tiệc tối ngoài trời.
Trong số đó có không ít gương mặt quen thuộc từng tham gia Hội nghị chia sẻ kinh nghiệm trước đó, ví dụ như Kashukhov.
Ngoài ra còn có Kirienko, không còn trẻ, nhưng cũng chưa đủ già để bị gọi là sĩ quan lão làng. Nếu phải tìm ra một điểm chung của những sĩ quan đang tụ tập trong trang viên lúc này, thì đó chính là tất cả bọn họ đều đã từng trực tiếp đối đầu với quân Prosen trên chiến trường.
Vì lệnh giới nghiêm, toàn bộ hội trường chỉ có khu vực lấy thức ăn được thắp nến, những nơi khác chỉ có ánh trăng.
Trong hoàn cảnh này mà tổ chức khiêu vũ thì chắc chắn sẽ xảy ra rất nhiều chuyện không nên xảy ra.
Nhưng đây không phải là vũ hội. Chủ đề thảo luận của các sĩ quan trẻ tuổi cũng không phải là phụ nữ, mà là chiến tranh.
Vương Trung tìm thấy một món salad cá trích hun khói ở quầy đồ ăn, ngửi thì rất hôi, nhưng sau khi ăn một miếng thì hắn đã thích mê mùi vị đó. Hắn đang ăn ngon lành thì một vài sĩ quan thiết giáp đỉi tới quầy đồ ăn, vì quá tối nên bọn họ không nhận ra Vương Trung, mà tự nhiên trò chuyện:
"Nội dung buổi chia sẻ hôm trước rất hữu ích, nhưng những người lên chia sẻ kinh nghiệm đều là những người đã thắng trận, hoặc ít nhất là rút lui an toàn, vì vậy họ chỉ giới thiệu cách để giành chiến thắng, chứ không nói cách để thua như thế nào."
"Đúng vậy, ta cảm thấy việc chia sẻ cách chúng ta thua thậm chí còn có giá trị hơn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận