Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Chương 555: Đi Nhanh

Chương 555: Đi NhanhChương 555: Đi Nhanh
Chương 555: Đi Nhanh Tham mưu Cơ yếu dịch:
"Tôi tin rằng tôi đã thể hiện được ý chí của Quốc hội và nhân dân Hợp Chủng Quốc, tôi tin chắc rằng, chúng ta không chỉ phải dốc toàn lực bảo vệ đất nước, mà còn phải đảm bảo rằng Hợp Chủng Quốc sẽ không bao giờ phải gánh chịu những hành vi bội tín và phản trắc như thế này nữa.
"Kẻ thù đang ở ngay trước mắt, nhân dân của chúng ta, lãnh thổ của chúng ta và lợi ích của chúng ta đang gặp nguy hiểm cực kỳ lớn, chúng ta không thể phớt lờ sự thật này. Tôi hoàn toàn tin tưởng vào quân đội và nhân dân Hợp Chủng Quốc, chúng ta nhất định sẽ giành chiến thắng, xin Chúa phù hộ chúng ta."
Lời dịch của Tham mưu không hề thể hiện được sự phẫn nộ như người phát biểu.
Cuối cùng, ông ta bình tĩnh nói với Thượng tướng Turgenev và Vương Trung: "Hợp Chủng Quốc và Đế quốc Fuso ( Nhật Bản ở trái đất), cùng với đồng minh của họ là Đế quốc Prosen, đã bước vào trạng thái chiến tranh." Khoảnh khắc này, Vương Trung đột nhiên hiểu ra Winston Churchill, đúng là phải ngủ một giấc thật ngon. Nhất là hôm qua hắn mới nghe nói Hợp Chủng Quốc dưới sự vận động hành lang của Prosen đã bác bỏ Đạo luật Cho vay - Cho thuê.
Thế này thì hay rồi, không cần đạo luật nữa, tự tôi ra trận đây.
Xe tăng M3 Lee, xe tăng M4 Sherman đầu có thể xin, còn có cả máy bay chiến đấu P-39 Airacobra nữa.
Quan trọng hơn là xe tải, sau khi Hợp Chủng Quốc tăng cường sản xuất thì xe tải nhiều đến mức thừa thãi, dùng xe tải của Hợp Chủng Quốc để cải thiện hậu cần, trang bị thêm lực lượng hỗ trợ cho các sư đoàn, trang bị thêm xe sửa chữa, xe kéo và các thiết bị khác cho các đơn Vị xe tăng...
Danh sách trong đầu Vương Trung lập tức dài ra ba trang, và vẫn đang tiếp tục dài thêm.
Thượng tướng Turgenev nhìn Vương Trung: "Có nên lấy rượu ra ăn mừng không?" Vương Trung: "Phải đấy, phải đấy!"
Thấy vậy, Tham mưu Cơ yếu tắt radio và lặng lẽ chuồn mất.
Vị Thượng tướng đi đến tủ rượu của mình, lấy ra một chai rượu có vẻ ngoài rất sang trọng, dùng đồ khui nút chai mở nút bần ra, rót hai ly. Vương Trung bước tới, tự mình cầm lấy ly, nâng ly nói: "Để chúc mừng Hợp Chủng Quốc tham chiến!"
Thượng tướng Turgenev: "Vì viện trợ sắp tới!"
Hai người cụng ly.
Uống xong, Thượng tướng Turgenev nói: "Chiều nay cậu đến Học viện Quân sự Suvorov để ra mắt, tôi đã thông báo với nhà trường là cậu sẽ đến. Ngoài ra, an ninh của cậu ở Yekaterinburg sẽ do Thẩm Phán Đình của Giáo hội đảm nhiệm. Cậu cũng có thể bố trí thêm một số quân đáng tin cậy."
Vương Trung: "Tôi sẽ sắp xếp."
Turgenev nói tiếp: "Còn Bộ Tư lệnh Phòng thủ, ngày mai cậu hãy đến đó."
Vương Trung: "Còn việc bổ nhiệm Lyudmiila thì sao? Cô ấy được điều đến đâu rồi?" Thượng tướng: "Các Tu sĩ Cầu nguyện và Đại đội Thần Tiễn vốn không thuộc quyền chỉ huy của chúng ta.
"Hơn nữa, từ khi cậu thay đổi cách sử dụng Thần Tiễn, tiền tuyến đã không còn quá cần đến các Tu sĩ Cầu nguyện nữa, tỷ lệ thương vong của họ cũng giảm xuống.
"Hiện tại, phần lớn Đại đội Thần Tiễn được phối thuộc vào các đơn vị phòng không, phụ trách phòng không tại các khu vực trọng yếu. Tôi đoán Belinsky sẽ không để vị hôn thê của cậu ra tiền tuyến một mình đâu, hai người có thể tận hưởng cuộc sống gia đình ở Yekaterinburg." Vương Trung: "Nếu vậy thì tốt quá."
Tukhachevsky: "Thôi được rồi, đi nhanh đi, nếu không Nữ Hoàng sẽ kết thúc cuộc họp Hội đồng Cơ mật mất, lúc đó ngài ấy đến đây thì cậu không dễ dàng rời đi được đâu." Đúng vậy, nếu Nữ hoàng nói "Khanh yêu, Ta muốn tìm hiểu tình hình ở tiền tuyến", thì đúng là không thể đi được.
Vương Trung gật đầu, cất chồng tài liệu vào cặp của mình.
Turgenev: "Tìm một sĩ quan phụ tá đi. Đã là Trung tướng rồi mà còn tự mình xách cặp tài liệu thì không ra thể thống gì cả."
Vương Trung không thích câu này, hắn đến từ Trung Quốc, không có cái tật xấu này. Tukhachevsky: "Tôi biết cậu thân thiết với Giáo hội, và đang cố gắng rũ bỏ vẻ ngoài ăn chơi trác táng."
Ra là vậy, những thói quen mang từ thế giới khác sang lại bị người ta nhìn nhận như vậy.
Turgenev: "Tôi không biết Giáo hội định tạo hình tượng cho cậu như thế nào, nhưng tôi xuất phát từ góc độ chức năng, cậu đã có lính hậu cần lo liệu những việc vặt trong cuộc sống rồi, thì cũng nên có một sĩ quan phụ tá xử lý những công việc lặt vặt liên quan đến chức vụ, sĩ quan phụ tá cũng giống như thư ký vậy."
Vương Trung: "Được rồi, nếu tôi tìm được một thư ký như Bernard hay Humphrey, tôi sẽ mời họ làm sĩ quan phụ tá." Turgenev: "Họ là ai? Là mấy cậu ấm cô chiêu ở Yekaterinburg à? Cậu phải chọn cho kỹ đấy, người không có năng lực thì không thể làm Sĩ quan phụ tá cho cậu được đâu, tôi đảm bảo đấy."
Vương Trung: "Tôi sẽ để ý." Turgenev gật đầu: "Đi thôi, cuộc họp Hội đồng Cơ mật sắp kết thúc rồi."
Vương Trung xoay người rời khỏi phòng.
Thượng tướng Turgenev đi đến bên cửa sổ, nhìn về phía mặt trời mọc bên ngoài. Ông ta giữ nguyên tư thế thưởng thức cảnh bình minh tuyệt đẹp đó rất lâu.
Sau đó, cửa mở ra, Nữ hoàng Olga I đẩy cửa bước vào: "Alyosha! Ơ? Anh ấy đi rồi sao? Sao lại đi nhanh thế? Ta còn muốn hỏi anh ấy về tình hình ở tiền tuyến nữa!" Thượng tướng Turgenev xoay người: "Nữ Hoàng, anh ấy vừa mới nhận nhiều chức vụ như vậy, chắc chắn là rất bận, tốt nhất là Người đừng làm phiên anh ấy nữa."
Nữ hoàng Olga I bĩu môi như một cô gái trẻ.
Thượng tướng: "Nữ Hoàng, tuy chưa cử hành lễ đăng quang, nhưng Người đã là Nữ Hoàng rồi."
Nữ hoàng Olga I thở dài: "Ta biết rồi. Ta biết rồi. Ta sẽ kế tục Hoàng huynh, xử lý tốt mọi việc!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận