Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Chương 489: Có Yêu Cầu Gì Cứ Nói 2

Chương 489: Có Yêu Cầu Gì Cứ Nói 2Chương 489: Có Yêu Cầu Gì Cứ Nói 2
Vương Trung: "... Vậy thì hy vọng là ông ấy nhớ lắp thêm cả radio cho loại xe tăng mới."
Olga thở dài: "Vô tuyến điện khó mà được, tôi đã hỏi rồi, hiện tại sản lượng vô tuyến điện căn bản không theo kịp tiêu hao, máy bay cũng cần vô tuyến điện, còn cần cả thiết bị thay thế.
"Nếu trang bị cho toàn bộ xe tăng vô tuyến điện thì thiếu hụt quá lớn. Đại tướng Sergei bên Cục Quân giới đề nghị tập trung số xe tăng dùng cho duyệt binh, giao cho tổ xe tăng giàu kinh nghiệm sử dụng, thành lập Tập đoàn quân xung kích chuyên dụng."
Vương Trung cười nói: "Thế này chẳng phải làm lão Valentino tức chết sao?" "Đại tướng Sergei là bố vợ của hắn, nên..."
Olga nhún vai: “Tôi thấy Đại tướng Sergei cũng tốt lắm, lần này tôi đến tiền tuyến, ông ấy còn đặc biệt gọi điện thoại, bảo tôi hỏi anh có yêu cầu đặc biệt gì không, trang bị hiện có không giải quyết được."
Vương Trung: "Có! Quá có luôn ấy chứ! Đầu tiên tôi cần một loại pháo tự hành trang bị lựu pháo 152mm, có vô tuyến điện, lại có thể chạy tốc độ cao trên địa hình lầy lội ở nước mình.
"Loại pháo này phải có xe chở đạn đi kèm, có thể nhanh chóng chuyển vị trí bắn, đồng thời có khả năng chống chịu nhất định với hỏa lực bắn phá từ không quân địch, ngoài ra phải có một khẩu súng máy phòng không!"
Vương Trung nói theo kiểu SU-152, trên địa cầu, rất nhiều trường hợp SU-152 bị coi như pháo tự hành lựu pháo mà dùng.
Sau chiến tranh, quân đội Liên Xô thậm chí còn đưa lựu pháo 122mm vào biên chế của cụm tập kích thiết giáp cấp đại đội.DOC FULL.V N - K h o t r u y ệ n d i ch m i ễ n p h í
Vương Trung tiếp tục: "Tiếp đó tôi còn cần một loại pháo phòng không bốn nòng, cũng dùng khung gầm xe tăng, pháo thì dùng pháo tự động 25mm của chúng ta, hơn nữa phải có hệ thống dây đạn mới để tiếp đạn.
"Đây là lực lượng phòng không đi kèm của quân ta, ngoài việc đi kèm lực lượng đột kích thiết giáp, nó còn có thể hạ nòng bắn thẳng để dọn dẹp bộ binh địch, cho nên nó phải có góc hạ nòng, hiểu góc hạ nòng là gì không!" Lúc nói câu này, hai tay Vương Trung đặt lên vai công chúa, lắc mạnh:
"Góc hạ nòng, hiểu góc hạ nòng là gì không!"
Công chúa: "Đừng có lắc tôi! Nói chuyện đàng hoàng!"
Lúc này Nelly bên cạnh ghé sát Lyudmila: "Sao tôi thấy công chúa vui lắm nhỉ?"
"Họ đang bàn chuyện chính sự đấy, Nelly."
Lyudmila khẽ nói: “Đợi họ bàn xong tôi sẽ xen vào."
Cuối cùng Vương Trung cũng buông công chúa ra: "Xin lỗi." Olga thở dài, sau đó lập tức mỉm cười.
Vương Trung nhìn nụ cười của nàng buông một câu: "Sao, não bị xóc đều rồi nên cười ngây ngô à?"
Olga nghiêm mặt: "Không có. Yêu cầu của anh tôi sẽ thuật lại nguyên văn cho Đại tướng Sergei."
Vương Trung: "Tôi vẫn nên viết báo cáo thì hơn. Trước giờ không viết là vì cảm thấy với vị thế của mình thì chưa thể can thiệp vào việc nghiên cứu sản xuất trang bị quân sự, giờ có thể can thiệp rồi, dĩ nhiên phải can thiệp mạnh tay vào, ngày mai tôi sẽ làm báo cáo..."
"Không.”
Olga nghiêm túc nói: "Tôi sẽ chuyển lời! Có nhu cầu gì cứ nói với tôi! Đi đường chính thống sẽ bị tắc lại đấy, hiểu không?"
Vương Trung kinh ngạc: "Thật sao?"
Olga vô cùng kiên quyết: "Thật!"
Vương Trung: "Cũng được. Vậy chúng ta còn cần một loại súng trường sử dụng đạn giảm liều, nó có thể bắn liên thanh, đồng thời ở cự ly 200-400 mét vẫn có độ chính xác tốt, ngoài ra phải có độ tin cậy cực cao. Độ tin cậy vô cùng quan trọng!"
Olga nghiêm túc hỏi: "Đạn giảm liều là gì?"
Vương Trung: "Là giảm bớt thuốc phóng của đạn súng trường, rút ngắn chiều dài lại. Hiện tại đạn súng trường muốn bắn tự động, cả khẩu súng rất nặng, vì nó chẳng khác gì súng máy. Súng máy thông dụng của địch mà chúng ta thu được to chừng này này..."
Vương Trung quay đầu lại, tiện tay gọi một lính gác: "Này! Đến doanh bộ nói trung sĩ cần một khẩu súng máy của địch thu được."
Trong lúc chờ người ta mang súng máy tới, Olga hỏi: "Dùng thẳng súng máy chẳng phải tốt hơn sao?"
Vương Trung: "Không tốt, tiểu đội bộ binh của địch tổ chức theo kiểu lấy súng máy làm chủ đạo, trên chiến trường loại tiểu đội này đều tác chiến xoay quanh súng máy, khá là cứng nhắc.
"Khi chúng ta tập trung xạ thủ súng tiểu liên, tác chiến với chúng ở địa hình không phù hợp cho súng máy phát huy, bọn chúng sẽ bó tay. "Thực tế súng trường bán tự động Tokarev của chúng ta thể hiện rất tốt, mấu chốt là phải chọn địa hình, không cho súng máy của địch phát huy tác dụng."
Thực tế, trên địa cầu, khi đội hình tổ chức theo kiểu lấy súng máy làm nòng cốt của quân Đức đối mặt xạ thủ súng trường tự động BAR và súng tiểu liên Thompson của lính Mỹ thì không còn mấy tác dụng.
Khả năng chế áp hỏa lực của súng trường tự động BAR dĩ nhiên không bằng súng máy, nhưng bù lại nó cơ động. Một khẩu súng máy cần ba người phục vụ, lại còn nặng nề.
Trong khi đó súng trường BAR có thể vừa cầm vừa bắn, một người mang theo chạy khắp nơi.
Mà ở nơi không có hỏa lực súng máy, súng trường bán tự động Garand của lính Mỹ áp chế hoàn toàn súng trường K98k.
Quân của Vương Trung phần lớn đều là súng trường bán tự động Tokarev, kỳ thực cũng gặp phải tình huống này, chỉ cần súng máy của quân Prosen không theo kịp, quân cận vệ sẽ có ưu thế hỏa lực tuyệt đối.
Không nghỉ ngờ gì nữa, đội hình toàn bộ trang bị súng trường bán tự động, cộng thêm một số ít vũ khí tự động đáng tin cậy hơn cách tổ chức tiểu đội bộ binh xoay quanh súng máy của quân Prosen hiện tại.
Mà muốn tiến thêm một bước nữa thì chỉ có thể chế tạo ra AK trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận