Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Chương 574: Rokossovsky hiểu biết về má...

Chương 574: Rokossovsky hiểu biết về má...Chương 574: Rokossovsky hiểu biết về má...
Chương 574: Rokossovsky hiểu biết về máy bay
Về phần bên văn chức, Vương Trung quyết định lát nữa sẽ phiền não, hắn lại cầm ống nghe lên: "Nối đến nhà tôi." Nói xong hắn mới ý thức được nói như vậy không thích hợp, nhân viên trực tổng đài sẽ hoang mang, vì vậy đổi giọng nói: "Nối đến trang viên Rokossovsky, trong thành hẳn là chỉ có một cái đúng không?"
"Vâng ạ. Xin ngài đợi một chút." Nhân viên trực tổng đài nói.
Một lát sau, giọng nói uy nghiêm già nua truyền đến: "Trang viên Rokossovsky, xin chào. Xin hỏi có gì có thể giúp ngài ạ?"
Vương Trung: "Ông Mikhail, là tôi. Bảo Lyudmila nghe điện thoại."
"Tôi biết rồi, Trung tướng đại nhân."
Mikhail tuy là quản gia của nhà Rokossovsky, nhưng hiện tại tước vị công tước thuộc về anh trai của Vương Trung, Pyotr, cho nên quản gia cung kính gọi hắn là Trung tướng. Dù sao Vương Trung đã là Công tước Charon, trên lý thuyết là nên tách ra ở riêng. Rất nhanh bên kia điện thoại truyền đến tiếng nhấc ống nghe: "A lô? Alyosha? Có chuyện gì vậy?"
Vương Trung: "Hai việc, một là Vasili đang trên đường đến trang viên, anh muốn thăng hắn làm phó quan, chuẩn bị phòng cho hắn. Thứ hai là, bây giờ em đến Cung điện Mùa Hè, uống trà chiều với Olga, nghe cô ấy than thở một chút."
"Em biết rồi."
Lyudmila cười nói:
"Em sẽ bảo ông Mikhail chuẩn bị chỗ ở cho Vasili, còn mình sẽ khởi hành đi Cung điện Mùa Hè."
"Cẩn thận một chút, trên đường không yên bình, mang theo đủ vệ sĩ."
"Yên tâm đi, giáo hội phái cho em rất nhiều vệ sĩ và lính gác ngầm đến mức em có thể phát hiện ra, xung quanh trang viên có rất nhiều người dân tị nạn mà, bên trong toàn là người của giáo hội." Lyudmila cười nói.
"Vậy thì nhờ em, Olga chắc hẳn đã tích tụ không ít áp lực." "Ừ, Anh cũng đừng để bản thân quá mệt mỏi."
Vương Trung gật đầu, cúp điện thoại.
Hắn nói với Đại tướng Sergei: "Ngày mai phó quan của tôi sẽ đệ trình đầy đủ nhu cầu, cục thiết kế cũng sẽ nhanh chóng được thành lập."
Đại tướng Sergei: "Việc cải tiến các vũ khí khác thì sao?" Vương Trung: "Cứ dựa theo nhu cầu của phía dưới mà sửa. Các ông không có bộ phận thu thập phản hồi sao?" "có, Đại tướng Sergei do dự một chút, vẫn hỏi:
"Nhưng ủy ban của cậu làm sao biết những thứ chúng tôi sửa chữa có phù hợp với yêu cầu của bộ đội hay không? Bản thân cậu là chỉ huy xe tăng và lính xe tăng xuất sắc nhất, vậy dĩ nhiên biết xe tăng nên được cải tiến như thế nào, bộ binh do cậu chỉ huy cũng đã thực hiện trận phòng ngự thành công nhất của quân đội chúng ta, cho nên cậu chắc hẳn cũng biết súng trường, súng máy và pháo chống tăng nên được cải tiến như thế nào. Còn những thứ khác thì sao?" Vương Trung vốn muốn nói tôi cũng biết, nhưng hắn nhịn xuống, bởi vì mặc dù hắn đã xem rất nhiều sử liệu chiến tranh trước khi xuyên không, nhưng vẫn sẽ có chỗ không hiểu rõ, dù sao kiến thức lý thuyết suông cũng không thể so với thực tiễn.
Huống chỉ cho dù là những chuyên gia chuyên nghiên cứu lịch sử chiến tranh thế giới thứ hai, cũng sẽ có điểm mù kiến thức của riêng mình. Vương Trung:
"Tôi sẽ thành lập một trung tâm phản hồi tiền tuyến, hơn nữa sẽ tổ chức nhân lực thu thập ý kiến đối với các loại vũ khí hiện có từ những thương binh và các đơn vị rút về để nghỉ ngơi chỉnh đốn. Cuối cùng, khi nghiệm thu cũng sẽ mời các sĩ quan và binh lính giàu kinh nghiệm ở tiền tuyến tham gia thử nghiệm." Đại tướng Sergei gật đầu: "Vậy thì tôi yên tâm rồi." Vương Trung: "Tôi phải cáo từ."
"Ngài đi thong thả."
Đại tướng Sergei chào Vương Trung. Vương Trung nhìn Korzin, mở cửa ra khỏi phòng, gặp Grigory đang chờ ở cửa, đồng thời nói với hắn:
"Tôi muốn mời Vasili làm phó quan, anh không có ý kiến gì chứ?"
Dù sao trước đó người luôn đi theo Vương Trung là Thượng sĩ Grigory.
Grigory cười nói: "Không có ý kiến, hắn hốt phân đã rất chuyên nghiệp rồi."
“... Có ý gì, tôi là phân à? Nếu không phải đã kề vai chiến đấu với anh đến bây giờ thì tôi đã nổi giận rồi đấy.” Grigory cũng kịp phản ứng: "À, tôi không có ý đó, tướng quân ngài biết mà."
"Tôi biết."
Vương Trung đáp:
"Anh chỉ đơn thuần cảm thán Vasili hốt phân rất giỏi." "Thật sự rất không tồi, đáng tiếc làm phó quan rồi thì không thể hốt phân nữa." Vương Trung cười, vừa định đáp lời, phía trước liền truyền đến tiếng gầm lên giận dữ. "Tên khốn chết tiệt, tôi phải nói bao nhiêu lần nữa thì anh mới hiểu! Cái thiết kế chết tiệt kia của anh đúng là đồ bỏ đi! Tôi đã viết bao nhiêu báo cáo rồi, ngay từ khi khai chiến đã viết báo cáo, viết đến tận bây giờ! Đồ bỏ đi!"
Vương Trung và Grigory liếc nhau, sau đó cùng nhau tăng tốc bước về phía trước.
Sau đó bọn họ phát hiện ra âm thanh thật ra là từ dưới lầu truyền lên, phía trước vừa đúng là cầu thang.
Vì thế hai người đi xuống lầu, rẽ qua góc cầu thang, liền thấy một viên phi công Trung tá đang lớn tiếng quát mắng mấy kỹ sư: "Tại sao cứ phải khăng khăng với cái thiết kế chất tiệt này? Là anh đang lái máy bay hay là tôi đang lái?" Vương Trung tiến lên một bước: "Có chuyện gì vậy?" Viên phi công liếc nhìn Vương Trung, thấy quân hàm Trung tướng trên cổ áo liền chào, sau đó tiếp tục gào thét với kỹ sư.
"Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, cách bố trí hỏa lực của anh không hợp lý! Không hợp lý!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận