Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Chương 426: Đêm Xuống Nghỉ Ngơi

Chương 426: Đêm Xuống Nghỉ NgơiChương 426: Đêm Xuống Nghỉ Ngơi
Chương 426. Đêm Xuống Nghỉ Ngơi
Quân Prosen, Sở chỉ huy Quân đoàn ky sĩ Asgard số 1. Siegfried Gilles đặt bức điện xuống, thở dài một hơi.
Lúc này Tham mưu trưởng bước vào báo cáo: "Đợt tấn công thứ ba đã được chuẩn bị xong, có xuất phát luôn không ạ?"
Gilles nhìn đồng hồ: "Gần bảy giờ rồi, sao chuẩn bị lâu thế?" "Bởi vì ngài yêu cầu các Sư đoàn phải thay đổi vị trí." Tham mưu trưởng nói: "Không ai có thể vừa di chuyển, vừa chuẩn bị tấn công. Tôi thấy bây giờ đã hoàn thành như vậy là rất tốt rồi, vậy có tấn công không ạ?" Gilles: "Bây giờ mà xuất phát, có thể đánh đến nửa đêm mới tới nơi, cho dù có đánh vào được thành phố bên bờ đông thì cũng phải đánh đêm. Không được, không thể đánh đêm với quân địch trên địa hình mà chúng quen thuộc được. Hôm nay đến đây thôi. Cho pháo binh khai hỏa, dùng pháo binh để kết thúc một ngày hôm nay."
"Vâng." Tham mưu trưởng xoay người rời đi.
Feliz bước đến bên cạnh Gilles: "Toàn bộ chiến tuyến phía nam đầu không có động tĩnh gì, chiến tuyến phía bắc tuy có tiến triển nhưng cũng không còn thần tốc như lúc đầu nữa."
"Kẻ địch đang mạnh lên." Gilles trầm giọng nói:
"Cho công binh bắt đầu đào công sự."DOC FULL.VN - K ho t r u y ệ n d i c h m i ễ n p h í
Feliz: "Đào công sự sao? Chẳng lẽ chúng ta định đào đường hầm đến đó rồi cho nổ tung như thời chiến tranh chiến hào sao?" Gilles: "Chỉ là chuẩn bị phương án dự phòng thôi. Ngày mai chúng ta phải thay đổi cách thức tấn công, quân địch có ưu thế về xe tăng và công sự, nhìn vào tình hình ngày hôm nay, tỷ lệ trao đổi hỏa lực với pháo chống tăng của địch là quá tệ."
Feliz: "Hay là chúng ta đến xem những chiếc xe tăng bị trúng đạn phải quay về là gì?" Gilles gật đầu: "Đi xem thử, dù sao đêm nay cũng không tấn công nữa, rời khỏi Sở chỉ huy cũng không sao." Xưởng sửa chữa xe tăng dã chiến của Quân đoàn số 1. Khi Gilles xuất hiện, các kỹ sư và lính tăng ở đây đều giật mình kinh ngạc, vội vàng đứng nghiêm chào hỏi. "Đừng căng thẳng."
Gilles xua tay: "Tôi mới chỉ huy Quân đoàn này thôi, các cậu còn chưa quen với tôi, sau này các cậu sẽ hiểu, tôi cũng giống như các cậu, đầu là con nhà bình dân, chỉ là tôi tình cờ quen biết Hoàng đế bệ hạ ở trường quân đội thôi." Hắn chuyển chủ đề sang những chiếc xe tăng đang được sửa chữa:
"Tình hình của những chiếc xe tăng này thế nào rồi? Có chiếc nào có thể nhìn ra được cỡ nòng của đạn xuyên giáp của quân địch hay không?" "Có, ở đây có một chiếc bị trúng đạn ở tháp pháo." Xưởng trưởng xưởng sửa chữa lập tức nói:
"Chính là chiếc số hiệu 331 này, ngài xem, tháp pháo của nó bị trúng đạn ở mặt trước, sau đó viên đạn xuyên thủng qua mặt sau tháp pháo. Ba người trong tháp pháo đều đã chết, lái xe và thợ máy đã lái xe tăng quay về."
Gilles cẩn thận quan sát lỗ đạn trên mặt trước tháp pháo: "Xem ra không phải là đạn pháo 45 ly."
"Cũng không phải 76 ly, chúng tôi phỏng đoán cỡ nòng của viên đạn pháo này khoảng từ 50 đến 60 ly, xét đến thói quen của chúng, có thể là 57 ly."
Gilles quay đầu nhìn Feliz: "Trong bảng danh sách vũ khí của quân Ant có loại pháo chống tăng cỡ nòng này sao? Sức xuyên giáp lại mạnh như vậy?"
"Không có." Feliz không cần xem bảng danh sách vũ khí cũng khẳng định chắc chắn: "Đây là loại vũ khí mới mà chúng ta chưa biết đến - ý tôi là, loại vũ khí mới mà Bộ Tổng tư lệnh chưa biết đến."
Gilles gật đầu, lại hỏi:
"Nếu như lỗ đạn ở cả mặt trước và mặt sau của tháp pháo đều gọn gàng như vậy, chứng tỏ bản thân viên đạn pháo không hề bị vỡ, vậy tại sao những người trong tháp pháo lại chết?"
Xưởng trưởng xưởng sửa chữa: "Lớp giáp bên trong tháp pháo đã bị biến dạng, sau đó vỡ vụn, tạo thành mảnh đạn giết chết những người bên trong tháp pháo. Ngài vào trong xem sẽ rõ, giáp ở xung quanh lỗ đạn đầu bị vỡ vụn."
Gilles trèo lên tháp pháo, với sự giúp đỡ của Xưởng trưởng, hắn quan sát kỹ lưỡng khu vực xung quanh lỗ đạn.
"Xem ra, phải tránh để lớp giáp bên trong bị vỡ vụn, như vậy mới có thể nâng cao khả năng sống sót cho kíp lái xe tăng một cách hiệu quả." Hắn nói: "Phải báo cáo đề nghị này cho Viện Khoa học."
Feliz: "Nhưng hiện tại chúng ta chắc chắn không dùng được."
Vị trung tướng tóc đỏ Gilles gật đầu: "Đúng vậy. Bây giờ chúng ta đã biết quân địch có một loại pháo chống tăng mới rất lợi hại, tiếp tục đấu pháo với loại pháo này là không sáng suốt. Cuộc tấn công ngày mai phải lấy việc tiêu hao sinh lực địch làm chủ."
Feliz: "Tiêu hao thế nào? Quân địch đang ẩn nấp trong công sự kiên cố."
"Tôi đang nghĩ. Tôi đang nghĩ đây." Gilles vừa nói vừa chắp hai tay sau lưng, thở dài một hơi.
20:20, trong hầm chỉ huy Sư đoàn Cận vệ số 1 ở Shostka. Vương Trung buông ống nhòm xuống: "Lạ thật, sao quân địch không tấn công nữa nhỉ? Vừa nãy pháo kích chúng ta hơn một tiếng đồng hồ, vậy mà lại dừng lại?" Popov: "Có thể là quân địch không muốn đánh đêm." Vương Trung: "Chúng ta vốn định để cho bộ đội tranh thủ thời gian ăn cơm, định là buổi chiều sẽ đánh nhau với bọn chúng tiếp, bây giờ thì hay rồi, đồ ăn trong bụng còn chưa tiêu hóa hết!"
Pavlov nói: "Đây chẳng phải là chuyện tốt sao, vừa tiết kiệm được đạn dược lại vừa tiết kiệm được lương thực. Bây giờ trời sắp tối rồi, có cần đổi quân ở đầu cầu không? Bọn họ báo cáo là tổn thất không lớn."
Vương Trung: "Đổi. Tổn thất không lớn cũng phải đổi, để cho nhiều binh sĩ được tôi luyện hơn. Cậu sắp xếp đổi quân theo lịch đã định trước đó. Tôi xem nào... 2 0 00, hành động."
2 000, là cách tính giờ quân sự, nói như vậy có thể tránh bị nghe nhầm.
Pavlov: "Rõ."
Popov cười nói: "Ngày đầu tiên thoải mái hơn so với tưởng tượng, biết đâu chúng ta có thể giữ vững được 20 ngày. Vấn đề còn lại là khi nào trời mưa, hi vọng năm nay "Ngài bùn" có thể đến sớm một chút."
Bạn cần đăng nhập để bình luận