Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Chương 511: Người Giả

Chương 511: Người GiảChương 511: Người Giả
Chương 511: Người Giả
Sở dĩ Vương Trung quen thuộc với trận chiến này như vậy là vì khi còn nhỏ, tạp chí "Xe tăng và thiết giáp" đã lấy trận chiến này làm "đề bài" cho chuyên mục độc giả tham gia, để độc giả gửi kế hoạch tác chiến của mình, xem làm thế nào để phá vỡ thế bế tắc. Vương Trung đương nhiên cũng viết, sau đó đương nhiên là chìm nghỉm không thấy hồi âm.
Đáp án chuẩn được công bố sau đó chính là kế hoạch tác chiến trong lịch sử của Rommel, sau đó còn tiện thể đăng một vài kế hoạch của độc giả, cuối cùng nhận xét rằng độc giả cho dù có góc nhìn của Chúa cũng không đưa ra được phương án tác chiến nào tốt hơn Rommal. Từ đó về sau Vương Trung chính là một fan cuồng của Rommel, và luôn cảm thấy Montgomery không có gì đặc biệt.
Đương nhiên, dấu hiệu của sự trưởng thành là thoát khỏi sự sùng bái thần tượng, Vương Trung sau khi đọc rất nhiều tiểu sử thì không còn sùng bái Rommel nữa.
Mà bây giờ, tôi, bản thân tôi chính là Rommel của thế giới này! Vương Trung đột nhiên bừng tỉnh.
Hắn mặc kệ tiền tuyến, lại lần nữa đi tới trước bản đồ khu phòng thủ, nhét ống nghe vào tay Pavlov, chuyên tâm nghiên cứu bản đồ.
Pavlov tò mò hỏi: "Sao vậy?" Vương Trung: "Trong tình huống chuẩn bị hỏa lực vội vàng như vậy, địch tấn công chúng ta... Anh cảm thấy bọn chúng sẽ sơ suất như vậy sao?"
"Ừ, đúng vậy." Pavlov đặt ống nghe xuống: “Tôi cảm thấy đây giống như là hành động kiềm chế cuộc tấn công của chúng ta hơn, nếu là như vậy, cuộc tấn công của bọn chúng sẽ liên miên bất tận, tuy rằng sẽ không uy hiếp căn bản phòng tuyến của chúng ta, nhưng sẽ không dừng lại."
Vương Trung gật đầu: "Đúng, xem ra từ thế tấn công này, mục tiêu của địch hẳn là muốn tấn công Kalanskaya. Đi theo con đường nhỏ này." Hắn chỉ lên con đường nhỏ mà hôm qua đã chỉ ra. Pavlov: "Vậy anh tính toán thế nào?"
Vương Trung: "Chúng ta phải tiến lên, ít nhất phải tiến lên vị trí cao điểm 391 trước đó, như vậy pháo binh của chúng ta mới có thể tiến lên, đưa con đường nhỏ này vào tâm bắn của pháo."
Pavlov: "Tấn công sao? Nhưng anh đã nói, chúng ta có sự chênh lệch mang tính quyết định về mặt kỹ chiến thuật so với quân địch, lực lượng tỉnh nhuệ nhất của chúng ta rời khỏi trận địa cũng không đánh lại được lực lượng bình thường của quân địch."
Vương Trung: "Tôi còn nói, chúng ta không có bất lợi về mặt pháo binh. Gọi điện thoại, cho Kirienko."
Cuộc gọi nhanh chóng được kết nối, Pavlov đưa ống nghe cho Vương Trung.
Vương Trung: "Kirienko, tôi là Rokossovsky."
"Sao vậy? Anh đang chịu áp lực lớn sao?"
"Không, tôi hoàn toàn không có áp lực, tôi phỏng đoán hướng tấn công chủ yếu của địch không phải ở chỗ tôi, tôi cho rằng có thể là Kalanskaya."
Kirienko: "Tôi cũng phán đoán như vậy, áp lực ở tiền tuyến của chúng tôi quá nhỏ, thậm chí việc chuẩn bị pháo sáng nay còn chưa tới nửa tiếng. Vậy anh chuẩn bị làm thế nào?"
Vương Trung: "Tôi muốn tấn công. Nhưng bởi vì kỹ chiến thuật của chúng ta không tốt, cho nên muốn tấn công thì cần hỏa lực của anh." Kirienko: "Tôi sẽ tăng cường Lữ đoàn Pháo binh của Tập đoàn quân cho anh, anh xem thử nên sử dụng như thế nào. Lữ đoàn này vừa mới nhận được một Trung đoàn Pháo binh mới, toàn bộ đều là trọng pháo 152." Vương Trung: "Không có pháo phản lực sao?"
"Cái gì cơ?"
Kirienko kinh ngạc.
Được rồi, vẫn còn trong trạng thái bảo mật.
Vương Trung: "Không sao. Lữ đoàn Pháo binh khi nào có thể đến chỗ tôi?"
"Nếu xuất phát ngay bây giờ, ngày mai chắc là sẽ tới, anh có thể chuẩn bị trận địa cho bọn họ trước, dựng lưới ngụy trang gì đó."
Vương Trung: "Tôi vốn đã có bốn trận địa dự bị cho Trung đoàn Pháo binh của mình, để bọn họ tiến vào những trận địa này là được rồi."
"Cái gì, bốn trận địa dự bị?" Vương Trung: "Không chỉ là trận địa dự bị, còn có pháo giả làm bằng gỗ nữa. Bọn họ tới thì dỡ pháo giả ra là được. Chúng ta sẽ tìm một chỗ khác để xây dựng trận địa pháo binh giả mới."
Kirienko: "Anh bạn này, trận địa giả, mìn giả, mìn tự chế, pháo kích bất ngờ, thứ gì không dùng đường đường chính chính được thì anh đều dùng." Vương Trung: "Tôi đây không phải bị ép sao, chúng ta không đánh lại bằng tác chiến chính diện, chỉ thắng được nhờ chiêu trò, tôi biết làm sao bây giờ? Tăng cường Lữ đoàn Pháo binh cho tôi, tôi sẽ cho quân địch một trận ra trò."
Ngày 10 tháng 11, lúc 04:00, Yekaterinburg, Hạ cung.
Sa hoàng Nicholas V chất vấn: "Nếu duyệt binh, Belinsky có tới không? Hắn ta chắc không phải đã chạy rồi chứ? Tên này, chắc chắn là muốn chúng ta tử thủ ở đây, giống như Ivan tử trận, sau đó hắn ta tới hái quả!" Tham mưu trưởng Tukhachevsky liếc nhìn Nguyên soái Boris, người đã kế nhiệm Nguyên soái Semyon làm Bộ trưởng Bộ Quốc phòng sau khi ông này nhậm chức Tư lệnh Phương diện quân phía Tây.
Nguyên soái Boris đẩy gọng kính: "Theo những gì chúng tôi được biết, Đại Giám Mục Belinsky vẫn chưa rời khỏi Yekaterinburg, hắn ta cũng sẽ tham gia duyệt binh."
"Chắc chắn là người giả!" Nicholas V phẩy tay: “Người giả! Nếu các ngươi hỏi hắn ta một số vấn đề về phái thế tục, bảo hắn ta giải kinh, hắn ta sẽ đánh trống lảng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận