Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Chương 462: Địch Rối Loạn

Chương 462: Địch Rối LoạnChương 462: Địch Rối Loạn
Chương 462. Địch Rối Loạn Vương Trung: “Nếu không hiệu quả thì sau này tôi sẽ không làm nữa, còn nếu hiệu quả thì đương nhiên là phải làm nhiều rồi!”
“Nói thẳng?”
Gilles cau mày: “Nói gì cơ?” Tham mưu thông tin: “Nói là hắn ta đã gài rất nhiều loại mìn có thiết kế độc đáo, mong chúng ta sẽ thích.” Gilles nhíu mày, còn tên phó quan Feliz của hắn thì đã mắng ầm lên: “Cái thứ gì thế này! Giống hệt như trẻ con đánh nhau dẫm vào chân đối phương, toàn dùng mấy trò bỉ ổi, thật là trẻ con!”
Gilles quay đầu hỏi Tham mưu trưởng: “Bộ đội báo cáo gì về mìn chưa?”
“Rồi ạ.”
Tham mưu trưởng nghiêm mặt nói: “Đã có mười mấy người chết vì mìn rồi. Bọn chúng sử dụng một loại mìn mới, không bị kích nổ bởi áp lực, chỉ nổ khi chúng ta gỡ mìn.”
Gilles: “Làm sao có thể! Viện Khoa học Quân sự của chúng ta thử nghiệm phát triển loại mìn không nổ bởi áp lực rất nhiều lần rồi, nhưng đều thất bại! Bọn chúng làm thế nào? Đế quốc Ant không thể nào có công nghệ này!”
Giờ phút này, trong toàn bộ sở chỉ huy Tập đoàn quân số 1, không ai nghĩ đến việc loại mìn không bị kích nổ bởi áp lực kia căn bản là không có kíp nổ, đừng nói là áp lực, có lấy búa đập cũng không nổ. Tham mưu trưởng: “Dù sao thì tiền tuyến cũng báo cáo như vậy, còn nói là mìn được rải rác trong rất nhiều đĩa kim loại, rất khó gỡ.”
Gilles: “Cho công binh vào cuộc, bọn họ sẽ giải quyết được.”
Các tham mưu trong phòng nhìn nhau.DOC FULL.VN - K ho t r u y ệ n d i c h m i ễ n p h í
Cuối cùng, ánh mắt mọi người đều đổ dồn vào Feliz. Feliz: “Thưa Trung tướng, phần lớn công binh... đã bị địch bắt làm tù binh rồi ạ.” Ale
Gilles nhìn chằm chằm Feliz vài giây, chỉ thở dài mà không mắng mỏ gì.
“Truyền lệnh cho các đơn vị tạm thời dừng tiến quân, phân tán đội hình tại chỗ đào hầm tránh pháo, chờ chúng ta điều động công binh từ phía sau lên gỡ mìn.”
Tham mưu trưởng đề nghị: “Vẫn có thể cho công binh cấp sư xử lý, chỉ là gỡ mìn thôi mà.”
Một tham mưu khác đề nghị: “Thực ra vẫn còn một tiểu đoàn công binh chiến đấu chạy thoát được, sau khi tập hợp lại có thể phái đi gỡ mìn, dù sao bọn họ cũng là công binh.”
Gilles: “Được, cứ làm song song hai phương án, tối nay tôi muốn được tận mắt nhìn thấy loại mìn mới của địch!” Khoảng 6 tiếng sau, quả “mìn mới” được đưa đến trước mặt Gilles.
Gilles định bước tới nhưng bị Feliz ngăn lại.
Feliz tiến lên trước, cẩn thận xem xét thứ đó, sau đó nghỉ hoặc nhìn về phía viên Đại úy công binh - cầu vai của người này có gắn thêm phù hiệu, cho thấy anh ta là công binh chiến đấu chứ không phải công binh bình thường.
Feliz: “Thứ này kích nổ kiểu gì?
“Bằng sợi dây này. Đầu kia của sợi dây được chôn sâu dưới lòng đất.”
Viên Đại úy công binh lập tức giải thích: “Vì vậy, chỉ cần cắt đứt sợi dây là nó sẽ không phát nổ.”
“Ý tôi là, bộ binh giẫm lên thì kích nổ như thế nào?” Feliz cao giọng hỏi.
Viên Đại úy: “Sẽ không nổ. Cái bản đạp của nó chỉ là đồ bỏ, hoàn toàn không kích nổ, nhưng sẽ tạo cảm giác như giẫm phải mìn thật. Bộ binh giẫm lên sẽ không dám động đậy, dụ người gỡ mìn đến, sau đó chỉ cần giật nhẹ sợi dây này là kích nổ.” Feliz há hốc miệng, sững sờ đến mức quên cả khép lại. Gilles tổng kết: “Địch đã lợi dụng tư duy cố hữu của chúng ta, gây ra thương vong cho mấy chục người bên ta?” Tham mưu trưởng bổ sung: “Còn khiến chúng ta lãng phí sáu tiếng đồng hồ. Chưa kể lúc bị chặn lại ở bãi đất trống, chúng ta còn bị pháo kích, thương vong thêm mấy trăm người nữa.”
Khóe mắt Gilles giật giật. Feliz lập tức đóng vai “cái loa” của Gilles, mắng ầm lên: “Bọn khốn kiếp này chỉ giỏi chơi mấy trò vặt! Toàn nghĩ ra mấy trò đánh đố! Mấy thứ này có ích gì chứ? Có thể ngăn cản chúng thua trận trong vòng ba tháng không?”
Gilles quát lớn: “Đừng nói vậy! Trí tuệ của kẻ địch đáng được tôn trọng. Bị lừa thì phải nhận.”
Hắn lại hỏi: “Thế còn những chiếc đĩa sắt dùng để ngụy trang cho mìn đâu? Đó là thiết bị chuyên dụng à?” “Thứ này.” viên Đại úy công binh cầm chiếc “đĩa” đặt bên cạnh quả mìn lên: “có thể thấy ở mặt này có một vòng lõm, chúng tôi cho rằng đây có thể là nắp của chai thủy tỉnh.”
“Nắp chai!”
Feliz kêu lên: “Bọn chúng sao có thể dùng thứ này để đánh trận chứ?”
Gilles vỗ vỗ bả vai Feliz: "Đừng như vậy, một quân nhân ưu tú nhất định phải thuần thục vận dụng tất cả mọi thứ trong tay, cho dù chỉ có bút chì làm vũ khí, cũng phải nghĩ biện pháp giết chết kẻ địch.
"Bạch Mã tướng quân dùng những đồ vật đơn sơ này trì trệ chúng ta, chúng ta hẳn là nên cẩn thận suy nghĩ lại. Cho nên hiện tại bộ đội một lần nữa đoạt lại trận địa đã mất?"
Công binh thượng úy đáp: "Tôi chỉ phụ trách vận chuyển đồ vật đào được đến quân bộ, tình huống tiền tuyến thế nào tôi không biết."
Tham mưu trưởng đáp: "Bộ đội đã tiến vào trận địa. Đồng thời căn cứ chỉ thị của ngài, cho người phá hủy đường sắt, pháo đoàn chống tăng cũng bố trí xong."
Gilles: "Bao lâu mới có thể bắt đầu đào hào?"
Công binh thượng úy: "Chúng tôi là công binh chiến đấu, rà phá bom mìn thì được. Muốn đào hào tiến lên, cần phải có thiết bị chuyên dụng và kỹ sư công trình, những thứ này đều bị rơi vào tay kẻ địch rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận