Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Chương 522: Địch Bắt Đầu Liều Lĩnh

Chương 522: Địch Bắt Đầu Liều LĩnhChương 522: Địch Bắt Đầu Liều Lĩnh
Chương 522: Địch Bắt Đầu Liều Lĩnh
Đại tướng Guderian nhìn người lính bị thương trước mặt, cau mày: "Anh kể lại chuyện vừa rồi một lần nữa xem?"
Binh sĩ bị thương: "Hãy cẩn thận với những tên lính Ant bị thương, chúng sẽ cầm quả lựu đạn cuối cùng xông về phía chúng ta. Bọn chúng hoàn toàn không sợ chết, đó không còn là con người nữa, nhất định là chúng dùng tà thuật tạo ra xác sống, bởi vì đã chết rồi nên mới liều lĩnh như vậy!"
Đại tướng Guderian cau mày: "Đó là lời đồn nhảm, ở Carolin, cũng có những câu chuyện về phù thủy trong rừng điều khiển xác chết, cuối cùng phát hiện ra chỉ là trò lừa bịp. Phù thủy nhiều nhất chỉ có thể dùng một số tà thuật, khiến binh lính của chúng ta bị bệnh."
Tên binh sĩ kia vẻ mặt sợ hãi cắt ngang lời của Đại tướng Guderian: "Đó chính là xác sống! Bọn chúng coi cái chết như trở về nhà, trên mặt còn nở nụ cười cuồng loạn!"
Đại tướng Guderian đang định phủ nhận lần nữa, bác sĩ bước tới nói: "Đại tướng, anh ta bị kích động, cần nghỉ ngơi. Trường hợp này thường là do sự dũng cảm của quân Ant quá mức gây chấn động tâm lý. Hơn nữa, chỉ riêng người lính này, bốn đồng đội của anh ta đều bị cùng một tên lính Ant tự sát bằng lựu đạn giết chết, cho nên bị tổn thương tâm lý."
Guderian: "Tôi muốn hiểu rõ tình hình..."
"Tình hình chính là", bác sĩ cắt ngang lời của vị Đại tướng: “quân Ant bắt đầu coi cái chết nhẹ tựa lông hồng, cho dù bị thương nặng, không thể sử dụng vũ khí, cũng sẽ dùng lựu đạn. Dù sao lựu đạn của Ant, chỉ cần một tay còn cử động được, răng còn cắn chặt được, là có thể rút chốt. Cho dù không còn Sức ném cũng không sao, có thể dụ dỗ binh lính của chúng ta lại gần, rồi mới rút chốt." Guderian: "Chúng ta đáng lẽ đã đánh tan ý chí kháng cự của bọn chúng, trước đây có những Tập đoàn quân chỉ tổn thất 10% đã tan vỡ!"
"Làm sao tôi biết! Tôi là bác sĩ! Tôi chỉ nói cho anh biết sự thật!"
Lúc này, sĩ quan phụ tá của Guderian từ bên ngoài bệnh viện đi vào, vẻ mặt căng thẳng nói: "Đại tướng!" Guderian quay đầu: "Chuyện gì vậy?" Sĩ quan phụ tá: "Ngài ra xeml"
Đại tướng Guderian đưa tay ra, đón những bông tuyết rơi xuống từ bầu trời.
Tuyết rất nhỏ, rơi vào lòng bàn tay thậm chí không cảm nhận được chút lạnh nào. Hàng ngàn hàng vạn bông tuyết rơi xuống từ bầu trời. Đại tướng Guderian: "Bây giờ nhiệt độ là bao nhiêu?"
Sĩ quan phụ tá: "-5 độ C, quân đội vẫn có thể chịu đựng được."
Đại tướng Guderian: "Quần áo mùa đông đã phát được bao nhiêu?"
"Chưa đến 30%."
Guderian: "Phải nhanh lên! Xông vào thành phố Yekaterinburg là có thể sưởi ấm rồi! Chiếm được Kalanskaya, chúng ta cách trung tâm thành phố Yekaterinburg chưa đến 20 km! Pháo binh có thể bắn tới Cung điện Mùa Hè! Phải nhanh lên! Không tiếc bất cứ giá nào, tấn công mạnh vào Kalanskayal" Về phía Vương Trung.
Nhìn thấy tuyết rơi, hắn như biến thành công chúa Disney, trong đầu cũng vang lên ca khúc chủ đề của phim Frozen, một cô bé vừa xoay tròn vừa hát trong đầu hắn: Do You Want to Build a Snowman? (Bạn có muốn đắp người tuyết không?)
Vương Trung nhảy xuống khỏi Bucephalus, giang hai tay đón những bông tuyết. Sở dĩ hắn ở đây là để đích thân chỉ huy hỏa lực phong tỏa đường quốc lộ, nhưng quân Prosen rất kỳ lạ, từ hôm qua đã không đi theo con đường này nữa.
Thế nhưng hướng Kalanskaya vẫn bị địch tấn công.
Chẳng lẽ địch đã đi theo con đường nhỏ kia? Con đường nhỏ đó có thể đi được vũ khí hạng nặng sao?
Dù sao thì Vương Trung cũng đã phòng thủ ở đây hơn 20 ngày, đã sớm cưỡi ngựa đi khắp nơi, hắn biết con đường nhỏ tình trạng kém hơn kia. Chính vì đã tự mình khảo sát con đường đó, hắn không nghĩ rằng quân Prosen sẽ đi theo con đường đó.
Nếu chúng đi theo con đường đó, vậy thì có nghĩa là quân Prosen đã liều mạng, xông tới Yekaterinburg cướp được tiếp tế thì sống, không cướp được thì chết.
Vương Trung đón một nắm tuyết, bóp nát trong tay.
Địch cũng đang liều mạng, không thể lơ là chút nào, phải nghĩ cách đánh cho địch một trận nữa, cắt đứt đường tiếp tế của chúng.
Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng thực ra trong tay Vương Trung không còn nhiều quân nữa. Hắn vốn chỉ có một sư đoàn, ngoài sư đoàn của Vương Trung ra thì tình trạng của các đơn vị khác bên Kirienko đều rất tệ, còn phải phòng thủ một khu vực rộng lớn như vậy.
Bản thân Vương Trung mấy ngày nay tuy rằng tiêu diệt được rất nhiều địch, nhưng cũng đã giao tranh ác liệt vài lần với quân Prosen lợi dụng sương mù để tiếp cận, tổn thất không ít.
Trung tá Eugene báo cáo rằng, sau khi đánh lui địch, họ đi kiểm tra tình hình của các chiến sĩ hy sinh, phát hiện lương khô và thịt nguội trên người đều bị lấy đi.
Khả năng cung ứng lương thực cho binh lính Prosen cũng xảy ra vấn đề.
Loại tình trạng này là tín hiệu tốt với Ant, nhưng nếu kẻ địch còn có khí lực động đậy càng nguy hiểm hơn.
Vương Trung tính toán xem nên từ nơi nào điều động thêm một ít quân ra để tấn công tiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận