Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Chương 604: Gặp Mặt Phái Đoàn Ngoại Gi...

Chương 604: Gặp Mặt Phái Đoàn Ngoại Gi...Chương 604: Gặp Mặt Phái Đoàn Ngoại Gi...
Vương Trung nhấc máy: "Tôi là Trung tướng Rokossovsky, có chuyện gì vậy?"
"Thưa Trung tướng, đây là nhân viên bảo vệ, có một đoàn xe nói là phái đoàn ngoại giao, chúng tôi chưa nhận được thông báo, nên muốn xin ý kiến ngài. Có cho họ vào không ạ?"
Vương Trung: "Cho vào đi, bảo họ lái thẳng đến trước tòa nhà số 1."
Sau khi cúp máy, Vương Trung nhìn Valery: "Nhanh đi sắp xếp đi, tổ chức một số hoạt động và bài giảng để thể hiện tỉnh thần của chúng ta." Valery liên tục gật đầu, xoay người rời khỏi phòng.
Vương Trung đi đến trước gương, kiểm tra xem quân phục của mình đã chỉnh tề chưa.
Vasili: "Nếu cậu không muốn tán tỉnh công chúa mất nước, thì soi gương làm gì?" Vương Trung: "Cậu biết gì chứ, bây giờ tôi không chỉ làm mất mặt mình mà còn làm mất mặt cả đất nước nữa."
Nói xong, hắn đi đến giá treo quần áo, lấy áo khoác ra mặc vào, đội mũ, chỉnh lại quân hàm trên áo khoác, sau khi đã chỉnh tề đâu vào đấy mới đẩy cửa phòng hiệu trưởng bước ra ngoài.
Vasili vừa nãy đã chạy một vòng bên ngoài, nên đã mặc áo khoác rồi, lúc này vội vàng đuổi theo Vương Trung.
Hắn vừa đi vừa nói: "Không biết công chúa Melainia có xinh đẹp không nhỉ."
Vương Trung: "Là con gái của tổng thống nước cộng hòa thứ ba, không thể gọi là công chúa."
Vasili: "Vậy nên gọi là gì?" Vương Trung: "Cứ gọi thẳng tên, cô X tiểu thư là được rồi." Hai người đi đến đầu cầu thang, Grigory đang trực ở phòng bảo vệ, trang bị đầy đủ vũ khí, bước ra, đi theo sau Vương Trung.
Ba người đi vào thang máy. Khi ba người bước ra khỏi tòa nhà số 1, đoàn xe vừa hay đến nơi.
Chiếc xe ở giữa đoàn xe khiến Vương Trung cảm thấy quen mắt: trông nó giống như một chiếc xe hơi hạng sang kiểu steampunk. Phía trước xe còn cắm hai lá cờ nhỏ, trên đó là quốc huy của Melainia - một con... một con ngỗng trắng lớn?
Trông nó giống như một con ngỗng trắng đang dang rộng đôi cánh để đe dọa kẻ thù. Không thể nào, một đất nước có quốc huy như thế này sao có thể bị Prosen tiêu diệt ngay lập tức được chứ, thật mất mặt cho sức chiến đấu của loài ngỗng trắng!
Cửa xe steampunk mở ra, người đầu tiên bước xuống là một người đàn ông trung niên trông có vẻ quyền cao chức trọng, vừa xuống xe, ông ta đã ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào Vương Trung, toát ra vẻ không kiêu ngạo cũng không tự tỉ. Lúc này, suy nghĩ của Vương Trung lại bị lạc lối, chỉ chăm chăm tìm kiếm con gái của tổng thống.
Ngay sau đó, hắn thấy một người ăn mặc như quản gia đi đến bên kia chiếc xe steampunk và mở cửa ghế sau.
Một người phụ nữ tóc vàng xinh đẹp bước xuống xe. Vương Trung nhìn cô ấy chằm chằm vài giây rồi mất hứng thú.
Bình thường. Không phải là cô em gái Melainia không xinh, mà là so với Lyudmila và Olga thì kém xa, thiếu nét đặc trưng riêng. Hơn nữa, Vương Trung vốn là người Trung Quốc xuyên không đến, nên vẫn có chút khó khăn trong việc phân biệt các gương mặt phương Tây, vị "công chúa" Melainia này thiếu một số điểm nhấn để ghi nhớ.
Nếu cô ấy có tàn nhang, có lẽ Vương Trung sẽ nhớ đến cô ấy vì tàn nhang.
Vương Trung chuyển hướng ánh mắt sang người đàn ông trung niên xuống xe đầu tiên, đưa tay ra: "Xin chào, tôi là Trung tướng Rokossovsky, xin hỏi ông xưng hô như thế nào?"
"Moácicki Ratzkoyeviš, Thủ tướng chính phủ lưu vong Melainia."
Người đàn ông trung niên nắm lấy tay Vương Trung: "Rất hân hạnh được gặp ngài, ngài là người đầu tiên trên thế giới tiêu diệt quân đội Prosen một cách có hệ thống."
Vương Trung ngạc nhiên: "Thật sao?"
Không ai nói cho tôi biết chuyện này cả? Tôi lợi hại như vậy sao?
Ratzkoyeviš cũng có chút ngạc nhiên:
"Ngài không biết sao? Một mình ngài đã bắt được nhiều tướng lĩnh Prosen hơn tất cả các đội quân trên thế giới cộng lại!"
Vương Trung: "Vậy à... Không sao, chẳng mấy chốc mọi người sẽ bắt được tướng lĩnh Prosen đầy một xe thôi thôi." Ratzkoyeviš: "Ngài đã trở thành biểu tượng của cuộc chiến chống lại sự tàn bạo của Prosen trên toàn thế giới, đó là lý do tại sao tôi và cô Hedwig đến đây, chúng tôi cần chụp ảnh chung với ngài để khích lệ tinh thần chiến đấu cho những người Melainia đang sống rải rác trên khắp thế giới."
Vương Trung: "Cô Hedwig?" Hắn đang giả vờ như không nhận ra có một cô gái trong phái đoàn.
Ratzkoyeviš bước sang một bên, giới thiệu với Vương Trung: "Đây là Hedwig Jadwiga, con gái của vị tổng thống cuối cùng của nền cộng hòa thứ ba, người đã anh dũng bảo vệ thủ đô Wisia Warsy của Melainia."
Vương Trung lại nhìn cô gái, nhưng cô gái lại ngại ngùng quay mặt đi.
Ồ? Mình đẹp trai vậy sao? Nhưng cô gái ngay lập tức buộc mình phải nhìn thẳng vào Vương Trung, thể hiện dáng vẻ phù hợp với một "công chúa mất nước". Vương Trung: "Xin chào, cô Hedwig... tiểu thư."
Suýt chút nữa thì gọi là điện hạ rồi.
Hedwig: "Xin chào, tướng quân Rokossovsky. Ngài... oai phong hơn cả trong ảnh." Vương Trung: "Cô cũng xinh đẹp động lòng người như lời đồn."
Hắn đưa tay ra, Hedwig ngay lập tức tiến lên một bước và nắm lấy tay hắn.
Lúc này, Ratzkoyeviš đứng bên cạnh nói: "Nhiếp ảnh gia của chúng tôi đã sẵn sàng, xin mời hai vị đứng gần nhau hơn một chút."
Vương Trung rất hợp tác tiến sát lại gần Hedwig một bước, vẫn giữ nguyên tư thế bắt tay và nhìn vào ống kính máy ảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận