Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Chương 443: Pháo Kích Vô Dụng

Chương 443: Pháo Kích Vô DụngChương 443: Pháo Kích Vô Dụng
Chương 443. Pháo Kích Vô Dụng
Reinhardt nhìn người bạn học cùng trường quân đội: "Ant không phải Carolin, ở Carolin, việc điều động quân dễ như trở bàn tay, chỉ cần vận chuyển bằng đường sắt là được. Nhưng ở Ant... Nếu không vận chuyển bằng đường sắt thì khi đến nơi, phần lớn xe tăng của sư đoàn thiết giáp sẽ nằm im một chỗ vì hết xăng, số xe tăng còn hoạt động được không quá ba mươi chiếc."
Hoàng đế quay lại nhìn bản đồ: "Còn về việc sử dụng đường sắt, cậu nhìn mạng lưới đường sắt của Ant đi, tất cả các tuyến đường sắt đều có dạng hình tia, chúng ta muốn điều động sư đoàn thiết giáp của cậu đến phía bắc thì phải đi theo hình chữ V.
"Thiết kế đường sắt của Ant hoàn toàn là để liên tục vận chuyển quân đội của hắn ta từ hậu phương ra tiền tuyến, nếu xét trên phương diện tập kết lực lượng dự bị để vận chuyển ra tiền tuyến thì đường sắt của bọn chúng đặc biệt hiệu quả!"
Gilles: "Không cần phải lo lắng, sau khi bộ binh và công binh của chúng ta chọc thủng phòng tuyến, chiếm được Shostka, sư đoàn thiết giáp sẽ có cơ hội tung hoành trên bình nguyên. Sau khi vượt qua sông Desna, đến Yekaterinburg sẽ là một vùng đất bằng phẳng."
Reinhardt nhìn bản đồ, trầm mặc hồi lâu rồi hỏi: "Cậu ước tính cần bao lâu để có thể chọc thủng tuyến phòng thủ trên sông Desna và chiếm được Shostka?"
"Hai mươi ngày. Đây là ước tính thận trọng nhất. Trên thực tế, trước khi tôi bay, công binh đã đệ trình báo cáo mới nhất, chỉ khoảng mười ngày nữa là có thể đào đến bờ sông, sau đó có thể cân nhắc việc bắc cầu phao dưới sự yểm trợ của khói mù." Reinhardt nhìn lịch: "Ừm, được. Hai mươi ngày chọc thủng phòng tuyến, có thể chấp nhận được."
Hoàng đế bước đến trước mặt Gilles: "Tôi hỏi cậu, có thể tuyên bố với bên ngoài rằng cậu sẽ chọc thủng tuyến phòng thủ cuối cùng của địch trong vòng hai mươi ngày nữa hay không?"
Gilles gật đầu: "Hoàn toàn không thành vấn đề. Sau đó, sư đoàn thiết giáp của tôi sẽ tung hoành trên bình nguyên Ant."
Hoàng đế gật đầu: "Tốt! Vậy cứ làm theo lời cậu nói. Ngày 12 tháng 10 chọc thủng phòng tuyến sông Desna, chiếm Shostkal"
Ngày 23 tháng 9 năm 914 lịch Julian, Shostka.
Sáng sớm, Vương Trung đến sở chỉ huy sư đoàn, phát hiện chỉ có vài tham mưu đang trực ban, Popov trực đêm đã không thấy đâu.
"Chuyện gì thế? Giám mục đâu rồi?"
"Sáng nay, ngài ấy bị Tào Tháo rượt đuổi rồi." Một tham mưu nói. Vương Trung thở dài, bị tiêu chảy cũng không trách được, không thể để ông ấy "xả" ngay trong sở chỉ huy sư đoàn được, mùi vị đó thật sự là quá kinh khủng.
Anh đi đến cửa quan sát, cầm kính viễn vọng nhìn sang bờ bên kia, quả nhiên là không nhìn thấy gì.
Sau đó, anh chuyển góc nhìn. Lần này anh lại nhìn thấy quân địch!
Cả ngày hôm qua, quân địch hoàn toàn không xuất hiện trong phạm vi mà anh có thể nhìn thấy, anh còn đang nghỉ ngờ có phải quân địch bỗng nhiên "rớt mạng" hay không. Cuối cùng thì quân địch cũng xuất hiện!
Vương Trung vội vàng nhìn xem bọn chúng đang làm gì, kết quả phát hiện quân địch đang đào chiến hào!
Công sự?
Bởi vì trong các game về Thế chiến thứ hai, việc xây dựng công sự ít được miêu tả, phần lớn thời gian mọi người đều là bộ binh đánh bộ binh, xe tăng đánh xe tăng, cứ thế mà chém giết lẫn nhau. Lần trước anh xem phim "Đại chiến", quân đội ta vì muốn dùng trang bị kém hơn để tiêu diệt quân địch có hỏa lực mạnh hơn nên đã áp dụng chiến thuật đào hào, áp sát trận địa địch.
Trong phim còn có một đoạn quay dài mô phỏng theo góc nhìn của người thứ nhất, mô tả cảnh di chuyển trong chiến hào, đã trở thành một trong những cảnh phim kinh điển. Anh còn nhớ lời thoại trong phim: "Phải đào chiến hào đến cách trận địa địch 50 mét!"
Chẳng lẽ quân địch cũng muốn chơi trò này?
Bọn chúng không lái xe tăng nữa à?
Vương Trung đột nhiên sực tỉnh, đã nhìn thấy quân địch thì không thể không quan tâm. Bất kể là quân địch đang làm gì, cứ nã pháo trước đã. Thế là anh nói với tham mưu trực ban:
"Liên lạc với trung đoàn pháo binh! Quân địch đang đào công sự, phương án hỏa lực số một, khai hỏa!"
Năm phút sau, đạn pháo rơi xuống. Nghe thấy tiếng pháo, Pavlov và Popov vội vàng chạy đến sở chỉ huy sư đoàn.
Pavlov: "Chuyện gì vậy?" Vương Trung: "Công sự của quân địch đã được mở rộng, tôi phát hiện ra nên đã ra lệnh pháo kích."
Pavlov và Popov vội vàng cầm kính viễn vọng chạy đến cửa quan sát nhìn ra ngoài.
"Quả thực là công sự, đống đất kia rõ ràng là đất vừa đào lên. Hôm qua tôi chắc chắn là không có."
Pavlov buông kính viễn vọng xuống: "Tôi đề nghị gọi Trung tá Eugene đến xem sao, anh ta xuất thân là thợ mỏ, cơ bản là người phụ trách việc xây dựng công sự của chúng ta."
Trung tá Eugene nghiêm túc quan sát nửa tiếng đồng hồ, sau đó mới buông kính viễn vọng xuống, nói với Vương Trung: "Chắc chắn là công sự."
Vương Trung thầm nghĩ, mình đây là dùng hack để nhìn thấy, ông nói gì mới mẻ hơn đi.
Eugene nói tiếp: "Trận pháo kích sáng nay có vẻ như không hiệu quả lắm, nguyên nhân chủ yếu là vì đạn pháo của chúng ta không thể rơi trúng chiến hào. Hơn nữa, chiến hào thường được đào theo hình chữ W, đạn pháo rơi vào cùng lắm chỉ giết chết được quân địch trong đoạn chiến hào đó."
Vương Trung: "Vậy là pháo kích vô dụng?"
"Có tác dụng chứ, khi pháo kích, quân địch không thể nào thi công được. Chỉ cần chúng ta có đủ đạn để pháo kích liên tục thì quân địch sẽ không thể nào tiến lên được." Vương Trung cau mày. (Chương bạo vì bạn BoykaDao đẩy kim phiếu)
Bạn cần đăng nhập để bình luận