Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Chương 231: Hoa lam chiến trường

Chương 231: Hoa lam chiến trườngChương 231: Hoa lam chiến trường
Chuong 231: Hoa lam chien truong
Ky binh đã tản ra trên thảo nguyên, liên lạc viên vừa phi ngựa vừa hô lớn: "Ném số min thu được sang bên trái, không được chôn!"
Ngựa có khả năng tự tránh vật cản nhất định, nếu không chôn mìn thì ngựa thường có thể tự tránh được. Đương nhiên cỏ rậm rạp thế này, ngựa không để ý cũng là chuyện bình thường, lúc này chỉ có thể tin tưởng vào con ngựa của mình.
Chiến trường là vậy, vận đen đến thì phải chết, chẳng liên quan gì đến quân hàm hay kinh nghiệm chiến đấu.
Vận may luôn là lá bùa hộ mệnh tốt nhất trên chiến trường.
Ky binh xuống ngựa, cắm kíp nổ vào mìn, sau đó cẩn thận đặt mìn xuống đất.
Liên lạc viên lại phi ngựa đến: "Phóng khói, lập tức rút lui theo hướng pháo hiệu!"
Pháo hiệu bay lên không trung, nổ tung, treo lơ lửng trên bầu trời như những ngôi sao.
Ky binh lên ngựa, ném lựu đạn khói — tuy mệnh lệnh không nói rõ ném về hướng nào, nhưng mọi người đều ngầm hiểu ném về hướng quân địch đang tiến tới.
Cả đường chân trời mịt mù bụi mù do thiết giáp địch tạo nên.
Thực ra, trong lòng rất nhiều ky binh đều đang lo lắng, họ không giống như tập đoàn quân cơ động số 1, là quân chủ lực của Rokossovsky. Năm ngoái họ chẳng đánh thắng trận nào, lại đúng lúc vướng phải làn sóng bài xích ky binh, các đơn vị huynh đệ lần lượt bị cải biên thành thiết giáp, cho nên lúc này họ không còn chút lòng tin nào.
Rokossovsky bách chiến bách thắng chỉ là nhân vật trong truyền thuyết, họ chưa từng được như quân chủ lực của Rokossovsky mà tin tưởng vô điều kiện vào vị tướng huyền thoại này.
Đội ky binh bắt đầu rút khỏi màn khói, thoát khỏi lực lượng thiết giáp đang ập tới.
Vài viên đạn lửa xuyên thủng màn khói, rõ ràng là lính xe tăng Prosen không muốn dễ dàng bỏ qua cho đám ky binh gây rối.
Đáng tiếc, những viên đạn này đều bay cao, vèo vèo trên đỉnh đầu đội ky binh.
Ky binh Misha vừa áp sát vào lưng ngựa vừa hô lớn: "Có vẻ như bọn địch hận chúng ta đến tận xương tủy!"
Valery cùng làng với anh ta cười nói: "Bởi vì chúng ta đã đốt sạch dầu mỡ, đạn dược của bọn chúng, còn cướp luôn cả lương thực."
Misha: "Đừng có nhắc tôi nhớ đến mấy hộp thịt bò khó nuốt đó nữa, đó mà là thịt bò á? Đổi một tấn thứ đó lấy một hộp Spam tôi cũng không thèm!"
Người chạy phía trước quay đầu lại hô: "Cà phê của bọn chúng mới là khó uống nhất, cứ như bùn ấy!"
Đồ ăn của quân Prosen, nghe đồn có thể khiến sĩ quan Liên Hiệp Vương Quốc cảm thấy mình vượt trội hơn hẳn về khoản ăn uống.
Misha đang định đáp lời đồng đội, thì tiểu đội trưởng Semyon quát: "Im ngay! Đang đánh nhau đấy, còn tâm trạng tán gaul Tử thần thích nhất là tìm đến những kẻ coi thường hắn! Muốn sống thì ngậm miệng lại!" Tiểu đội trưởng vừa dứt lời, phía sau màn khói vang lên tiếng mìn nổ.
Liên tiếp 5 tiếng nổ, ngay sau đó, một chiếc xe tăng bị văng bánh xích lao ra khỏi màn khói.
Ngay khi lao ra khỏi màn khói, bánh xe chịu lực đầu tiên của chiếc xe tăng rơi ra, lao điên cuồng trên thảo nguyên như thể mang theo khát khao tự do của cả chiếc xe tăng.
Cùng lúc đó, bản thân chiếc xe tăng như thể đã cạn kiệt sức lực cuối cùng, dừng lại ở ngay rìa màn khói.
Càng nhiều xe tăng Prosen lao ra khỏi màn khói, rõ ràng là số mìn đó không thể ngăn cản hoàn toàn được chúng.
Thiết ky Prosen gam rú, đuổi theo đội ky binh trên thảo nguyên, hiệp sĩ" của hai thời đại bắt đầu cuộc đối đầu vượt thời gian.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, con ngựa của Misha đột nhiên ngã dúi dụi về phía trước, hất văng anh ta xuống đất. Anh ta theo bản năng lấy tư thế chống va đập, bảo vệ phần đầu, lăn vài vòng trên mặt đất rồi mới dừng lại.
Misha lập tức bò dậy, quay đầu kiểm tra tình hình con ngựa, thì thấy móng trước bên trái của nó đã dẫm phải hang chuột đồng.
Xem ra chân trước của nó đã gãy, vết thương này dù có trở về hậu phương cũng không chữa được.
Lúc này, đáng lẽ Misha nên kết liễu nó, nhưng anh ta vẫn đưa tay vuốt ve trán con ngựa đang đau đớn hí vang, vừa an ủi vừa ngôi xổm xuống, nấp trong đám cỏ cao.
Xe tăng địch đang đến gần.
Đội ky binh đang chạy trốn lại tiếp tục thả khói, Misha hoàn toàn không nhìn thấy họ.
Nhưng chắc chắn là sư đoàn trưởng đã cố ý dẫn ky binh vào khu vực chuột đồng sinh sống.
Đột nhiên, chiếc xe tăng dẫn đầu như sa bẫy, phần đầu cắm phập xuống đất, bất động giữa bãi cỏ.
Misha mừng như điên, chiếc xe tăng đó cách anh ta không xa, chỉ cần mò sang rồi ném bom xăng —
Chiếc xe tăng thứ hai cũng rơi vào hang chuột đồng.
Misha nhìn thấy trên tháp pháo của chiếc xe tăng bị hỏng đầu tiên có một tên đội mũ nồi to, một tay cầm tai nghe, một tay cầm microphone, đang nói gì đó.
Misha nhìn chằm chằm vào tên đó, cảm giác tim mình như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Anh ta lấy quả lựu đạn kiểu cũ trong trang bị của ky binh ra, trước tiên bọc vải rách vào, sau đó run rẩy lắp kíp nổ — kíp nổ của loại lựu đạn cũ này rất không ổn định, phải đến lúc ném mới lắp.
Con ngựa của anh ta như cảm nhận được sự căng thẳng của chủ, nó định đứng dậy.
Misha vội vàng suyt một tiếng, nhưng động tĩnh của con ngựa đã khiến lính Prosen chú ý.
Tên đội mũ nồi to bỏ microphone xuống, tháo tai nghe, chui ra khỏi tháp pháo, tay lăm lăm súng tiểu liên, hai mắt cảnh giác quan sát đám cỏ.
Misha càng thêm căng thẳng, anh ta đè chặt đầu con ngựa, muốn nó hiểu tình hình hiện tại, đừng giấy giụa nữa —
Lúc này, có lính Prosen hét lên cái gì đó, tên đội mũ nồi to lập tức nhìn về hướng đó.
Misha cũng quay đầu nhìn, thấy đội ky binh của mình đang bao vây theo hướng gió, trên tay mỗi người đều cầm lựu đạn khói, khói mù đang bao phủ toàn bộ khu vực đầu gió, sau đó lan xuống phía dưới — Chờ khi khói mù bao phủ hoàn toàn lực lượng xe tăng Prosen, ky binh có thể xông lên đánh giáp lá cài
Tên đội mũ nồi to hạ súng tiểu liên xuống, cam ống nhòm lên.
Misha biết, cơ hội đến rồi.
Anh ta tung người nhảy lên, lao đến khoảng cách có thể ném lựu đạn, giơ tay ném về phía chiếc xe tăng.
Anh ta có linh cảm, quả lựu đạn này có thể rơi vào cửa khoang xe tăng —
Nhưng quả lựu đạn lại phát nổ giữa không trung. Lựu đạn được trang bị cho bộ đội ky binh vẫn là lựu đạn kiểu cũ, ngòi nổ cực kỳ không ổn định, thời gian nổ là số ngẫu nhiên, hơn nữa còn có khả năng vì lúc ném động tác quá lớn dẫn đến ngòi nổ bay ra ngoài, lựu đạn trực tiếp biến thành chày gỗ.
Mà Misha thì vô cùng may mắn, lựu đạn vẫn nổ, mưa đạn do vụ nổ trên không trung rơi xuống xe tăng.
Mũ sắt của hắn bị mấy mảnh đạn găm trúng, cả khuôn mặt đều bị cày nát. Hắn theo bản năng muốn sờ mặt, kết quả tay cũng bị mảnh đạn găm trên mặt đâm trúng.
Hắn kêu thảm thiết.
Misha xông lên trước, sau đó mới phát hiện lựu đạn nổ trên không còn giết chết cả người lái xe tăng xuống kiểm tra xe - vừa rồi cỏ quá cao, Misha không nhìn thấy người lái xe.
Khi tâm mắt của Misha đặt trên người lái xe, thợ máy đột nhiên chui ra khỏi xe tăng, một cú bổ nhào quật ngã Misha xuống đất.
Tên thợ máy dùng hai tay kẹp cổ Misha muốn bóp chết hắn.
Misha vơ một nắm cỏ, úp lên mặt tên thợ máy, mép lá cây sắc nhọn lập tức cứa vào mắt hắn ta.
Tên địch kêu lên đau đớn, sức kẹp cổ Misha yếu bớt.
Thế là Misha nhân cơ hội thoát khỏi sự kìm kẹp, lại tung một cước đá văng tên thợ máy, cầm súng tiểu liên bắn xối xả.
"Đầu hàng đi! Lũ chó, đầu hàng đi!" Misha hét lớn.
Lúc này khói mù đã lan tới, trong tâm mắt không nhìn thấy một chiếc xe tăng Prosen nào.
Tên pháo thủ và nạp đạn còn sót lại của Prosen giơ hai tay lên, run ray bò ra khỏi xe tăng.
Lúc này trong khói mù truyền đến tiếng nổ, Misha nói: 'Chắc chắn là ky binh của chúng ta đang cho nổ tung xe tăng của các ngươi! Các ngươi thua rồi! Xe tăng thua dưới tay ky binh rồi!"
Vừa dứt lời, tiếng gầm rú vang lên, một chiếc xe tăng Prosen lao ra khỏi làn khói, tháp pháo xoay về phía sau, súng máy khai hỏa.
Misha trợn tròn mắt, còn chưa kịp phản ứng, súng máy đồng trục trên xe tăng đã khai hỏa, Misha trúng đạn ngực, ngã ngửa ra sau.
Con ngựa của hắn hí lên, giãy giụa muốn đứng dậy.
Chiếc xe tăng Prosen gầm rú lao về phía trước, bánh xích thép cán qua người con ngựa.
Misha nằm trên mặt đất, đôi mắt xanh nhìn lên bầu trời xanh.
Giây phút cuối cùng của cuộc đời, hắn phát hiện, có một bông hoa dại nở rộ trong góc nhìn.
Bông hoa dại ấy trông thật xanh, thật đẹp, như muốn hòa làm một thể với bầu trời.
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận