Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Chương 658: Liên quân hào phóng mở hà...

Chương 658: Liên quân hào phóng mở hà...Chương 658: Liên quân hào phóng mở hà...
Chương 658: Liên quân hào phóng mở hầu bao
Chiến trường tháng 1 năm 915 tương đối yên tĩnh - chỉ mỗi ngày thương vong giảm xuống còn khoảng 10.000 người.
Giữa trưa ngày 15 tháng 1, Vương Trung vừa phê duyệt xong văn kiện ở Ủy ban kiểm tra trang bị số 10 đường Hòa Bình, đến Bộ tư lệnh phòng thủ thành phố lộ mặt, sau đó chuẩn bị đi trường học tiếp tục biên soạn giáo trình của hắn, điện thoại trực tiếp gọi tới.
" Tướng quân Rokossovsky của tôi", bên kia điện thoại là sĩ quan Liên Hợp Quốc John Wick, tiếng Ant của hắn có chút khẩu âm, đặc biệt dễ nhận ra, "Một tiếng nữa, đoàn tàu chở đầy trang bị hạng nặng viện trợ sẽ vào ga, cậu không đi xem sao?" Vương Trung biết quân đội của mình chắc chắn sẽ được bổ sung trước, nhưng cụ thể bổ sung cái gì hắn cũng không rõ ràng lắm - trên thực tế không ai biết sẽ bổ sung cái gì, dù sao cũng không biết tàu vận tải nào có thể cập bến.
Hiện tại chính là thời điểm tàu ngầm Prosen đánh chặn ác liệt nhất, Bộ Tuyên truyền Prosen ngày nào cũng khoác lác trên đài phát thanh về chiến quả đánh chìm bao nhiêu vạn tấn.
Thống kê của Liên quân cũng không lạc quan, Prosen chỉ phóng đại gấp ba lần mà thôi. Cho dù bọn họ không phóng đại, tổn thất của Liên quân cũng rất kinh người. Trước đó mấy đoàn tàu chở trang bị hạng nặng, tàu chở hàng đều không thể vượt qua vòng phong tỏa, vì vậy chỉ có thể chuyển xe tải, radio các loại, không có một chiếc xe tăng nào.
Lần này xem ra cuối cùng đã có xe tăng cập bến thành công, cho nên Trung tá John Wick mới vội vàng gọi điện thoại tới.
Vương Trung: "Được, tôi lập tức đến ga tàu xem náo nhiệt."
Thực ra chỉ cần gọi điện thoại hỏi Trung tướng Chekhoyv, Vương Trung có thể biết trên tàu chở xe tăng viện trợ gì trước khi tàu đến, nhưng thứ này giống như mở hộp quà bí mật vậy, cái quan trọng chính là cảm giác mở ra trong khoảnh khắc đó.
Vì vậy, Vương Trung hỏi sĩ quan tham mưu đến đón mình: "Tình hình trong thành thế nào?" Sĩ quan tham mưu lập tức trả lời: "Không quân đã bắn rơi một chiếc máy bay trinh sát của Prosen, xác máy bay rơi xuống công viên cách Cung điện Mùa hè 3 km, trên đó không có thi thể phi công, chúng tôi đang tổ chức lực lượng truy bắt phi công nhảy dù.
"Không có chuyện gì lớn khác."
Vương Trung: "Tình hình của những người đầu hàng thế nào?"
"Có người phát hiện trên tiền giấy có khẩu hiệu tuyên truyền của những kẻ đầu hàng, đã thu hồi những tờ tiên này rồi."
Vương Trung nhíu mày, trước khi xuyên không hắn đã từng thấy việc viết khẩu hiệu tuyên truyền trên tiền giấy, còn đích thân cầm tờ tiền đó đến ngân hàng, ngân hàng lập tức đổi cho hắn một tờ tiền mới có mệnh giá tương đương.
Hành vi tình cờ gặp phải này khiến Vương Trung nhớ tới quê hương.
"Tướng quần?”, sĩ quan tham mưu hỏi.
Vương Trung: "Hỗ trợ Thẩm Phán Đình điều tra nguồn gốc của những tờ tiền này, nếu không có việc gì khác tôi sẽ đến ga tàu."
Sĩ quan tham mưu gật đầu: "Không có việc gì khác. Dù sao kẻ địch cũng đã bị ngài đánh đuổi khỏi vùng ngoại ô, chúng tôi cũng nhàn rỗi. Nhưng mọi người đều lo lắng sau này có xảy ra nữa hay không..."
Vương Trung: "Sẽ không đầu, tôi cho rằng năm sau - ý tôi là năm nay, người Prosen sẽ không cố gắng tấn công Yekaterinburg nữa, đối với thủ đô của chúng ta, thời điểm nguy hiểm nhất đã qua rồi. Nhưng chúng ta vẫn có khả năng thua cuộc chiến. "Đây chính là lý do tại sao hiện tại tôi phải làm việc hết công suất."
Nói xong hắn hoạt động vai một chút, thực tế là thời gian ở hậu phương, hắn bận rộn hơn so với khi ở tiền tuyến chiến đấu rất nhiều: Luôn có giáo trình viết mãi không xong, văn kiện phê duyệt không hết, lớp học không thể nào dạy hết được.
Hắn rất thích như vậy, muốn đem tất cả kinh nghiệm mà Liên Xô đã tổng kết sau chiến tranh trong ký ức của mình, cùng với kinh nghiệm mà quân đội Trung Quốc đã đúc kết viết ra hết, coi như những mẹo vặt cuộc sống để cung cấp cho quân đội Ant.
Vương Trung: "Vậy tôi đi trước, lát nữa tôi sẽ ở ga tàu." Nói cho sĩ quan tham mưu biết mình sẽ đi đâu là để khi có tình huống khẩn cấp xảy ra, sĩ quan tham mưu có thể tìm thấy mình.
Lỡ như những kẻ đầu hàng phát động chính biến, thì Vương Trung - Tư lệnh phòng thủ thành phố sẽ phải chịu trách nhiệm dẹp loạn, việc bố trí quân chủ lực của hắn ở Kubinka là dựa trên suy nghĩ này.
Sau khi sắp xếp ổn thỏa, Vương Trung đi thẳng đến ga tàu.
Khi hắn bước lên sân ga, vừa lúc có một đoàn tàu vào ga, Vương Trung trực tiếp hỏi nhân viên điều phối đường sắt đang đón tàu: "Đây có phải là đoàn tàu từ cảng không đóng băng đến không?”
"Vâng."
Trong khi nhân viên điều phối trả lời, Vương Trung đã nhìn thấy xe tăng Sherman được cố định trên tàu.
Đến rồi!
Tuy nhiên, xe tăng Panzer IV nòng dài của địch đã xuất
hiện trên chiến trường sớm hơn dự kiến, Sherman ở thế giới này e là không thể phát huy tác dụng như ở Trái đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận