Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Chương 440: Báo Cáo Tình Hình Quan Sát ...

Chương 440: Báo Cáo Tình Hình Quan Sát ...Chương 440: Báo Cáo Tình Hình Quan Sát ...
Chương 440. Báo Cáo Tình Hình Quan Sát Được Kharlamov vừa bước vào đã nói: "Tướng quân Rokossovsky, khi địch đột kích, mọi người không chú ý đến thông tin liên lạc qua radio của ngài, nhưng bây giờ nghĩ lại, ngài hiểu rất rõ chiến thuật không chiến. Ngài còn biết lúc chiến đấu cơ của địch lao xuống thì không dễ dàng xoay chuyển."
Vương Trung vội vàng nói: "Đó chỉ là thường thức thôi, phần lớn máy bay khi lao xuống với tốc độ vượt quá mức độ điều khiển cho phép thì khả năng điều khiển sẽ bị giảm xuống." Đây là sự thật, cho nên khi lao xuống phải kiểm soát tốc độ, thông thường sẽ giảm ga để máy bay không bị lao quá nhanh.
Yak-1 lao xuống với tốc độ quá nhanh cũng sẽ trở nên chậm chạp, hơn nữa còn dễ bị gãy cánh, bởi vì cánh của Yak-1 được làm bằng gỗ. Nhưng Yak-1 rất ít khi lao xuống tấn công, khi Vương Trung chơi War Thunder, lái Yak-1 đều là cận chiến với địch ở độ cao thấp và tốc độ thấp.
Kharlamov nhìn chằm chằm Vương Trung: "Thường thức. Hoá ra là như vậy, kiến thức mà chỉ những công lão luyện trong giới quý tộc mới có thể nắm giữ đã trở thành thường thức rồi sao?"
Vương Trung khẳng định nói: "Đúng vậy. Bởi vì chúng tôi có một người bạn lái máy bay chở một cô gái bay lượn một vòng trên trời, sau đó cô gái đó đã chết mê chết mệt anh ta, cho nên phi hành đã trở nên phổ biến. Tất cả đều là vì tán gái, mà tôi là công tử bột số hai ở Yekaterinburg, hiểu chứ?"Viptruyenfull.net - Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !
Kharlamov gật đầu: "Chuyện của giới quý tộc tôi không hiểu lắm, nhưng phi công quả thật rất được các cô gái yêu thích, trước kia chúng tôi đã nhiều lần yêu cầu bệnh viện không được đặt gần sân bay, bởi vì ở gần sẽ phải liên hoan, mà liên hoan thì sẽ có rất nhiều y tá mang thai."
Sự đồng cảm của Vương Trung dành cho phi đội của Kharlamov lập tức giảm đi một nửa.
Vasili hỏi: "Vậy còn trung tá thì sao? Tôi nhớ vợ anh là giáo viên trung học, anh cũng sẽ thân mật với các y tá trong buổi khiêu vũ sao?" Kharlamov: "Tất nhiên là không. Khoảng sáu năm trước, bên cạnh sân bay mà trung đoàn không quân chúng tôi đóng quân có một trường trung học, vợ tôi lúc đó vẫn chưa phải là vợ tôi vừa mới đến trường dạy học, chúng tôi đã tổ chức một buổi giao lưu thân thiện, chính là phi công và giáo viên. Sau đó tôi kết hôn." Vasili: "May mà tôi đã không gia nhập không quân." Vương Trung kinh hãi: "Anh thích con trai sao?"
"Không, tôi tạm thời vẫn chưa muốn kết hôn."
Popov: "Cậu ta vẫn chưa chơi bời đủ thôi, tôi nhìn biểu cảm của cậu ta là hiểu rồi, hồi tôi còn làm cha xứ ở nhà thờ, hơn một nửa đám nhóc đến sám hối đều là loại người này."
Lúc này Pavlov xen vào: "Chúng ta vẫn nên nói chuyện chính đi, trung tá Kharlamov."
Trung tá gật đầu: "Ừ, phải nói chuyện chính. Chúng tôi đến đây để báo cáo tình hình quan sát được khi bay ở độ cao thấp."
Vương Trung: "Địch không ngụy trang sao?"
Trung tá lắc đầu: "Không, chúng hoàn toàn không có ý thức phòng không, xe tăng và lầu bạt đầu không ngụy trang, thậm chí còn không có lưới ngụy trang. Hơn nữa, khi nhìn thấy máy bay, chúng cũng không giải tán và nằm xuống, tất cả đều đứng im tại chỗ và vẫy tay với chúng tôi." Vương Trung không cảm thấy kỳ lạ về điều này, những người chưa từng trải qua không kích quả thực sẽ rất lơ là, trên Trái Đất, khi Mỹ ném bom Trân Châu Cảng, ngư dân Nhật Bản nhìn thấy máy bay còn tưởng là máy bay của mình nên đã vẫy tay chào đón.
Popov khịt mũi: "Chúng sẽ sớm học được bài học từ chiến tranh." Vương Trung: "Mọi người bay phía sau quân địch, có phát hiện ra lý do tại sao chúng dừng lại không? Sau khi đợt tấn công kết thúc vào sáng nay, quân địch chỉ pháo kích chúng ta, hoàn toàn không phát động tấn công nữa. Chúng tôi phỏng đoán rằng quân địch có thể đã gặp phải tổn thất bất ngờ, hoặc là cái chết của một người nào đó đã khiến tinh thần của chúng sa sút."
Kharlamov: "Không, chúng tôi đã bay trên không và quan sát thấy binh lính địch không hề giống như vừa thua trận, chúng rất hăng hái, hơn nữa trông có vẻ rất vui vẻ, cũng không có ý định tránh pháo, chúng tập trung ở nhà ăn, một quả pháo hạng nặng rơi xuống có thể giết chết cả trăm tên.
"Tôi có cảm giác quân địch cho rằng chiến thắng đã nằm trong tầm tay."
Kharlamov nói xong, phi công phụ lái của hắn nói thêm: "Còn một điều nữa, toàn bộ quân địch đều ở trong lều, chúng tôi phát hiện ra rất nhiều ngôi nhà tốt nhưng không có quân địch ở đó." Vương Trung: "Chắc là do bị pháo kích mỗi đêm nên sợ rồi." Pavlov: "Nếu đã biết quân địch không ở trong nhà, vậy tối nay có pháo kích nữa không?"
"Tối nay có thể dừng lại, thậm chí có thể dừng hai ngày, đợi quân địch bắt đầu vào nhà ở rồi pháo kích tiếp."
Pavlov gật đầu: "Được. Vậy tối nay để pháo binh nghỉ ngơi." Nói xong, ông ta xoay người đi sắp xếp việc này, Vương Trung tiếp tục hỏi Kharlamov: "Còn thông tin tình báo nào khác không? Quân địch không thể không tấn công, nhưng hôm nay chúng ta đã đề phòng cả ngày mà không có động tĩnh gì."
Kharlamov lắc đầu: "Tôi chỉ là một phi công, tôi chỉ có thể nói với anh là ý thức phòng không của quân địch rất kém."
Vương Trung xoa cằm, trầm ngâm suy nghĩ.
(Chương bạo vì bạn BoykaDao đẩy kim phiếu)
Bạn cần đăng nhập để bình luận