Hỏa Lực Đường Vòng Cung
Chương 112: Tập đoàn quân phía Tây Tiến Công
Chuong 112: Tap doan quan phia Tay Tien Cong
Ngày 5 tháng 12, cách lâu đài Yekaterina 120 km, 0 giờ 40 phút.
Một mực duy trì ẩn nấp, pháo quần đột nhiên bắt đầu rống giận, tiếng pháo như sấm mùa xuân cuồn cuộn, rung động thế giới bao phủ màu bạc.
Trên cây chất đống lượng lớn tuyết và băng trượt rơi xuống từng mảnh trong tiếng pháo.
Tập đoàn quân phía Tây đã lên kế hoạch phản công từ lâu bắt đầu.
Bộ tư lệnh Tập đoàn quân phía Tây, Tukhachev đại tướng nhìn chằm chằm đồng hồ đeo tay, kim phút chỉ hướng 12, ông ta quay đầu gật gật đầu với Tham mưu trưởng Tập đoàn quân.
Tham mưu trưởng liên hạ mệnh lệnh đối với ống nghe: "Lực lượng tấn công xuất phát."
Tukhachev hưng phấn xoa xoa tay, nhìn bản đồ treo trên vách tường: "Rokossovsky nói chúng ta nhiều nhất đánh tới đường này, sau đó sẽ trì trệ không tiến, mạnh mẽ công kích có thể sẽ gặp tổn thất trọng đại. Chúng ta càng muốn đột phá tuyến này, triệt để đánh tan quân địch!"
Tham mưu trưởng Tập đoàn quân sau khi hạ đạt tất cả mệnh lệnh, cũng đi tới trước bản đồ: "Hiện tại rất nhiều người cho rằng Rokossovsky mới có thể mang đến thắng lợi, chúng ta phải lật đổ loại ấn tượng này. Rokossovsky có thể thắng lợi, là vì quân địch đã đến lúc suy yếu!"
Tukhachev gật đầu: "Đúng vậy, phải phủ định loại ấn tượng này. Ngay cả Hợp Chủng Quốc cũng tin tưởng hắn, cho rằng chiến tranh sẽ kéo dài mấy năm”"
Nói xong Tukhachev và Bộ tư lệnh tất cả mọi người đều im lặng.
Có lẽ một phần nào đó trong lòng bọn họ, cũng mách bảo bọn họ chiến tranh không có khả năng kết thúc đơn giản như vậy, nhưng bọn họ từ chối tin tưởng —— hoặc là không thể tin tưởng.
Sự im lặng kéo dài một phút, Tukhachev tự mình phá vỡ sự im lặng: "Tôi nghe nói hắn chỉ dạy một tiết ở Học viện Quân sự đã thu được sự kính trọng của phần lớn học viên, chỉ có một số ít quý tộc xuất thân —— hơn nữa học nghệ không tinh, ăn chơi trác táng mới không đồng ý hắn.
"Nếu hiệu trưởng là hắn vẫn tiếp tục làm, ảnh hưởng khó có thể đoán trước. Chúng ta nhất định phải có anh hùng chiến tranh cấp bậc tương đương mới được."
Tukhachev không nói “Anh hùng này là tôi”.
Ông ta cứ như vậy duy trì tư thế này, nhìn bản đồ.
Giờ này khắc này trong Tập đoàn quân phía Tây, tất cả tướng lĩnh có quan hệ mật thiết với Rokossovsky và quân đội của họ đều bị điều đến thành thị có cơ sở hạ tâng phía đông Yekaterinburg tiến hành nghỉ ngơi và hồi phục,'Phái Rokossovsky" đã hoàn toàn bị đuổi ra khỏi Tập đoàn quân phía Tây.
Ngay cả những phi công trong không quân khen Rokossovsky không ngớt cũng bị điều động đến các phi đội tiêm kích cơ xung quanh thủ đô.
Tóm lại, chỉ cân Tập đoàn quân phía Tây có thể giành được thắng lợi, vậy tất nhiên tất cả những điều này sẽ không liên quan gì đến "Ngôi sao chiến thắng" Rokossovsky.
Nếu như có thể thu được thắng lợi.
Nhưng mà trên bản đồ kia bị đặc biệt ghi rõ ra tuyến, tựa như một đám mây đen đè nặng trong lòng Tukhachey, khiến ông ta không thở nổi.
Nếu quân địch không sụp đổ như tuyết lở, vậy quả thật có thể ngăn cản Tập đoàn quân phía Tây ở tuyến này.
Nhưng quân địch sao có thể không sụp đổ như tuyết lở? Thậm chí quân địch ở Kalanskaya còn không có ý chống cự! Quân địch nhất định đã suy yếu, nhất định là như vậy... Không, phải là như vậy!
Không biết qua bao lâu, đột nhiên Tham mưu Thông tin tiến vào Bộ tư lệnh: "Báo cáo, Tập đoàn quân Xung kích số 1 đã đột phá phòng tuyến quân địch."
Tukhachev vỗ mạnh vào đùi: "Tốt! Để cho Tập đoàn quân Xung kích số 1 bắt tù binh, tốt nhất bắt vài tên tướng!"
Vương Trung bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, từ trong giấc mộng đẹp ngẩng đầu lên, đưa tay ra khỏi chăn cầm ống nghe: "Alo?"
Bên kia điện thoại là giọng của Vasili: "Tập đoàn quân phía Tây đã đột phá phòng tuyến chính diện của quân địch.”
Vương Trung: "Chuyện này có gì kỳ quái, chờ bọn họ chiếm lại Shostka rồi gọi điện cho tôi cũng không muộn."
Vasili: "Shostka sao? Ý của ngài là bọn họ đột phá tuyến mà ngài vạch ra rồi mới thông báo cho ngài?"
Vương Trung: "Lời tôi nói có chỗ nào không rõ ràng sao?"
"Không có, xin lỗi đã quấy ray ngài nghỉ ngơi. Hẹn gặp ở Prosenia."
"Hẹn gặp ở Prosenia." Vương Trung cúp điện thoại, lại vùi mặt vào giấc mộng đẹp.
Lyudmila: "Anh nên dậy đi, ngủ nướng không tốt đâu. Nếu em để anh ngủ nướng, chính là em không hoàn thành trách nhiệm.
Nói xong cô ấy kéo phắt chăn của Vương Trung.
Nhưng trong phòng có lò sưởi, vách tường bản thân cũng cách nhiệt rất tốt, chỉ là chút lạnh này căn bản không đủ để cho Vương Trung tỉnh lại.
Sau đó lúc này Nelly đi vào.
Lúc cô bé mở cửa Vương Trung rùng mình một cái.
Lyudmila nháy mắt với Nelly, vì thế cô hầu gái nhỏ trực tiếp mở cửa sổ hướng bắc, luồng gió lạnh âm 40 độ ùa vào phòng.
Vương Trung lạnh đến mức nhảy dựng lên khỏi giường: "Này, muốn giết tôi à?"
Nelly: "Hơi hơi ạ."
Vương Trung thở dài, quay đầu nhìn Lyudmila, phát hiện cô ấy đã mặc quần áo tử tế, đây là chuẩn bị đi cùng mình.
Lyudmila: "Nelly, đóng lại đi, lỡ mà bị ốm thì không ổn."
Nelly đóng cửa sổ lại, còn đi tới trước lò sưởi lật than củi, để lửa than cháy mạnh hơn.
Lyudmila thì lấy quân phục, đưa từng món cho Vương Trung.
Một lát sau, Rokossovsky tướng quân ăn mặc chỉnh te. Có người gõ cửa.
Lyudmila đáp: "Vào đi!"
Vasili mở cửa thò đầu vào trước, xác định mọi người đều đã mặc quân áo chỉnh te, lúc này mới đi vào chào Vương Trung: "Tướng quân, chào buổi sáng!"
Vương Trung: "Tình hình chiến đấu tối qua thế nào?"
Vasili: "Bắc tuyến vẫn như cũ, Gorky đại tướng không thể nào phát động thế công giải vây, trung tuyến vừa mới bắt đầu phản kích. Nam tuyến người Prosen vẫn đang vây công pháo đài ven biển của chúng ta, pháo đài vẫn đang kiên trì, chặn đứng con đường tiến vào thảo nguyên rộng lớn phía nam của quân địch."
Vương Trung: "Cả tuyến giằng co à, có thể chấp nhận. Hôm nay trên phương diện quân sự tôi có việc gì nhất định phải làm không?"
Vasili nhún vai: "Ngoại trừ đến trường học giảng bài, và tiếp tục biên soạn tài liệu giảng dạy của ngài, hình như không có gì khác.
Lúc này, cô Ally giống như đã canh đúng thời gian Vasili hoàn thành báo cáo, mở cửa đi vào.
Vương Trung: "Hôm nay tôi có việc phi quân sự gì cần hoàn thành không?”
Cô Ally: "Ngài có 50 văn kiện cần phê duyệt."
Vương Trung kinh ngạc: "Tại sao lại nhiều như vậy?"
Cô Ally: "Bởi vì bộ phận của chúng ta chỉ có mình ngài phụ trách, mọi chuyện lớn nhỏ đều phải báo cáo với ngài. De nghị có thể giao quyền quyết định những việc không quan trọng cho cấp dưới, thực ra hôm nay văn kiện đầu tiên ngài cần phê duyệt chính là về việc lựa chọn người đứng đầu các bộ phận cấp dưới của Ủy ban. Đợi khi những vị trí này đều có người đảm nhiệm, số lượng văn kiện ngài cần phê duyệt mỗi ngày sẽ giảm đi rất nhiều."
Vương Trung không khỏi đưa tay lên trán, hắn lại một lần nữa nảy ra ý định điều Pavlov đến để sai khiến.
Lyudmila: "Đáng tiếc em không thể xem giúp anh được."
Vương Trung: "Em chỉ cần đến lúc đó nương tay với anh là được."
Lyudmila cười hắc hắc.
Vasili: "Hay là để Grigory quân sĩ trưởng đi kiếm thêm ít thịt hươu với thịt nhím?"
Vương Trung: "Cậu lắm chuyện thật! Tôi giống người yếu ớt như vậy sao? Biến!"
"Vâng." Vasili chuôn mất, không chút do dự.
Cả buổi sáng Vương Trung đều xử lý công việc của Ủy ban ở số 10 đường Hòa Bình.
Phải nói là cô Ally đã giúp hắn rất nhiều, tất cả tài liệu đều có phần tóm tắt ở đầu, hơn nữa được sắp xếp theo thứ tự mức độ cấp bách về thời gian, thậm chí còn có ý kiến của một số chuyên gia được đính kèm vào tài liệu dưới dạng phụ lục.
Cảm giác của Vương Trung là cô Ally đã có thể sánh ngang với Bernard (Thư ký trong phim truyền hình Anh "Yes Prime Minister").
Buổi chiêu hắn cũng giống như hôm qua, đến Học viện Quân sự Suvorov làm hiệu trưởng. Vừa đến trường, đã thấy một đám sĩ quan từ tiền tuyến trở về trường học đang tu tập lại, thảo luận gì đó.
Vương Trung chuyển góc nhìn, phát hiện có một số học viên cũng ở trong đó, bao gồm Aleksei Petrovich Valkov tiểu công tước được Tòa án quân sự đặc biệt chú ý, và Maslo Bower mà Vương Trung đặc biệt coi trọng.
Vì thế Vương Trung bảo xe dừng lại, xuống xe đi bộ về phía đám người này.
Vừa đến gần hắn đã nghe thấy giọng nói của Valkov tiểu công tước: "Tập đoàn quân phía Tây thế như chẻ tre! 8 giờ sáng nay bắt đầu tấn công, đến giờ mới được 6 tiếng, đã tiến được mấy chục cây số, thậm chí còn vượt qua tốc độ tiến quân của người Prosen lúc bắt đầu chiến tranh!
"Quân địch quả nhiên đã suy yếu! Rokossovsky là bị quân địch đánh sợ, cho nên mới sợ hãi quân địch như vậy!"
Giọng nói của Maslo Bower phản bác: "Chờ khi nào Tập đoàn quân phía Tây chọc thủng phòng tuyến mà tướng quân nói rồi hãy nói, đừng để đến lúc đó uổng công tổn thất một lượng lớn binh lực và trang bị, lại không thu được chút thành quả nào!”
Valkov tiểu công tước: "Hừ! Các cậu bất quá chỉ bị lý luận ba hoa của hắn mê hoặc mà thôi!"
Bower: "Nhưng ngài ấy đã đánh thắng trận, còn cha cậu thì sao?”
Valkov tiểu công tước ấp úng, sau đó lập tức nói: "Tuy cha tôi không có, nhưng Myshkin công tước đánh đâu kém gì ngài ấy! Nếu không phải Myshkin công tước ra tay tương trợ, Rokossovsky đã chết ở Olaci rồi!"
Vương Trung: "Tôi biết Myshkin công tước, ông ấy sẽ không bao giờ khoe khoang công lao của mình trước mặt mọi người như vậy. Hơn nữa công lao này là của Myshkin công tước, không phải của cậu, Valkov tiểu công tước, cũng không phải của cha cậu."
Mọi người cùng quay đầu nhìn Vương Trung, sau đó tách ra một con đường như thể Moses re nước biển, để Vương Trung có thể đi thẳng vào giữa đám đông.
Vương Trung nhìn Valkov tiểu công tước: "Tôi hiện tại vẫn cho rằng người Prosen không thể nào từ bỏ phòng tuyến Shostka, bọn họ nhất định sẽ dốc toàn lực để phòng thủ.
"Mà sau khi chúng ta tiến quân hơn hai trăm cây số, kết cấu tổ chức chắc chắn đã rất hỗn loạn, xe tăng cũng sẽ có một bộ phận khá lớn bị trục trặc.
"Cách làm đúng đắn là sau khi tiến đến khu vực kiên cố này thì dừng lại, để quân đội nghỉ ngơi, chờ đến mùa hè năm sau rồi tính đến chuyện phát động tấn công."
Vương Trung dừng lại, nhìn quanh bốn phía.
Valkov tiểu công tước: "Vậy nếu như không dừng lại thì sao?"
Vương Trung: "Lực lượng tấn công sẽ phải chịu thất bại nặng nề, thậm chí có thể sẽ đánh mất một số thành quả phản công. Phái Tốc chiến lấy Tukhachev làm đại diện sẽ phải chịu trách nhiệm cho thất bại thảm hại lần này."
Maslo Bower nói: 'Bây giờ thế công mới chỉ vừa mới bắt đầu, nói thất bại thảm hại có phải hơi quá không?”
Vương Trung: "Biết rõ sẽ thất bại, mà còn vì thỏa mãn tư lợi, vì cân nhắc về chính tri mà cố ý phát động tấn công, cho nên mới nói phái Tốc chiến tội ác tày trời." Vương Trung giơ tay lên, chỉ vào Valkov tiểu công tước: "Bọn họ phải chịu trách nhiệm cho những người lính của chúng ta bị bọn họ hại chết!" (Hết chương) Chương 113: Thu được xe tăng Panzer IV Ausf. F
Chiều ngày 7 tháng 12, Vương Trung vừa đến trường đã thấy một chiếc máy kéo kéo theo một chiếc xe tăng dừng trước tòa nhà chính.
Vì văn phòng của Vương Trung ở trên tang thượng của tòa nhà chính, cho nên đoàn xe của hắn chỉ có thể dừng lại bên cạnh máy kéo và xe tăng.
Vương Trung xuống xe, cẩn thận quan sát một chút liền nhận ra đây là xe tăng Panzer IV Ausf. F, sau khi phiên bản Panzer IV Ausf. F2 được trang bị pháo nòng dài, thì phiên bản F sẽ được đổi tên thành F1.
Vương Trung đưa tay sờ vào tấm giáp phụ được hàn trên giáp trước của xe tăng, khẽ tặc lưỡi 一一 tấm thép này dày đến 50mm, không biết là do cải tiến trên chiến trường hay là phiên bản Panzer IV Ausf. F của người Prosen được trang bị sẵn một tấm giáp phụ như vậy.
Phiên bản F vốn dĩ đã được tăng cường giáp trước thân xe và giáp trước tháp pháo lên đến 50mm, lại còn được hàn thêm một tấm dày như vậy, e rằng hiện tại hỏa lực chống tăng chủ yếu của quân đội Ant cũng không làm gì được nó.
Dù sao đây cũng là giáp dày 100mm, hơn nữa còn không hoàn toàn là giáp thẳng đứng, giáp trước của Panzer IV tuy có góc nghiêng rất nhỏ, nhưng dù sao cũng vẫn có.
Vương Trung vốn còn nghĩ, sau khi Panzer IV Ausf. F đến tiên tuyến, pháo chống tăng 45mm chắc chắn sẽ không bắn thủng, bây giờ ngay cả pháo chống tăng 76,2mm ở cự ly xa cũng không bắn thủng nổi.
Thắng một bậc về giáp mà còn bị đánh cho thành ra như vậy, nếu thua về giáp thì tình hình sẽ tồi tệ đến mức nào.
Vương Trung đi vòng quanh chiếc Panzer IV Ausf. F vài vòng, lông mày nhíu chặt.
Lúc này đột nhiên có người gọi hắn: "Rokossovsky tướng quân, chỉ là một chiếc xe tăng thôi mà, không đến mức phải cau mày như vậy chứ? Tổng số lượng xe tăng chúng tôi thu được, vẫn không bằng ngài, số lượng tù binh bắt được cũng là ngài nhiều hơn."
Vương Trung có chút mơ màng nhìn về phía phát ra tiếng nói: "Cái gì?"
Người nói chuyện là một viên Thượng tá, trên quân phục có phù hiệu sĩ quan phụ tá, thấy Vương Trung vẻ mặt mơ màng, bèn nói rõ ràng: "Chẳng lẽ là vì chúng tôi cũng thu được xe tăng của quân địch nên ngài mới cau mày sao?"
"Đương nhiên là các anh sẽ thu được xe tăng, tôi cau mày là vì hỏa lực chống tăng hiện có của chúng ta rất khó xử lý thứ này. Nhất là pháo chống tăng 45mm và súng chống tăng PTRD được trang bị với số lượng lớn, về cơ bản chỉ có thể bắn vào cửa sổ quan sát và khe hở súng máy ở phía trước."
Vương Trung vừa nói vừa đưa tay sờ lên phần giáp trước được hàn thêm giáp phụ của xe tăng.
"Chỉ thu được mỗi một chiếc này thôi sao? Những chiếc khác có được đưa đến Cục Quân khí để tiến hành thử nghiệm bắn phá không?"
Đối mặt với câu hỏi của Vương Trung, viên sĩ quan phụ tá lộ vẻ khó xử: "Cái này... chúng tôi chỉ thu được mỗi một chiếc..."
Vương Trung: "Vậy anh đưa đến đây cho tôi làm gì? Mau đưa đến Cục Quân khí để kiểm tra khả năng phòng ngự của nó! Tôi dám chắc chắn đây là phiên bản cải tiến mới nhất của quân địch, chúng ta cần phải nhanh chóng tìm hiểu rõ khả năng phòng ngự của nó. Kéo đến Cục Quân khí ngay, bảo họ lập tức tiến hành thử nghiệm, kết quả thử nghiệm gửi một bản cho Ủy ban Kiểm tra Quân giới."
Viên sĩ quan phụ tá ấp úng: "Chuyện này..."
Vương Trung: "Còn đứng ngây ra đó làm gì? Kéo đi ngay! Yêu câu Cục Quân khí hoàn thành việc thử nghiệm chỉ tiết trong vòng ba ngày, cứ nói là yêu cầu của Chủ tịch Ủy ban Kiểm tra Rokossovsky! Nhanh lên!
Viên Thượng tá phụ tá ấp úng nói: "Chúng tôi nghĩ có thể ngài muốn trực tiếp tìm hiểu tính năng của xe tăng mới của quân địch trước tiên..."
Vương Trung: "Đúng vậy, tôi muốn, cho nên mới muốn các anh kéo đến Cục Quân khí để kiểm tra khả năng phòng ngự của nó! Để ở chỗ tôi thì kiểm tra thế nào? Để tôi tự tay kiểm tra sao?"
Tôi đâu có siêu năng lực, giáp trước dày gân 100mm này tôi thật sự bó tay!
Lúc này Vasili lên tiếng: "Họ muốn khoe khoang với ngài đấy, tướng quân. Thay chưa, chúng tôi cũng có thể thu được xe tăng kiểu mới của quân địch, chờ khi họ bắt được tướng, chắc chắn sẽ đưa đến Học viện Quân sự Suvorov cho ngài xem trước, sau đó còn kéo đi diễu hành khắp Yekaterinburg."
Vương Trung thở dài: "Vasili, tôi cố ý không vạch trần, cậu làm vậy thì tôi biết ăn nói thế nào đây?"
"Xin lỗi." Vasili nhún vai: "Lỡ lời."
Lúc này chuông tan học vang lên, học viên ùa ra, đến xem xe tăng Prosen.
Người chuyên ngành chỉ huy xe tăng tinh mắt nhận ra: "Hình như không phải loại chúng ta có ở sân huấn luyện!"
Vương Trung: "Đúng vậy, đây là phiên bản cải tiến mới nhất, cảm ơn Tập đoàn quân phía Tây sau khi thu được đã lập tức đưa đến đây. Nhưng chiếc xe tăng này sắp phải được đưa đến Cục Quân khí để tiến hành thử nghiệm phòng ngự. Vì chuyện này rất cấp bách, cho nên không thể để các bạn lên xe tham quan."
Vừa dứt lời, Bower đã lên tiếng: "Có vẻ như giáp trước của chiếc xe này được hàn thêm một lớp giáp phụ rất dày, còn bản thân giáp có thay đổi gì không ạ?”
Vương Trung: "Chắc là gần giống với loại E, tôi đoán độ dày giáp trước của chiếc xe này gần 100mm."
Học viên chuyên ngành xe tăng xôn xao: "Một trăm mi-li-mét! Vậy chẳng phải dày hơn cả T34 sao?"
"Nhưng xe của địch không có góc nghiêng, phòng hộ vẫn là T34 tốt hơn một chút."
"Tôi từng thấy đầu của KV2, cũng thẳng đứng, biết đâu thứ này phòng ngự chính diện còn tốt hơn đầu của KV2"
Vương Trung không để ý đến các học viên, mà nói với viên sĩ quan phụ tá kia: "Nhanh chóng kéo đến Cục Quân giới kiểm tra."
Lúc này, tiểu công tước Valkov cười nói: "Sao lại vội vàng kéo xe tăng đi như vậy! Chẳng lẽ vì điều này khiến hình tượng huy hoàng của ngài bị tổn hại sao?"
Vương Trung: "Nếu cậu muốn nghĩ như vậy thì tùy cậu. Thực ra tôi mong muốn có thể nhanh chóng đánh bại Prosen hơn bất cứ ai, cậu xem bên hông tôi đây, đây là đất của quê hương tôi, tôi dùng nó để nhắc nhở bản thân cố thổ chưa khôi phục, tôi còn phải cố gắng.
"Prosen bị đánh tan, tôi còn vui mừng hơn các cậu. Đáng tiếc là đầu óc của tôi mách bảo, tốc chiến tốc thắng là điều không thể." Tiểu công tước Valkov: "Yên tâm đi, Tập đoàn quân Phía Tây của tướng quân Tukhachev sẽ chứng minh hắn mới là kẻ không có đầu óc! Anh ta rất am hiểu phòng ngự, điều này không sai, nhưng tấn công vẫn là sở trường của ngài Tukhachev, dù sao chúng ta từ trước đến nay vẫn luôn lấy tấn công làm tiên đề để xây dựng quân đội!"
Vương Trung: "Hy vọng là vậy. Nếu hắn đánh bại Prosen, tôi sẽ đích thân hôn giày của hắn."
Vì biết rõ điều này là không thể, nên Vương Trung mới dễ dàng nói ra lời như vậy.
Tiểu công tước Valkovier dẫn đầu một đám học viên quý tộc lập tức phấn khích: "Một lời đã định!"
"Lúc đó sẽ có trò hay để xem rồi!"
Vương Trung không để ý đến bọn họ, quay đầu nói với viên sĩ quan phụ tá: "Mau kéo xe tăng đi."
Viên thượng tá phụ tá: "Ngài biết tôi là sĩ quan phụ tá của Tukhachev nên mới cố ý nói như vậy phải không?”
Vương Trung kinh hãi: "Ha? Anh là sĩ quan phụ tá của Tukhachev?"
Hắn chuyển góc nhìn, quả nhiên nhìn thấy phía sau quân hàm của người này có dòng chữ nhỏ "Phụ tá Tukhachev'.
Vừa rồi Vương Trung mải nhìn xe tăng, không xem góc nhìn ngoài.
Vương Trung: "Vậy phiền anh chuyển lời đến đại tướng Tukhachey, tôi chờ mong hắn chiến thắng trở về."
Viên thượng tá phụ tá cắn răng, cố gắng nói: "Chúng tôi sẽ!"
Quân Prosen, sở chỉ huy Tập đoàn quân Trung ương.
Tư lệnh Tập đoàn quân Ky sĩ Asgard số 1, Siegfried. Siegfried bước vào sở chỉ huy, giơ tay chào von Bock: "Thưa Nguyên soái, Tập đoàn quân Ky sĩ Asgard số 1 đã tiến vào phòng tuyến Bokoste-Shostka."
von Bock gật đầu: "Rất tốt. Tướng Walter Model của Tập đoàn quân số 9 sẽ hiệp trợ các cậu phòng thủ, quân của tướng Model đã xây dựng công sự phòng ngự trên phòng tuyến nửa tháng rồi, bộ binh của hắn bảo toàn rất tốt, chắc chắn có thể hỗ trợ cho các cậu một cách mạnh mẽ."
Gilles: "Tôi đã thị sát toàn bộ phòng tuyến, dựa vào những kiến trúc bê tông cốt thép, xây dựng nên trận địa vững chắc. Tôi thậm chí còn nghi ngờ, không biết vào cuối tháng 9, những phòng tuyến này đã bị chọc thủng như thế nào."
Nguyên soái von Bock cười nói: "Dù sao thì không phải tướng Ant nào cũng là bức tường sắt của đế quốc. Quân của trung tướng Rokossovsky là đội quân độc nhất vô nhị trong toàn bộ quân đội Ant."
Gilles gật đầu, chuyển chủ đề: "Chúng ta có bao nhiêu thời gian để tổ chức phòng ngự?"
Nguyên soái von Bock cầm lấy cây thước, vừa chỉ tay lên bản đồ vừa nói: "Bọn chúng đã mất mười mấy ngày để chuẩn bị tấn công, còn chúng ta trong mười mấy ngày này cơ bản là đang rút lui. Quân đoạn hậu phụ trách cản bước địch đã kiên quyết, hơn nữa còn chống trả rất hiệu quả.
"Điều này khiến tốc độ tiến quân của bọn chúng thấp hơn so với dự tính của chúng ta, chúng tôi phỏng đoán, thời gian hai bên tiếp chiến trên phòng tuyến là khoảng ngày 10 tháng 12, các cậu có đủ thời gian để dự trữ đạn dược, xây dựng công sự."
Gilles: "Rất tốt, thay tôi gửi lời chào đến các đội quân đoạn hậu." Nguyên soái von Bock: "Bọn họ đều sẽ nhận được khen thưởng của Hoàng đế Prosen bệ hạ - nếu còn sống trở về."
Gilles: "Rất tốt. Vậy tôi xin phép cáo lui."
Chờ sau khi người của Ky sĩ đoàn Asgard rời đi, Tham mưu trưởng của von Bock nói: 'Ky sĩ đoàn Asgard đã lấy đi toàn bộ xe tăng và pháo chống tăng mới nhất. Nghe nói bọn họ có loại pháo chống tăng PAK 40 mới nhất, là loại sản xuất thử nghiệm, có thể bắn xuyên qua xe tăng T34 và KV từ khoảng cách rất xa.
Nguyên soái von Bock cười khổ một tiếng: "Cứ nghĩ xem tốc độ nhận được trang bị mới của không quân Meyer Đại công tước kìa. Sư đoàn thiết giáp của không quân, trang bị còn tiên tiến hơn cả sư đoàn thiết giáp lục quân của chúng ta, anh tin được không?"
Hoàng đế Prosen vốn thiên vị về các loại binh chủng kỹ thuật, hơn nữa hắn còn thích dùng những binh chủng có hàm lượng kỹ thuật cao như Không quân và Thiết giáp binh để kiềm chế các sĩ quan dòng dõi quý tộc phế thải truyền thống.
Huống hồ Ky sĩ đoàn Asgard còn là đội quân cận vệ của Hoàng đế.
Bọn họ nhận được trang bị mới gì cũng không có gì lạ.
Nguyên soái von Bock nhìn bản đồ: "Chỉ cần có thể cản được bọn chúng là được, còn lại không quan trọng!"
Vừa lên xe, Gilles đã nói với sĩ quan phụ tá: “Chúng ta sẽ dùng trang bị mới nhất, thực hiện một trận tập kích."
Sĩ quan phụ tá: "Sao chép chiến thuật của Rokossovsky sao?"
"Đương nhiên rồi, chiến thuật hiệu quả thì chúng ta phải học hỏi, lát nữa tôi sẽ đích thân lựa chọn trận địa mai phục, để công binh đào hầm ẩn nấp cho xe tăng. Loại xe tăng thử nghiệm Panzer số 4 F2 trong tay chúng ta có khả năng phòng ngự không được tốt, phải giấu thân xe đi, sau đó dùng pháo 75 mm nòng dài để khai hỏa bắn tan bọn chúng." Gilles nói.
Sĩ quan phụ tá cười khổ nói: "Vậy thì phải sửa chữa xong đống xe tăng thử nghiệm này trước đã."
Vì là loại sản xuất thử nghiệm, lại thêm điều kiện khắc nghiệt của Ant, số xe tăng 4F2 được phân cho Tập đoàn quân Ky sĩ Asgard số 1 có đến hơn một nửa vừa đến tiên tuyến đã hỏng hóc.
Tin tốt là, trên phòng tuyến Bokoste-Shostka, tình hình hậu cần của Prosen đã được cải thiện rất nhiều, bọn họ có đủ nhân lực để sửa chữa những chiếc xe tăng này.
Gilles: "Người nước khác đều cho rằng người Prosen chúng ta cứng nhắc, lần này phải để cho người Ant xem chúng ta học hỏi và ứng dụng như thế nào."
Hắn ngừng một chút, hỏi: "Đúng rồi, Rabverd nói Rokossovsky đi đâu rồi?"
Sĩ quan phụ tá: "Rabverd nói hắn ta thất thế trong cuộc đấu tranh chính trị, bị tước đoạt quyền chỉ huy quân đội. Đây là tin tình báo đáng tin cậy từ Cục tình báo."
Gilles cau mày: "Tại sao lại như vậy? Thôi, mặc kệ hắn ta."
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận