Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Chương 709: Có Đất Dụng Võ

Chương 709: Có Đất Dụng VõChương 709: Có Đất Dụng Võ
Chương 709: Có Đất Dụng Võ Vương Trung nhún vai: "Sớm biết như vậy tôi đã đổi tiểu đoàn xe tăng và tiểu đoàn pháo chống tăng thành trung đoàn rồi, như vậy nhìn vào sư đoàn sẽ thấy có một trung đoàn bộ binh, một trung đoàn xe tăng, một trung đoàn pháo chống tăng, những kẻ hiểu biết nửa vời ở Yekaterinburg sẽ cảm thấy, một sư đoàn có ba trung đoàn, rất hợp lý."
Vasily cười ha hả.
Vương Trung: "Đương nhiên, bản thân tôi cũng thỉnh thoảng cảm thấy, số lượng bộ binh có thể quá ít... Nhưng biên chế khoa trương như bây giờ, hậu cần đã kêu trời rồi."
Dù sao các đơn vị hỗ trợ đầu là những con quái vật nuốt chứng hậu cần, nếu nhét thêm ba trung đoàn bộ binh vào biên chế tập đoàn quân, nói không chừng sẽ trở thành giọt nước làm tràn ly.
Hiện tại Vương Trung còn lo lắng sư đoàn cơ giới của mình có quá nhiều pháo 75 mm, 122 mm và 152 mm, đánh nhau sẽ không đủ đạn, đánh một lúc sẽ hết đạn pháo.
Vasily: "Haiz, ở Lokot, chẳng phải đám học viên trường pháo binh chúng ta vẫn bị cậu sai đi đánh bộ đó sao, chẳng phải vẫn đánh rất tốt sao! Bộ binh đầu phải là binh chủng chuyên nghiệp gì, ai cầm súng trường nằm sấp xuống đất bắn, đó chính là bộ binh."
Vương Trung tiếp lời: "Anh nói đúng, những người nạp đạn của trung đoàn pháo binh, chẳng phải đều là lính trơn sao. Nói không chừng vì ở trong đơn vị pháo binh nên sống lâu hơn, khi làm bộ binh đánh nhau còn đáng tin hơn lính mới vừa được gọi nhập ngũ."
Lúc này điện thoại trong phòng lại vang lên, Vương Trung cầm ống nghe lên: "Tôi là Rokossovsky."
Giọng nói của Đại tướng Turgnev truyền đến từ trong ống nghe: "Rokossovsky, cậu hẳn là đã biết Tập đoàn quân Sukhaya Verevka đang nguy cấp rồi chứ? Tôi đã bàn bạc với bộ phận hậu cần, cố gắng nhanh chóng điều động toa xe, đưa tập đoàn quân của cậu đến bờ Đông Sukhaya Verevka, đến Yalgava hiện tại vẫn tương đối an toàn." Vương Trung: "Tôi đã ra lệnh tổ chức một đội tiền trạm, do tôi tự mình dẫn đầu, hôm nay có thể lên xe xuất phát."
"Rất tốt, như vậy rất tốt." Đại tướng Tuganev ngừng một chút, nói: "Tôi rất mong chờ biểu hiện của quân mới của cậu, dù sao chúng ta đã đầu tư rất nhiều tài nguyên vào tập đoàn quân của cậu." Vương Trung gật đầu: "Tôi sẽ cố gắng."
"Vậy, chúc cậu may mắn." Đầu dây bên kia cúp máy, Vương Trung đặt ống nghe xuống, nhìn về phía Vasili: "Tôi nghĩ, vẫn nên bố trí một đơn vị bộ binh thuần túy ở trạm hậu cần của tập đoàn quân, chỉ là bộ binh, lo ăn uống cho họ là được rồi, lại ở ngay bên cạnh trạm, tuyến đường tiếp tế ngắn, áp lực hậu cần sẽ không quá lớn." Vasili: "Tôi nhớ người Melainia lại đưa đến bốn tiểu đoàn bộ binh, chỉ có trang bị cơ bản, hay là chúng ta tổ chức thành một lữ đoàn bộ binh độc lập?"
Vương Trung: "Được, để Pavlov lo liệu việc này. Khi vận chuyển quân chính quy của chúng ta lên tiền tuyến, tiện thể hoàn thành việc biên chế lữ đoàn này, cuối cùng đưa họ đến sau."
Vasili đồng tình lầm bẩm: "Pavlov tội nghiệp."
Vương Trung lại gọi điện thoại cho Pavlov, nói cho hắn biết chuyện tổ chức bốn tiểu đoàn người Melainia thành lữ đoàn bộ binh dự bị.
Pavlov: "Tôi còn đang phải lên kế hoạch vận chuyển cho cả tập đoàn quân, cậu còn giao thêm việc cho tôi à?"”
Vương Trung: "Số nhân viên hành chính dưới quyền cậu bây giờ đã tăng gấp đôi rồi! Toàn bộ do các thư ký cấp sáu lão luyện dẫn dắt! Tôi thấy cậu vẫn còn rất nhiều tiềm năng đấy."
Pavlov im lặng vài giây, rồi hỏi: "Đúng rồi, cậu muốn đích thân dẫn đầu đội tiền trạm phải không? Tôi và bộ phận chỉ huy chắc chắn sẽ đi cùng với đợt quân cuối cùng, cậu định để ai làm tham mưu cho mình?"
Vương Trung: "Điều động nhân sự từ bộ tham mưu của Sư đoàn Cơ giới Cận vệ số 1, thành lập bộ tham mưu cho đội tiền trạm, để Tham mưu trưởng của Yegorov, Aleksandr Aleksandrovich, tạm thời làm Tham mưu trưởng đội tiền trạm."
"Hiểu rồi. Aleksandr có năng lực, cho anh ta ra chiến trường thử sức trước cũng tốt."
Pavlov đồng ý: "Còn chỉ thị gì nữa không, đồng chí Tư lệnh Trung tướng?" Vương Trung: "Không còn. À phải rồi, Yegorov chắc chắn muốn tham gia đội tiền trạm, cậu hãy ngăn hắn lại, cứ nói là tôi bảo vậy, để hắn đi cùng các đơn vị khác trong sư đoàn, dù sao hai chỉ huy chính của sư đoàn không thể đi hết được, sau đó để Giám mục quân đội dẫn đầu đội tiền trạm."
"Cứ giao cho tôi. Chỉ có tôi mới khuyên được Yegorov." Pavlov nói.
Dù sao hắn ta vốn là Tham mưu trưởng của Yegoroy, đi theo Vương Trung mới được thăng chức. Vương Trung: "Giao cho cậu đấy."
Anh cúp điện thoại, vừa định nói chuyện với Vasili thì chuông điện thoại lại reo. Vasili: "Tôi cá là Sa Hoàng." Vương Trung trừng mắt nhìn hắn, nhấc máy: "Tôi là Trung tướng Rokossovsky."
Trong ống nghe truyền đến giọng nói của Olga: "Alyosha, tiên tuyến nguy cấp rồi!" Cảm giác Hoàng thượng hình như đang rất phấn khích. Olga: "Alyosha, cuối cùng quân đội của cậu cũng có đất dụng võ rồi!"
Vương Trung thở dài: "Hoàng thượng, phòng tuyến của chúng ta đã bị chọc thủng, người không nên phấn khích như vậy."
"Tôi đâu có thế trước mặt người khác, trước mặt cậu thì không cần phải sợ." Olga nói với giọng điệu nũng nịu. Vương Trung: "Bầy giờ từng phút từng giây của đường dây điện thoại này đầu rất quý giá, không biết bao nhiêu người đang chờ gọi điện, đừng chiếm dụng đường dây của tôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận