Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Chương 378: Có Giấy Sắc Phong Công Tước

Chương 378: Có Giấy Sắc Phong Công TướcChương 378: Có Giấy Sắc Phong Công Tước
Chương 378. Có Giấy Sắc Phong Công Tước
Không biết đã bao lâu trôi qua, hắn đứng dậy: "Được rồi, đi ngủ thôi."
Lyudmila ngẩng mặt nhìn hắn: "Tối nay anh mắng đoàn trưởng dàn nhạc, ngày mai không biết bọn họ sẽ viết gì trên báo để mỉa mai anh nữa."
Vương Trung nhíu mày: "Chắc là không đến mức đó đâu, Giáo hội đang theo dõi mà, bọn họ không sợ bị Giáo hội coi là gián điệp à?"
Lyudmila nhún vai. Vương Trung trực tiếp ném quần áo sang một bên, nằm vật xuống giường chuẩn bị ngủ.
Lyudmila đứng bên cạnh nhìn hắn với vẻ mặt nửa như cười nửa như không: "Anh quên mất chuyện gì rồi à?"
Vương Trung nhíu mày: "Em nhìn bầu không khí lúc này xem, còn cần nữa sao? Thôi, thôi nào, đi ngủ, đi ngủ... Em làm gì vậy! Ái!"
Sáng sớm hôm sau, Vương Trung vừa mở mắt ra, đưa tay sang bên cạnh sờ soạng theo thói quen, kết quả lần này lại sờ trúng người.
"Tỉnh rồi à?"
Giọng nói của Lyudmila vang lên:
"Anh ngủ nướng đã đời thật đấy, hại em không có thời gian để thực hiện nghỉ thức buổi sáng luôn!"
Vương Trung: "Nghi thức buổi sáng?"
"Vâng, bí quyết để giữ gìn nhan sắc đó mà. Nào, muốn ôm một cái không?"
"Muốn." Vừa đúng lúc này Nelly đẩy cửa bước vào.
Cô nhìn thoáng qua, sau đó im lặng lùi ra ngoài đóng cửa lại.
Vương Trung: "Nelly, vào đi, không sao đâu, chúng tôi xong rồi."
Nelly đẩy cửa bước vào, cau mày nhìn Vương Trung: "Phải chuẩn bị thịt nhím sao?" Vương Trung: "Thịt nhím? Tại sao?"
Sau đó hắn mới phản ứng kịp, trong lý luận của Đông y thì thịt nhím có tác dụng tráng dương, nghe nói có vài người đàn ông chỉ cần ăn vào là máu mũi sẽ phun ra như núi lửa phun trào.
Vương Trung: "Đừng hiểu lầm! Ý tôi không phải kiểu "xong việc" đó!"
Lyudmila cũng lên tiếng giải thích: "Đúng vậy, anh ấy vẫn khỏe mạnh bình thường. Sáng nay chỉ là để anh ấy từ biệt con người yếu đuối của bản thân, trở thành vị tướng quân mặt sắt mà thôi." "Thiếu tướng, thiếu tướng." Vương Trung lên tiếng đính chính: "Làm thiếu tướng cũng tốt mà." Nếu trở thành Tư lệnh của Yekaterinburg, biết đâu còn có thể làm Tổng thống ấy chứ.
Nelly "ồ" lên một tiếng, sau đó đi thẳng vào chủ đề chính: "Sáng nay có một vị Hồng y Giáo chủ của Giáo hội đến đây, gửi tới một bản lịch trình, là lịch trình tổ chức quốc tang và lễ truy điệu, bên trên có ghi rõ những sự kiện mà ngài cần tham gia, giờ giấc địa điểm cụ thể đầu có ghi chú rõ ràng. Ngoài ra..." Lyudmila bỗng nhiên mỉm cười: "Nelly, sao cậu lại làm công việc của quản gia vậy? Mikhail đâu?"
"Ông ấy nói ông ấy là quản gia của Công tước Rokossovsky, không phải là quản gia của Công tước Alekski. Sáng nay văn bản sắc phong Công tước của ngài đã được gửi đến, nhưng Hoàng đế bệ hạ không thể chủ trì, nên tạm thời chưa thể tổ chức lễ sắc phong, cho nên vẫn chưa chính thức có hiệu lực."
Nelly dừng lại một chút, rồi nói tiếp: "Ngài nên tìm một quản gia riêng cho mình thì hơn."
Vương Trung: "Phiên phức vậy." Lyudmila: "Không chỉ cần tìm quản gia, mà còn phải có nữ quan phụ trách quản lý các nữ hầu, hay còn gọi là thị nữ trưởng, ngoài ra còn..." Vương Trung: "Nelly làm không được sao?"
Nelly: "Tôi thậm chí còn không phải là thị nữ, chức thị nữ trưởng của Công tước ít nhất phải là người có tước vị quý phụ trong triều mới đảm nhiệm được."
Vương Trung: "Bỏ mấy cái tước vị vớ vẩn đó đi, tôi nói cô làm được là cô làm được, quyết định vậy đi. Còn quản gia... Grigory được không?" Nelly và Lyudmila đồng thanh hô lên: "Không được!"
Vương Trung đưa tay đỡ trán, phiên phức quá, không chịu đựng nổi nữa rồi, cứ như là đang sống trong cái xã hội cũ mục nát ấy.
Lyudmila: "Bây giờ vẫn đang trong thời gian chiến tranh, tạm thời không giải quyết những việc này cũng không sao. Hay là cứ để Nelly kiêm nhiệm đi, cũng tốt mà."
Nelly: "Tôi sao?"
Vương Trung nhìn thấy biểu cảm của Nelly liền muốn phì cười, hắn nảy ra ý định muốn trêu chọc cô một chút, bèn nói: "Đúng rồi đấy, chính cô. Hôm nay còn việc gì nữa thì nói nhanh lên."
Nelly: "Hôm nay có một buổi lễ trao tặng huân chương, Hoàng đế bệ hạ không thể chủ trì, nên sẽ do Thái nữ điện hạ thay mặt Hoàng đế tham dự. Sau đó, có một lời mời, mời ngài tham gia buổi tuyển chọn âm nhạc để sử dụng trong quốc tang." Vương Trung nhướng mày. Lyudmila cũng nhíu mày: "Lời mời này... hay là từ chối đi. Bọn họ muốn làm anh bẽ mặt đấy, đám nhạc sĩ đó." Vương Trung: "Không, cứ đi xem bọn họ giở trò gì đã. Quốc tang là tang lễ của người anh em tốt và cha tôi, còn lễ truy điệu là để tưởng nhớ các anh hùng liệt sĩ đã hy sinh, tôi tuyệt đối không thể để lũ khốn nạn đó chơi thứ âm nhạc ủy mị trong những trường hợp long trọng như vậy được! Tuyệt đối không."
Bạn cần đăng nhập để bình luận