Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Chương 479: Quân Địch Chiếm Đóng Shos...

Chương 479: Quân Địch Chiếm Đóng Shos...Chương 479: Quân Địch Chiếm Đóng Shos...
Chương 479. Quân Địch Chiếm Đóng Shostka
8 giờ tối ngày 11 tháng 10, Tư lệnh hạm đội hải quân nội địa Kozelsky đến Sư bộ địa bảo. "Xin chào anh, tướng quân Rokossovsky."
Thượng tá giơ tay về phía Vương Trung: "Anh đúng là ngôi sao chiến thắng, tôi nằm mơ cũng không ngờ mình có thể sống sót rời khỏi đây." Vương Trung nắm chặt tay Thượng tá, vừa định nói chuyện, bên ngoài truyền đến một tiếng nổ lớn.
Vương Trung giật mình, định đi ra ngoài nhìn qua cửa sổ, nhưng Thượng tá kéo hắn lại: "Đừng lo lắng, đây là chúng ta cho nổ pháo hạm của mình. Không thể để sau này bị quân Prosen lấy được dùng để đối phó với chính chúng ta được, đúng không? Nước ở đây nông như vậy, chìm xuống cũng có thể nhanh chóng được vớt lên."
Vương Trung: "Có tổ chức nghỉ thức từ biệt nó đàng hoàng không?"
Kozelsky: "Đương nhiên, chúng tôi đã tổ chức một nghỉ thức từ biệt long trọng cho Thuyền Tỉnh."
Thuyền Tinh? Cái tàu kia cũng không phải Thousand Sunny! Kozelsky nhìn ra phía ngoài: "Thật kỳ quái, rõ ràng chúng ta đã rút lui, bỏ lại đất mẹ, mảnh đất đã thấm máu của đồng đội cho quân xâm lược, cho ác quỷ, nhưng lúc này lại có cảm giác chiến thắng." Vương Trung: "Đương nhiên là chiến thắng, lần này chúng ta không bỏ lại bất kỳ người dân nào, không để cho quân Vệ giáo cản hậu cho chúng ta, chúng ta còn có đủ sức để đánh tiếp, chỉ là vì mục tiêu chiến lược nên chủ động rút lui."
Kozelsky cười nói: "Kéo dài đường tiếp tế của địch, khiến chúng không thể tiếp tế quân trang mùa đông, sau đó dưới sự trợ giúp của Tướng quân Mùa Đông tiêu diệt chúng đúng không?"
Viptruyenfull,net - Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !
Vương Trung: "Đúng vậy, hoàn toàn là dương mưu, tôi nghĩ những tướng lĩnh nào sáng
Pavlov: "Tôi đề nghị chúng ta uống một ly!"
Vừa dứt lời, Nelly đã bưng rượu và ly đến.
Vương Trung: "Rượu đâu ra vậy?"
Nelly: "Lấy từ hầm rượu của địa chủ địa phương. Tôi cũng không biết có phải rượu ngon hay không."
Vasili cầm chai rượu lên xem, tán thưởng: "Chateau Trianon! Rượu ngon đấy! Nào, để tôi rót cho mọi người." Vasili thành thạo rút nút chai, rót cho tất cả mọi người.
Mọi người cầm ly lên, phát hiện vậy mà vẫn còn thừa một ly.
Vương Trung: "Nelly! Cô cũng uống đi! Hôm nay là ngày vui, cô nhất định phải uống một ly!"
Nelly đành phải cầm ly rượu lên. Vương Trung: "Vì chiến thắng bước đầu!"
Pavlov: "Cạn ly!"
Mọi người uống cạn ly rượu. Nelly uống một hơi hết ly rượu, mặt lập tức đỏ bừng. Vasili đề nghị: "Hay là chúng ta để lại chút lời nhắn cho bọn chúng nhỉ? Giống như lần trước ngài tướng quân đã để lại cho chúng ấy. Lần này viết bao nhiêu quả mìn Claymore thì được?"
Vương Trung: "Không, chỉ huy của bọn chúng tên là Gilles, rất có năng lực. Nếu hắn ta không áp dụng chiến thuật công thành để tiếp cận bờ sông, tổn thất của bọn chúng sẽ còn lớn hơn nhiều." Pavlov: "Nhưng cũng có thể sau khi bắn hết đạn pháo của chúng ta, bọn chúng sẽ đánh theo kiểu đó."
Mọi người cười ha hả.
Popov nghiêm túc nhắc nhở: "Thực tế là hai ngày nay hắn ta tấn công dữ dội, chúng ta đã tổn thất 25% quân số, cũng may là sĩ khí quân ta đang lên cao, tỉnh thần chiến đấu mạnh mẽ, tổn thất 25% cũng không hề nao núng, nếu là những đội quân khác thì đã sụp đổ rồi."
Vương Trung: "Đúng vậy, đối với một đối thủ như vậy, chúng ta đương nhiên phải chúc mừng hắn ta giành được thắng lợi rồi!"
Vasili: "Để tôi viết... Dùng bút chì viết có vẻ hơi quá không nhỉ?"
Pavlov hô to: "Lấy cho tôi cục than!"
Rất nhanh một cục than đã được mang vào - sắp đến mùa đông rồi, thứ dùng để sưởi ấm này có ở khắp mọi nơi.
Pavlov chỉ vào bức tường đã gỡ bản đồ xuống nói: "Viết lên tường, viết to một chút." Vương Trung: "Cậu viết như này: "Gilles đáng kính" hắn ta mang quân hàm gì?"
Mọi người nhìn nhau, không ai biết.
Vương Trung: "Thôi vậy, không cần đề cập đến tên nữa, viết "Vị chỉ huy Prosen đáng kính, ngài đã cho chúng tôi được chứng kiến nghệ thuật chiến tranh, vì vậy chúng tôi xin chúc mừng ngài đã giành được chiến thắng!"" Ngày 12 tháng 10, bờ đông Shostka, quân Prosen kiểm soát. Gilles bước xuống cầu phao, nhìn những thi thể chất đầy bãi đất.
Phó quan Feliz cau mày: "Tôi sẽ giám sát nhân viên hậu cần nhanh chóng dọn dẹp chiến trường, tránh dịch bệnh."
Gilles gật đầu.
Lúc này mùi hôi thối nồng nặc khiến rất nhiầu sĩ quan tham mưu phải bịt mũi, nhưng Gilles lại dửng dưng. Hắn bước lên con đường lớn ven sông với vẻ mặt nghiêm nghị, nhìn những ô cửa sổ và bức tường bị đánh sập bởi thuốc nổ, bên trong chỉ còn lại những thi thể binh sĩ Prosen.
Gilles: "Không có thi thể của quân Ant sao?"
Tham mưu trưởng lập tức trả lời: "Báo cáo, chúng tôi cho rằng thi thể của quân Ant đã được chôn cất tại nghĩa trang ở ngoại ô thành phố."
Gilles: "Kẻ địch vậy mà vẫn còn thời gian làm loại chuyện này, chứng tỏ chúng ta căn bản không gây áp lực gì cho chúng, chúng vẫn có thể tiếp tục phòng thủ ở đây, nhưng chúng lại rút lui." Gilles dừng lại một chút rồi nói thêm: "Nếu hắn tiếp tục phòng thủ ở đây, chúng ta còn có hy vọng đánh tan được hàng phòng ngự của hắn."
Nói xong hắn tiếp tục tiến về phía trước, men theo con đường mà đội quân tiên phong đã mở, đi qua dãy nhà đầu tiên ven sông Shostka.
Bạn cần đăng nhập để bình luận