Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Chương 401: Tình hình ngày 26 tháng 8

Chương 401: Tình hình ngày 26 tháng 8Chương 401: Tình hình ngày 26 tháng 8
Chương 400. Tình hình ngày 26 tháng 8
Kharlamov vào phòng, trước tiên chào theo kiểu nhà binh với Vương Trung: "Tướng quân Rokossovsky, chào ngài."
Vương Trung: "Đến đây có quen không? Dù sao cũng không có tiệc rượu ở thủ đô hay các cô gái nữa. Tôi biết các phi công các anh mà, lúc ở trên mặt đất, ai nấy đều tán tỉnh các cô gái rất nhanh." "Đó là thành kiến của tướng quân. So với việc khiêu vũ với các cô gái, chúng tôi thà lên trời khiêu vũ với quân địch còn hơn." Vương Trung: "Vậy kết quả khiêu vũ thế nào?"
"Bắn rơi ba chiếc." Kharlamov cười nói:
"Hơn nữa tất cả đều làm theo lời khuyên của ngài, bám sát những chiếc Stuka ở độ cao thấp. Bọn chúng thường lợi dụng tốc độ bổ nhào để thoát ly, còn chúng tôi bay bằng ở độ cao 3000 mét để tích lũy tốc độ, khi phát hiện máy bay địch bổ nhào thì tốc độ còn nhanh hơn bọn hắn, chỉ cần một cú giao thoa là có thể giành được chiến quả rồi." Vương Trung: "Bf 109 của địch không đấu với các anh à?
"Tôi không gặp phải, nhưng Semyon cùng đội nói chỉ cần cơ động một chút là có thể hạ gục được."
Vương Trung mỉm cười, tính năng của Yak-1 kém xa Yak-3, nhưng ở độ cao thấp thì đánh nhau với Bf 109 hiện tại cũng không thành vấn đề.
Vấn đề là ở độ cao thấp. Kharlamov: "Tướng quân, tại sao ngài lại quen thuộc với không chiến như vậy?" Bởi vì tôi chơi War Thunder —— tiếc là không thể nói như vậy, vì thế Vương Trung thuận miệng nói: "Vasili nói cho tôi biết."
Vasili kinh ngạc: "Tôi?" Vương Trung: "À, một Vasili khác nói, anh ta từng tham gia câu lạc bộ bay."
Vasili: "Anh ta cũng từng đi gánh phân sao?"
Vương Trung lúng túng không chịu được, đành phải chuyển chủ đề: "Ảnh đâu? Ảnh trinh sát trên không đâu?" Kharlamov lấy ra túi tài liệu đóng dấu "Tuyệt mật": "Ở đây. Sau khi tôi giao cho cơ quan tình báo của Tập đoàn quân và Vệ giáo, Vệ giáo nói có thể đưa cho ngài một bản. Đây là lần đầu tiên tôi gặp phải tình huống này."
Vương Trung: "Bởi vì tôi và Đại Giám Mục rất thân quen." Vương Trung không nói dối, đúng là rất thân quen.
Đại Giám Mục còn cụng ly với tôi đấy.
Nhưng những người khác hiển nhiên đầu coi đó là lời nói đùa, cười ha hả. Pavlov nhận lấy túi tài liệu, đưa cho Popov: "Anh mở ra đi, sau này có chuyện gì thì anh cũng dễ "lật xe" hơn." Popov không chút do dự mở túi tài liệu ra, những bức ảnh đổ lên bàn bản đồ.
Vương Trung cầm một tấm lên xem, sau đó xác định bản hack của hắn vô dụng với ảnh chụp.
Bản hack của hắn chỉ có thể làm nổi bật kẻ thù trong tầm nhìn của hắn, từ đầu đã như vậy rồi.
Vì thế Vương Trung từ bỏ việc phán đoán những bức ảnh vô cùng mờ nhạt này, trực tiếp hỏi Kharlamov: "Có gì đáng chú ý không?"
Kharlamov lập tức dựa theo số hiệu chọn ra mấy bức ảnh: "Đây đều là những kho tiếp tế của địch bị phát hiện khi trinh sát, vị trí ở những nơi này." Kharlamov cầm bút chì đánh dấu số hiệu ảnh chụp tương ứng lên bản đồ.
Vương Trung: "Pháo của chúng ta có thể bắn tới không?"
Pavlov cầm lấy compa, so đo trên bản đồ một chút rồi nói: "Không tới, vượt quá tầm bắn xa nhất rồi."
Kharlamov tiếp tục nói: "Từ lượng quân nhu mà quân địch tích trữ ở những kho tiếp tế này có thể thấy, hướng tấn công chủ yếu tiếp theo của chúng có hai hướng, thứ nhất là chỗ chúng ta, thứ hai là bến phà do quân của tướng Kashukhov trấn thủ ở hạ lưu." Pavlov: "Chỗ chúng ta có cầu, nhưng nước tương đối sâu, cho dù quân địch có sử dụng kỹ thuật nào đó để đánh lén từ đáy sông thì cũng rất khó đi qua chỗ chúng ta. Nhưng chỗ của trung tướng Kashukhov vì đang là mùa khô nên nước sông tương đối cạn. Áp lực của họ chắc chắn lớn hơn chúng ta."
Vương Trung gật đầu, sau đó hỏi Kharlamov: "Quân địch bố trí lực lượng như thế nào? Trên đường đến những kho tiếp tế này có quân địch phòng thủ không?"
LG
Kharlamov nhanh chóng tìm một bức ảnh khác:
"Ngài xem, đây đầu là chiến hào, rõ ràng là quân địch đã xuất hiện ở phía trước mặt chúng ta rồi. Còn có ngôi _ làng này nữa, ngài xem chỗ này."
Hắn đưa một tấm ảnh đến trước mặt Vương Trung, chỉ vào một cái sân: "Đây là xe tải của địch, còn có cả chỗ này nữa. Rõ ràng là quân địch đã tiến vào chiếm giữ ngôi làng này rồi."
Vương Trung: "Pháo của chúng ta có thể bắn tới không?"
Pavlov cầm compa lên, nhưng lập tức phát hiện Kharlamov vẫn chưa đánh dấu lên bản đồ, bèn ngẩng đầu lên nhìn vị trung tá không quân này. Kharlamov viết số hiệu của bức ảnh lên bản đồ.
"Tukhaka à..." Pavlov lẩm bẩm tên địa danh trên bản đồ, sau đó dùng compa so đo một chút rồi nói: "Có thể bắn tới, chúng tôi đã đích thân đi trinh sát rồi, tọa độ trên bản đồ có chút sai lệch nhưng không ảnh hưởng đến việc ngắm bắn."
Vương Trung: "Các anh thế mà lại đi trinh sát sao?" "Nhân lúc quân địch chưa tấn công thì đi trinh sát trước một lần, lúc tổng kết kinh nghiệm, anh đã nói là nếu anh có việc bận thì chúng tôi cứ tự nhiên làm thay."
Vương Trung: "Rất tốt, khai hỏa đi. Khoan đã, đạn pháo bổ sung đến chưa?"
Popov: "Đã đến một phần rồi, hiện tại có 18 khẩu pháo hạng nặng 152mm sẵn sàng chiến đấu. Đạn pháo cũng đã đưa tới được một nửa định mức."
Vương Trung búng tay một cái: "Vậy thì khai hỏa!"
Pavlov lập tức cầm điện thoại lên: "Nối máy với trung đoàn pháo binh."
Tại khu vực đóng quân của trung đoàn pháo binh, tiếng còi hiệu tập hợp bất ngờ vang lên.
Dmitri, người vừa được điều chuyển sang pháo binh, hét lớn: "Tôi đã nói rồi mà! Tướng quân vừa trở về là khai hỏa ngay! Hơn nữa còn là nửa đêm nửa hôm!"
Một tân binh tò mò hỏi: "Bắn cái gì thế?"
"Bắn quân địch chứ còn gì nữa."
"Quân địch đến rồi à?"
Tân binh kinh ngạc hỏi:
"Tôi không nhìn thấy gì cả!" "Đồ ngốc, bắn những tên địch cách đây hơn chục cây số ấy, mục đích là tiễn chúng lên trời trong lúc ngủ mơ. Nhanh lên, nhanh lên, hành động mau!"
( Chương Bạo vì bạn peternguyen2702 đẩy kim phiếu )
Bạn cần đăng nhập để bình luận