Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Chương 308: Sư tử trẻ tuổi Balath

Chương 308: Sư tử trẻ tuổi BalathChương 308: Sư tử trẻ tuổi Balath
Chương 308: Sư tử trẻ tuổi Balath
Lúc xe của Vương Trung đi qua cầu, quân Balath đã hoàn toàn tan tác, đám lính Balath đã bỏ chạy khỏi đầu cầu, chiến trường rộng lớn chỉ còn lại vô số xác chết.
Và một sĩ quan Balath đang đứng chĩa súng vào chiếc xe tăng số 422.
Chắc là do trước đó Commando đã thẩm vấn một số binh lính Balath, nên lúc này Vương Trung có thể nhìn thấy tên của viên sĩ quan ngoan cố chưa chịu đầu hàng này.
Trung tá Mayer Apdula.
Vương Trung nghe thấy tiếng lên đạn của Amelia bên cạnh, vội vàng ngăn cản cô nàng: "Khoan đãi"
Amelia nghi hoặc nhìn Vương Trung: "Sao vậy? Loại sĩ quan Balath đến giờ vẫn còn ý chí chiến đấu như thế này không thể giữ lại! Hắn sẽ coi hành động của chúng ta là xâm lược, rồi sẽ chống cự đến cùng!"
"Chẳng phải là xâm lược sao?" Trung tá Balath gầm lên bằng tiếng Ant/'Các người không hề báo trước đã xâm phạm quốc gia của chúng tôi, chẳng lẽ không phải xâm lược sao?"
Vương Trung: "Quốc gia của các người đã cắt đứt đường tiếp tế của quân Đồng minh, hơn nữa còn định đầu hàng Prosen."
Trung tá: "Vậy là các người có thể xâm lược đất nước tôi sao?"
Vương Trung: "Người Prosen đã chủ động khiêu chiến, hơn nữa còn thực hiện chính sách chủng tộc tàn bạo ở những vùng đất chiếm đóng, không kiêng dè tàn sát những dân tộc mà bọn chúng cho là hạ đẳng, bọn chúng là hiện thân của cái ác, cuộc chiến tranh này là cuộc chiến giữa chính nghĩa và tà ác, khi các người định ngả theo phe ác, với tư cách là thành viên của Liên minh chống cái ác, ngăn cản các người là chuyện đương nhiên."
Trung tá cười lạnh: "Tổ quốc của tôi vốn là một quốc gia độc lập, chúng tôi có quyền lựa chọn đồng minh cho mình. Các người xâm lược đất nước tôi, chính các người mới là ác, các người với lũ Prosen mà các người gọi là ác đều là cùng một giuộc!"
"Sai rồi,' Vương Trung nhấn mạnh tên của viên trung tá,'Trung tá Mayer Apdula, hãy dùng đầu óc của ông suy nghĩ đi! Prosen, những kẻ tự xưng là dân tộc ưu tú nhất, thì làm sao có thể đối xử tử tế với các người? Nếu Prosen giành chiến thắng trong cuộc chiến này, người Ant sẽ trở thành nô lệ, các người cũng vậy, cùng lắm là được làm nô lệ cao cấp hơn một chút."
Trung tá Mayer Apdula nghi hoặc nhìn Vương Trung: "Các người đã điều tra tôi?"
Hả? Phản ứng gì thế này?
Vương Trung quyết định giả vờ: "Chuyện này không thể coi là điều tra, chúng tôi chỉ biết tên của ông thôi."
Amelia bỗng nhiên mở miệng: "Mayer Abdullah thượng tát! Trong tình báo nhắc tới một trong những lãnh tụ của quân đoàn quan quân tự do kial"
Vương Trung Tâm thầm nghĩ: "Mình muốn moi lời người khác, sao cô nàng này lại tiếp lời trước?”,
Mayer Abdullah thu hồi súng lục nhắm ngay xe tăng, chỉ vào đầu mình: "Các người thế mà đã điều tra tôi, đừng hòng lợi dụng lý tưởng của tôi dụ dỗ tôi phản bội tổ quốc!"
Vương Trung: "Sao lại là phản bội tổ quốc? Nếu tổ quốc do quốc vương ngu ngốc thống trị, người chết đói khắp nơi dân chúng lầm than, vậy lật đổ quốc vương chính là chính nghĩa, là biểu hiện trung thành với tổ quốc.
"Ông bây giờ che giấu lương tâm, trợ giúp quốc vương hà hiếp dân chúng, đầu nhập vào đế quốc tà ác bán nước cầu vinh, mới là phản bội tổ quốc! Ông biết Prosen nhất định sẽ diệt vong, ngẫm lại đến lúc đó quốc gia của ông sẽ biến thành cái dạng gì!"
Mayer rõ ràng đã chân chờ.
Amelia lại nói: "Lưu lại hắn là tai họa! Hắn sẽ..."
Vương Trung: "Han sẽ dẫn dắt Balath tranh thủ tự do và độc lập, sẽ đuổi lực lượng thực dân của các người ra khỏi quốc gia này. Nếu như không thể đuổi các người đi, hắn sẽ một mực chiến đấu. Tôi biết, tôi biết điểm ấy nên mới muốn giữ hắn lại.
"Tôi là người của phái thế tục, phái thế tục chúng tôi ủng hộ hết thảy dân chúng thuộc địa tranh thủ đấu tranh dân tộc độc lập."
Kỳ thực Vương Trung không biết trong giáo lý phái thế tục có điều này hay không, nhưng hắn cảm thấy, Thánh Andrews tám phần là đồng hương của mình, trong giáo lý phái thế tục do đồng hương thành lập có xác suất lớn sẽ có điều này.
Amelia cau mày, nhìn chằm chằm Vương Trung.
Còn Mayer Abdullah lại trừng to mắt nhìn Vương Trung, biểu cảm trên mặt tựa như người đi trong bóng đêm hồi lâu bỗng thấy được ánh sáng le lói nơi chân trời, giống như con thuyền lênh đênh hồi lâu trong bão táp nhìn thấy ánh sáng của ngọn hải đăng.
Nhưng hắn lập tức nghiêm mặt, quát: "Dạng dụ dỗ sáo rỗng như vậy tôi thấy nhiều rồi, đều là lừa gạt, chẳng có kết quả gì đâu!"
Vương Trung: "Ông nhìn biểu tình của vị tiểu thư bên cạnh tôi, ánh mắt vừa rồi của cô ấy có thể giết chết tôi. Tôi có cần phải mạo hiểm trở mặt với đồng minh để hứa hẹn suông với ông không? Hơn nữa, lúc này tôi bắn chết ông thì có thể tổn thất bao nhiêu? Chẳng có tổn thất gì cải
"Vị hoàng đệ mà Liên Hiệp Vương Quốc chọn vẫn sẽ trở thành quốc vương mới, sức ảnh hưởng của Liên Hiệp Vương Quốc từ Barakha sẽ càng lúc càng lan rộng vào trong Balath, mà phái thế tục chúng tôi sẽ tiếp tục truyên bá ở phía bắc Balath.
"Bản địa có một số bộ lạc đã theo phái thế tục, thủ lĩnh của bọn họ tên là Bahram, ông có biết không? Đấn lúc đó, chờ khi mâu thuẫn giữa những kẻ thân Liên Hiệp Vương Quốc và các bộ lạc phái thế tục trở nên gay gắt, nội chiến sẽ nổ ra.
"Các bộ lạc phái thế tục sẽ nhận được sự ủng hộ của Ant, còn đám người kia sẽ có vũ khí được vận chuyển liên tục qua Barakha, ngẫm lại xem, Mayer Abdullah! Hãy suy nghĩ kỹ đi!"
Mayer duy trì tư thế cầm súng lục chỉ vào huyệt thái dương của mình, lâm vào trầm tư.
Cuối cùng, hắn chậm rãi rút khẩu súng ra khỏi huyệt thái dương...
Trong nháy mắt này, một gã bộ binh hải quân mặc quân phục màu đen xông lên, đoạt lấy súng lục đồng thời muốn quật ngã Mayer xuống đất.
Vương Trung: "Không cần!"
Tên bộ binh hải quân đoạt súng dừng lại.
Tên bộ binh hải quân khác định đi lên trợ giúp khống chế Mayer cũng dừng lại. Vương Trung: "Trả súng cho ông ta."
"Tướng quân!" Bộ binh hải quân và Amelia đồng thời hô to.
Vương Trung: "Rút súng trả lại cho ông ta, ông ta sẽ không còn bắn vào mình nữa, cũng sẽ không bắn tôi.
Tên bộ binh hải quân rất nhanh nhẹn trả lại khẩu súng cho Mayer Abdullah.
"Rốt cuộc ông muốn gì?" Mayer vừa cầm súng, vừa chất vấn.
Vương Trung: "Tôi vì tổ quốc của mình, đang chống lại ác ma xâm lược. Ông cũng vậy, chỉ là ông đã nhìn nhầm kẻ nào mới là ác ma, ông bị vẻ bê ngoài che mắt. Nhưng bây giờ ông đã thấy rõ ràng."
Mayer đóng chốt an toàn của khẩu súng, rồi cắm vào bao súng: "Tôi thấy rõ ràng thì đã sao? Tôi có ích lợi gì cho các người?”
"Có chứ, ông có thể kêu gọi những quân nhân cùng chí hướng với ông, để cho bọn họ cũng thấy rõ ai mới là ác ma, để cho bọn họ cũng biết nên chiến đấu với ail"
Vương Trung nói xong liền leo ra khỏi xe tăng, ba bước nhảy xuống đất, sải bước đi về phía Mayer.
Amelia kinh hãi: "Ông không thể tiếp cận kẻ địch còn vũ khí như vậy!"
Nhìn bộ dạng của đám bộ binh hải quân, có vẻ bọn họ cũng muốn ngăn cản hắn.
Vương Trung hét lớn: "Tôi đang tiếp cận bằng hữu mới của chúng ta! Hắn biết tiếng Ant, chứng tỏ hắn đã hiểu tư tưởng của Thánh Andrewsl"
Đám bộ binh hải quân ban đầu còn có chút không phục, định ngăn cản Vương Trung, nhưng khi nghe đến "tư tưởng của Thánh Andrews”", bọn họ đều nhìn vê phía Mayer.
"Ông nói không sai." Mayer Abdullah nói.
Vương Trung lúc này mới đi qua đám binh sĩ, đến trước mặt Mayer Abdullah, chìa tay ra với hắn: "Đồng chí, rất vui được biết ông."
Mayer không đưa tay ra: "Tôi vẫn không hiểu, chúng ta có thể làm gì?"
Vương Trung: "Theo tin tình báo chúng tôi nhận được, ý chí chiến đấu của Ngự lâm quân Balath rất kém cỏi, nhưng khi xe tăng đi qua, tôi thấy được rất nhiều thi thể binh sĩ Balath, bọn họ đều chết trên đường tấn công.
"ý chí chiến đấu của bọn họ rất ngoan cường, tôi cho rằng điều này có liên quan đến ông, và quân đoàn tự do của ông."
Lúc này, Vương Trung nghe thấy tiếng nói chuyện bằng tiếng Angle từ phía sau, hắn quay đầu lại, thấy một sĩ quan Commando đội mũ beret màu xanh lá cây đang đứng cách đó không xa, nhìn Mayer nói gì đó.
Tên thư sinh da trắng đi bên cạnh phiên dịch: "Đội trưởng Commando nói rằng những người lính Balath này thực sự rất dũng cảm, khiến anh ấy... khiến cả đội Commaando đều rất sốc."
Mayer: "Chúng tôi vẫn luôn cố gắng truyền bá cho binh sĩ lòng tin bảo vệ tổ quốc. Vừa rồi, sư đoàn trưởng và các sĩ quan cấp cao đã hành động thiếu suy nghĩ, muốn giải cứu một vị hoàng tử, dẫn quân phản công. Nhưng tất cả bọn họ đều đã chết, quân đoàn tự do chúng tôi đã nắm quyền chỉ huy quân đội.
"Tôi thấy các ông không còn nhiều đạn dược nên mới tiếp tục tấn công."
Vương Trung lắc đầu: "Niềm tin của ông đáng được ghi nhận, nhưng tiếc là đã nhầm lẫn kẻ thù. Đồng thời, kỹ năng chỉ huy của ông rất kém. Phát hiện kẻ địch sắp hết đạn, vậy mà lại để binh sĩ dùng mạng sống để tiêu hao số đạn dược ít ỏi còn lại của đối phương, tôi tuyệt đối không tán thành quyết định này. Nếu ở học viện quân sự Suvorov tôi sẽ cho ông điểm 0, và nghi ngờ tố chất trở thành một sĩ quan của ông.'
Mayer cau mày: "Vậy phải làm sao mới có thể..."
"Xung quanh đây đều là núi, rút lui vào vùng núi, tiếp tục chiến đấu mới là cách làm đúng đắn. Đương nhiên, đây chỉ là giả thuyết, biết đâu sau này có ngày các ông phải chống lại quân xâm lược thực sự, khi đó ngàn vạn lần đừng dùng tính mạng của binh sĩ để đổi lấy đạn dược của quân xâm lược."
Vương Trung dừng lại một chút, rồi nói tiếp: "Các ông phải tránh mũi nhọn của quân xâm lược, phát động quần chúng rộng rãi, dưới sự ủng hộ của quần chúng, hãy đánh du kích, tấn công vào đường tiếp tế của địch, tập kích các toán quân nhỏ lẻ loi của địch, thân xuất quỷ mội...'
Mắt Mayer Abdullah sáng lên: "Xin tướng quân chỉ dạy!"
Vương Trung: "Chuyện này nói ra thì rất phức tạp, đợi chiến tranh kết thúc, ông có thể đến học viện quân sự Suvorov để học. Quay lại vấn đề hiện tại, tôi muốn ông đi nói cho những người đồng đội của mình biết ai mới là kẻ thù, tập hợp những binh sĩ trung thành, có năng lực chiến đấu về phía chúng tôi.
"Chờ chúng tôi lật đổ lão quốc vương ngu ngốc kia, các ông có thể đến Ant, học hỏi kinh nghiệm chiến đấu trong chiến tranh, đợi chiến tranh kết thúc, các ông sẽ có được kỹ năng chiến thuật thành thạo, danh vọng to lớn, khi đó trở về Balath, thiên hạ rộng lớn, tha hồ mà làm!"
Amelia vội vàng nói: "Han đang lừa ông đấy! Hắn đang hứa hẹn suông đấy!"
Vương Trung chỉ ngón tay cái vào Amelia: "Nhìn xem, cô ấy sốt ruột kìa, ông hiểu ý tôi rồi chứ?"
Mayer Abdullah lắc đầu: "Không, tôi sẽ không để người của mình đến Ant làm bia đỡ đạn."
Vương Trung nhíu mày.
Nhưng Mayer lập tức nói tiếp: "Nhưng chúng tôi thực sự cần phải học hỏi kinh nghiệm chiến đấu. Để những người lính tin tưởng chúng tôi hy sinh để đổi lấy đạn dược của kẻ địch là điều không nên."
Vương Trung lập tức giãn mày: "Vậy thì nhờ cả vào ông."
Lúc này, Vương Trung vẫn chưa biết rằng, sau này Mayer Abdullah sẽ trở thành “Sư tử của Balath", hắn chỉ đang vui mừng vì có thể lôi kéo được một bộ phận quân đội Balath, giảm bớt thương vong cho quân đội của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận