Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Chương 739: Vậy dĩ nhiên không có vấn đề

Chương 739: Vậy dĩ nhiên không có vấn đềChương 739: Vậy dĩ nhiên không có vấn đề
Chương 739: Vậy dĩ nhiên không có vấn đề
Lúc này chiếc xe nhỏ đi đầu bắt đầu dùng súng máy trên xe bắn về phía bên này. Trưởng xe Panzer II: "Địch dám xông lên đánh xe tăng, đây chắc chắn là lực lượng xe tăng của Liên Xô! Thả khói mù, rút lui thôi!"
Trung sĩ nhất do dự một giây, ra lệnh: "Thả khói mù, rút lui"
Lúc này trung sĩ trên chiếc Panzer II hỏi: "Vậy trung đội trưởng thì sao? Có thể anh ấy còn sống!" "Không kịp nữa rồi, rút lui nhanh lên."
Xe tăng Panzer II đã kích hoạt ống phóng khói, bắn ra đạn khói.
Trung sĩ trên chiếc Panzer II tuy còn muốn nói gì đó nhưng vẫn chấp hành mệnh lệnh, thao tác ống phóng lựu đạn khói của xe bán xích khai hỏa.
Vương Trung đột nhiên nhận được liên lạc từ một trong hai đội nghỉ binh: "Hoa Lạt Tử Mô gọi Thành Cát Tư Hăn, Hoa Lạt Tử Mô gọi Thành Cát Tư Hãn. Phía trước đội tôi địch thả khói mù, lặp lại, phía trước đội tôi địch thả khói mù."
Vương Trung vừa trả lời, vừa chuyển góc nhìn, quả nhiên nhìn thấy phía trước đội xe Jeep Willys có khói mù của địch.
Sau đó Vương Trung phát hiện ra một điều, tuy tầm nhìn mà các đơn vị chia sẻ cho hắn không được làm nổi bật, nhưng tầm nhìn này sẽ không bị khói mù che khuất. Chỉ cần địch không trốn trong khói mù, hắn đều có thể nhìn thấy. Đương nhiên, bụi do xe địch di chuyển vẫn sẽ gây nhiễu tầm nhìn của hắn, nhưng không đến mức hoàn toàn không nhìn thấy.
Xe Jeep Willys phía sau kéo theo cái chổi, nên khói bụi quá lớn, thật sự không nhìn rõ lắm.
Tóm lại Vương Trung nhìn thấy rõ ràng phía trước đội hình xe Jeep có hai chiếc Panzer II, hai chiếc Panzer II này có thể đánh cho đội xe Jeep tan tác.
Nhưng bây giờ địch bắt đầu bỏ chạy thì lại khác. Trên thực tế, giáp của Panzer II cũng chỉ đến thế, giáp hông và giáp sau có thể bị súng máy hạng nặng M2 bắn Xuyên.
Quan trọng nhất là, địch đã bỏ chạy, nếu đội nghi binh không đuổi theo, địch có thể sẽ nhận ra, quay lại đánh úp, ngược lại sẽ rất nguy hiểm. Vì vậy Vương Trung ra lệnh: "Tiếp tục truy kích, cố gắng tiêu diệt địch."
Theo mật ngữ đã thống nhất trước khi xuất phát, cố gắng tiêu diệt địch có nghĩa là: "Duy trì tiếp xúc với địch, gây áp lực liên tục." Cho dù quần Prosen có nghe lén thông tin liên lạc vô tuyến, cũng không có vấn đề gì!
"Rõ!" Bên phía đội nghi binh có lẽ không biết địch có Panzer II, nên trả lời rất kiên quyết: “Cố gắng tiêu diệt địch!"
Thượng tá Busse cau mày: "BỊ không kích rồi à?"
"Vâng, hơn nữa còn gặp phải lực lượng xe tăng của địch." Tham mưu trưởng vẻ mặt nghiêm túc: “Trung đội trưởng trinh sát trung đội đã hi sinh, lực lượng còn lại đang rút lui về Yeisk dưới sự chỉ huy của trung sĩ nhất." Đại úy John: "Đây chắc chắn là một trong hai lực lượng thiết giáp mà xe số 217 đã báo cáo."
Thượng tá Busse gật đầu: "Xe tăng kiểu mới đã hoạt động được chưa?"
Đại úy John vẻ mặt lúng túng: "Vẫn chưa, vừa mới khắc phục xong sự cố, các kỹ sư của tiểu đoàn sửa chữa đang lắp bánh xe, cần thêm một chút thời gian nữa."
"Một chút là bao lâu? Đại úy, anh nên biết trên chiến trường không nên dùng từ ngữ mơ hồ như vậy."
Đại úy John: "Rõ! Nhiều nhất là tám tiếng, thưa thượng tá." "Lắp bánh xe mà tám tiếng?" Thượng tá kinh ngạc.
Đại úy John: "Nhiều nhất thôi ạ. Nếu nhanh thì năm tiếng là xong."
Thượng tá: "Năm tiếng mà cậu còn vênh váo được à?" Đại úy John nhún vai, giọng điệu bất lực: "Không còn cách nào khác, để đảm bảo khả năng di chuyển tốt nhất, xe tăng kiểu mới sử dụng bánh xe gối đôi, mỗi lần tháo lắp đều phải mất một đến hai ngày. Tiểu đoàn sửa chữa đã cố gắng hết sức rồi."
Thượng tá Busse tặc lưỡi: "Cho nên các anh không có cách nào tham gia tác chiến phòng ngự tiếp theo sao? Xem ra chỉ có thể nhường mấy cậu lính xe tăng Pz.Kpfw. IV Ausf. F2 đi kiếm chút huân chương rồi."
John thượng úy cũng cười: "Vậy dĩ nhiên không có vấn đề."
Lúc này bên ngoài lại vang lên tiếng còi báo động phòng không, Busse thượng tá cùng mọi người lập tức nằm rạp xuống.
Thế nhưng đợi một lúc lâu cũng không có quả bom nào rơi xuống.
Cửa sở chỉ huy đột nhiên mở ra, một tham mưu đi vào báo cáo: "Tiểu đoàn phòng không xin được giải trừ báo động phòng không, máy bay ném bom hạng nặng của địch không phải đến oanh tạc chúng ta."
Busse thượng tá bực tức đứng dậy: "Sáng nay chúng ta còn phải nhận bao nhiêu tin tình báo vớ vấn nữa đây?" Linden trung úy sau khi máy bay của Ant bay qua đầu, liần chuyên tâm lắng nghe radio của quân ta.
Sau đó, hắn nghe thấy báo cáo của tiểu đoàn trinh sát cơ giới đang đến gần mình.
Hắn lập tức tháo tai nghe xuống, nhìn người lái xe và thợ máy đang sửa chữa. Người thợ máy vừa lúc lau mồ hôi, ngẩng đầu lên nhìn, kết quả là chạm mắt với hắn. "Sao vậy?" Người lái xe là lính kỳ cựu, dường như vừa nhìn thấy vẻ mặt của Linden trung úy là hiểu ngay, nhưng vẫn hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận