Hỏa Lực Đường Vòng Cung
Chương 189: Lần lượt kéo đến
Chương 189: Lân lượt kéo đến
Khi các binh sĩ tuyến một của hai bên đang nói chuyện phiếm giết thời gian, lực lượng trong tay Vương Trung tăng lên theo từng phút.
Các đơn vị dưới trướng tập đoàn quân cơ động số một không ngừng xuống xe ở Yalgava, lấy tiểu đoàn làm đơn vị không ngừng lái tới, mỗi một giờ đều có tiểu đoàn mới đến.
Đại tá tham mưu trưởng Alexander bận tối mắt tối mũi, mỗi giờ đều có tiểu đoàn mới muốn hắn sắp xếp.
Vương Trung phái Vasili cho hắn sai khiến, hắn và Popov ở bên cạnh nhìn bọn họ bận túi bụi.
Popov cảm thán nói: "Có đôi khi tôi còn cảm thấy may mắn vì tôi chỉ là một tu sĩ cầu nguyện, nhất là khi làm tu sĩ cầu nguyện của cậu, phần lớn những chuyện tôi nên làm cậu sẽ làm thay, tôi lại càng nhàn rỗi."
Vương Trung nhún vai: "Tôi chỉ không chắc là cái đầu trọc của anh có thể thuận lợi cổ vũ sĩ khí hay không, cho nên mới tự mình làm.”
Popov líu lưỡi: "Tôi cũng không phải tự mình muốn đầu trọc, cậu cứ chờ xem, đàn ông đến tuổi đều như vậy, cậu chỉ là còn trẻ, tương lai chưa biết chừng còn trọc hơn tôi! Đến lúc đó con của cậu sẽ cưỡi lên cổ cậu, sờ đầu cậu hô 'Mẹ ơi, thủy tinh cầu mau nói cho con biết, ai là người phụ nữ xinh đẹp nhất thế giới."
Vương Trung bật cười, đây là phiên bản khác của câu chuyện công chúa Bạch Tuyết?
Lúc này có người đi vào cửa lớn, vừa nhìn thấy Vương Trung liền phát ra tiếng cười "Ô hô hô ha ha".
Vương Trung: "Được rồi, Yegorov, tôi nhìn thấy anh rồi, đừng chặn cửa lớn của tôi."
Popov: "Cậu xem, đàn ông đến tuổi chính là sẽ hói đầu! Đây chẳng phải là một ví dụ điển hình sao?"
Yegorov sửng sốt: "Vì sao tôi vừa vào cửa đã bị trêu chọc hói đầu? Tôi còn chưa hói đâu!"
"Sắp rồi." Popov nói.
Vương Trung chỉ vào bản đồ: "Anh tự xem vị trí của cận vệ một cơ giới hóa, chọn địa chỉ cho Sư bộ của anh."
Yegorov nhìn về phía bản đồ, đồng thời trêu chọc: "Cậu không hỏi tình hình trên đường của tôi à?"
Vương Trung: "Tình hình trên đường thế nào?"
"Không quân Prosen tấn công chúng tôi, nhưng không trúng. Tổ pháo phòng không trên xe lửa phát huy tác dụng." Yegorov dừng một chút, chỉ vào một điểm trên bản đồ: "Cái ký hiệu này, đó là nông trường?”
Vương Trung: "Đúng vậy, tôi đã đi dạo trước, có hai căn nhà, một cái chuông ngựa."
"Sư bộ của tôi ở đây. Thảo nguyên này thật sự bao la, quá trống trải, nếu là Kazaria, trên bản đồ này ít nhất có thêm năm ngôi làng, cộng thêm nông trường nhỏ chỉ chít."
Popov: "Dưới thảo nguyên này không phải đất đen, không có màu mỡ như vậy, không ít địa phương chỉ có thể mọc cỏ dại. Không giống đất đen của Kazaria, cỏ ngoài ruộng cao đến nỗi có thể cuộn bánh xe ô tô vào."
Kazaria quá màu mỹ, cỏ tươi tốt đến mức có thể hạn chế bánh xe di chuyển, chỉ có xe tăng mới có thể như diễu hành trên đất bằng.
Nếu là ở Kazaria, Vương Trung hôm qua đã không có cách nào để cho đội trinh sát đua xe, không thể đua xe thì có thể bị đội thiết giáp của địch bao vây đánh/Xoáy Nước" có thể sẽ bị xe tăng có tháp pháo áp chế ở cự ly gần.
Nhưng Vương Trung càng hy vọng chiến đấu trên đất Kazaria, chỉ tiếc đất đai cuối cùng của Kazaria ở xung quanh Borsk, đó cũng là đất đai cuối cùng mà Ant khống chế ở Kazaria.
Nếu Myshkin công tước bị đánh bại, hắn chỉ có thể rút lui về phía nam, vào trong núi lớn, phòng thủ cửa ải.
Vương Trung xua tan nỗi nhớ quê hương chợt đến - nói chính xác là nỗi nhớ quê hương thứ hai, nói với Yegorov: "Đi chỉ huy quân đội của anh đi, kẻ địch lúc nào cũng có thể nhìn thấu kế hoãn binh của chúng ta mà phát động tấn công."
Yegorov cười: "Yên tâm đi, nhìn khu vực này toàn là đồng cỏ, không thích hợp phòng ngự, nhưng bộ binh của chúng ta ít, vũ khí kỹ thuật nhiều, bắn nhau trên mặt đất trống trải như thế này thì chúng tôi không sợ, mọi người đều không có chỗ trốn, bên nào có hỏa lực mạnh sẽ chiến thắng."
Tập đoàn quân của Vương Trung không thích hợp tác chiến ở những khu vực tâm nhìn kém như rừng rậm, loại địa phương đó đánh trận cần rất nhiều bộ binh đến "mở rộng tâm nhìn'.
Vương Trung: "Cẩn thận một chút, kẻ địch lấy lực lượng thiết giáp làm chủ, cũng rất thích hợp tác chiến trên địa hình trống trải."
"Giao cho tôi." Yegorov chào Vương Trung, sau đó quay đầu nhìn Alexander: "Tham mưu trưởng của tôi, anh đi theo tôi, tôi không thể không có tham mưu trưởng mà chỉ huy quân đội."
Alexander nhìn vê phía Vương Trung.
Vương Trung: "Anh đi đi, thực hiện chức trách của anh, bộ phận tập đoàn quân giao cho Vasili là được rồi."
Vasili: "Tôi?"
Alexander cười: "Tôi tin tưởng anh làm được, nhạc sĩ."
Nói xong, anh võ vai Vasili, sau đó chào Vương Trung.
Yegorov đi trước một bước ra ngoài, lúc đi qua cửa lớn còn rụt vai lại, giống như nếu không rụt lại thì sẽ bị cửa lớn kẹp.
Sau khi hai người rời đi, Vương Trung nhìn Vasili, nắm tay lại động viên anh.
Vasili líu lưỡi, đúng lúc này tham mưu thông tin báo cáo: "Tiểu đoàn xe tăng diệt địch số 2 gọi, bọn họ sắp đến, hỏi nên bổ sung dầu ở đâu."
Vasili: "Nói cho bọn họ, đi dọc theo đường là có trạm xăng, nhìn thấy bồn chứa dầu từ xa nghĩa là sắp đến rồi."
Tham mưu thông tin lập tức xoay người.
Biên chế tiểu đoàn xe tăng diệt địch là do Vương Trung đề xuất, trước kia đều coi xe tăng hạng nặng SU-76 là pháo tự hành, biên chế vào tiểu đoàn pháo tự hành, còn pháo chống tăng thì trực tiếp gọi là tiểu đoàn pháo chống tăng.
Loại xe bọc thép chỉ dùng để bắn xe tăng như "Xoáy Nước”, trước kia quân đội Ant chưa từng có, cho nên được biên chế thành "tiểu đoàn xe tăng diệt địch". eebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Tương lai, xe tăng M18 Hellcat và M10 Wolverine do Hoa Kỳ viện trợ cũng sẽ được biên chế vào tiểu đoàn xe tăng diệt địch.
Nhưng bây giờ quân đội Ant chỉ có một loại xe tăng chuyên dụng để diệt địch là "Xoáy Nước", cho nên hiện tại ba tiểu đoàn xe tăng diệt địch đã thành lập đều ở trong tập đoàn quân của Vương Trung.
Tiểu đoàn xe tăng diệt địch số 2 là đơn vị trực thuộc của Sư đoàn bộ binh 225, hiện tại, các đơn vị của Sư đoàn bộ binh 225 đang lần lượt đến.
Vương Trung: "Sư đoàn 225 không phái đội tiên phong đến sao? Pavlov sẽ không phạm phải sai lầm này, chắc chắn ông ta đã phái một bộ phận cơ quan chỉ huy của Sư đoàn 225 thành lập đội tiên phong đến trước, chuyện tiếp tế nhiên liệu hẳn là do đội tiên phong phụ trách."
Vasili còn chưa trả lời, lại có người đi vào cửa bộ chỉ huy tập đoàn quân.
Là Eugene - Chuẩn tướng.
Popov: "Xem ra đội tiền trạm đã đến. Sao lại là chủ quan quân sự tới trước? Đi tiền trạm hẳn là tham mưu và văn thư."
Eugene tướng vẻ mặt chua xót: "Vì tôi vốn cũng là một văn thư."
Vương Trung: "Anh là quản lý mỏ không phải sao?"
"Đó cũng là văn thư cao cấp, so với chỉ huy bộ đội đánh trận, tôi am hiểu an bài hàng ngũ hành quân hơn. Tướng quân, anh vẫn là đem cấp bậc chuẩn tướng quân cùng danh hiệu đại diện sư trưởng của tôi cho đi, tôi làm thượng tá là được.”
Vương Trung: "Giai đoạn hiện tại không được. Anh là sĩ quan cấp tá năm trước biểu hiện tốt nhất, dù sao bộ đội của anh không tháo chạy, ngoan cường đánh lén kẻ địch, anh là vì quân công mới được đề bạt làm sư trưởng quản lý sư đoàn 225."
Trong quân đội Ant, năm ngoái có rất nhiều giáo quan biểu hiện xuất sắc được đặc cách đề bạt làm chuẩn tướng, chỉ huy quân đội cấp sư đoàn.
Đối với những người này có thể có biểu hiện gì, trong lòng bộ Thống soái không chắc, trong lòng Vương Trung cũng không chắc.
Cũng may sư đoàn 225 do Eugene chỉ huy là bộ đội dưới trướng hắn, cùng lắm thì đến lúc đó hắn trực tiếp đi xuống chỉ huy là được.
Vương Trung rất chắc chắn bản lĩnh chỉ huy một sư đoàn của mình cũng không tệ lắm.
Nhưng bây giờ hắn sẽ không nói những điều này cho Eugene biết, hắn muốn thử xem vị quản lý mỏ này có thể học được chiến tranh hay không.
Dù sao vị này hiện tại cũng coi như là "Phái Rokossovsky"”, là tướng lĩnh Vương Trung hiểu rõ gốc gác.
Eugene chuẩn tướng: "Ngoại trừ đào chiến hào đánh trận phòng thủ có chút tâm đắc, những thứ khác thật sự không am hiểu."
"Anh am hiểu bài tập trên bản đồ và sắp xếp hàng ngũ hành quân không?" Hai mắt Vasili sáng rực lên hỏi: "Anh là đội tiền trạm của sư đoàn 225, vậy sư đoàn của các anh tới sắp xếp đi!"
Eugene chuẩn tướng: "Như thế không có vấn đề. Tôi còn mang theo văn thư và tham mưu."
"Vậy thì quá tốt rồi." Vasili vui mừng quá d6i"B6 tham mưu của tập đoàn quân còn đang ở Yekaterinburg vội vàng đưa một xe người lên tàu lửa, phái công văn và tham mưu đến đây lại ở lại Yalgava, bây giờ ở đây chỉ có tôi là Thượng úy phó quan chọn đại lương, vốn dĩ còn có Alexander có thể gánh vác một lần, anh ta lại bị Yegorov lấy đi rồi."
Vương Trung đỡ cằm, bỗng nhiên nói: "Han là tổ chức một bộ tư lệnh chuyên môn, phụ trách loại công tác chuyển vận phức tạp này, giống như lần này quá loạn."
Popov đồng ý: "Đúng vậy, sau khi toàn bộ quân đội triển khai đến chiến trường, bộ tư lệnh này liền chuyên tâm phụ trách chuyển vận hậu cần, như vậy tất cả đều sẽ có trật tự. Vừa vặn tập đoàn quân chúng ta ỷ lại hậu cần lại đặc biệt nghiêm trọng."
Dù sao Tập đoàn quân cơ động số một pháo thật sự quá nhiều.
Lúc thành lập không ngờ tới vấn đề tổ chức khi lao tới chiến trường nhanh chóng như vậy, chủ yếu Vương Trung chỉ có kinh nghiệm chỉ huy sư đoàn, đơn vị cấp một lợi dụng khoảng cách tàu hỏa dài để di chuyển, trên cơ bản Pavlov đã dẫn theo tham mưu làm xong, căn bản không phiền phức như vậy.
Hiện tại Vương Trung căn cứ tình huống nghe thấy, trực quan cảm nhận được một đơn vị cần thiết phải tăng 30 đến 50 người, chuyên môn phụ trách chỉ huy bộ đội chuyển vận cần thiết.
Có bộ tư lệnh như vậy chuyển vận chắc chắn sẽ thuận lợi hơn rất nhiều, các tham mưu quân bộ cũng không cần phân tâm xe lửa đường dài vận chuyển, chỉ phụ trách tòng binh đứng ở tiên tuyến 50 km cuối cùng là được rồi.
Tiện thể, Vương Trung cũng hiểu sâu sắc một vấn đề mà trước khi xuyên không không thể lý giải: Vì sao Chu Nhật Hòa diễn luyện còn bao gồm cả dỡ xe ở nhà ga, cái này có gì tốt để diễn luyện?
Hiện tại hắn phát hiện quả thật phải diễn luyện, không luyện không được.
Tập đoàn quân cơ động số một chưa từng diễn luyện qua cái này, hiện tại luống cuống tay chân đó là bởi vì nhân viên tham mưu quả thật rất có năng lực, nhất là ở Yalgava tọa trấn văn chức thượng tá Kalatayev cấp sáu nào đó.
Phàm là năng lực của tham mưu và các nhân viên kém một chút, vậy thì vô cùng hỗn loạn.
Vương Trung nhìn Eugene giống như một văn thư bận rộn đứng lên, nội tâm cảm kích người Prosen, nếu bọn họ tiến công, tình huống kia không biết sẽ biến thành thế nào.
"Chúng ta phải thử tiến công một chút." Witt Thiếu tướng nhìn bản đồ nói: "Sau khi địch nhân chuẩn bị hỏa lực, vẫn không tiến công, khiến tôi cảm giác đó là một kế hoãn binh, địch nhân kỳ thật căn bản không chuẩn bị tốt cứng đối cứng với chúng ta, cho nên mới cố ý hù dọa chúng ta."
Busse Thượng tá kinh hãi: "Đối thủ là Rokossovsky kial"
Witt Thiếu tướng: "Chính vì là Rokossovsky kia mới càng phải hoài nghi điểm ấy. Hắn phi thường giảo hoạt, có khả năng giả bộ muốn tiến công tiến hành chuẩn bị hỏa lực, thật ra mục đích thật sự là tranh thủ thời gian chờ bộ đội phía sau đến."
Busse Thượng tá: "Co thể nào ngài nghĩ như vậy đúng ý hắn không? Hôm qua chúng ta đã được chứng kiến quỷ kế tinh diệu thứ hai, chúng ta nhìn thấu quỷ kế quan trọng nhất của hắn, cho rằng binh lực kẻ địch suy yếu, liên xuất kích, thiếu chút nữa bị mấy trăm chiếc xe tăng của hắn ăn sạch ở trong cánh đồng hoang!"
Witt Thiếu tướng: “Anh thấy mấy trăm chiếc xe tăng của hắn rồi? Tận mắt chứng kiến?" Busse Thượng tá câm miệng.
Witt Thiếu tướng: "Đó không phải sao, mắt thấy mới là thật, phái ra tiểu đoàn trinh sát hóa hình mô-tô, thăm dò tình trạng của địch nhân, đặc biệt là muốn xem, có "Mấy trăm chiếc xe tăng" hay không!"
(Bản chương xong) Chương 190: Chúng Ta Gặp Rokossovsky!
Tân binh Andreas và Kosrek hạ sĩ đang trò chuyện, đột nhiên nghe thấy tiếng động cơ.
Hạ sĩ đi vào hướng cửa sổ trong thành Yeisk, nhìn ra ngoài, liền thấy xe máy của tiểu đoàn trinh sát hóa hình mô-tô và xe bọc thép chạy qua trên đường cái.
Andreas cũng tiến lại gân: "Chuyện gì vậy? Không phải nói kẻ địch muốn tấn công à?”"
"Kẻ địch không tới, cho nên cấp trên phái người ra ngoài điều tra." Kosrek hạ sĩ nói: "Chúng ta làm lính súng máy là vì điểm này, không cần làm loại chuyện này, tổ chức đội tuần tra cũng không tới phiên chúng ta.
"Đội tuần tra?" Andreas nghi hoặc hỏi: "Lúc ở trại huấn luyện, tôi đã tham gia đội tuần tra."
Kosrek kinh ngạc hỏi: "Trong nước cũng tổ chức đội tuần tra?"
"Không, trại huấn luyện của chúng tôi ở Melainia, xung quanh có đội du kích của người Melainia, gọi là quân Đồng minh Cứu quốc gì đó. Nghe nói ở vùng duyên hải, còn có máy bay của Liên hiệp Vương quốc sẽ cho bọn họ vũ khí miễn phí, bọn họ vận chuyển những vũ khí này đến nội địa, thường xuyên phát động tập kích đối với chúng tôi."
Kosrek mắng: "Những tiện nhân này, thời điểm chúng tôi tiến công Melainia, rất nhiều người bọn họ đều ăn không đủ no, cũng không có công việc, Đại Khủng hoảng phá hủy hết thảy. Chúng tôi để cho bọn họ gia nhập đế quốc quang vinh, bọn họ lại còn vong ân phụ nghĩa!"
Kosrek dừng một chút, lại hỏi: “Anh tham gia đội tuần tra, sau đó thì sao?"
"Đó là vây công đối với cứ điểm quân Đồng minh, đội tuần tra chúng tôi phụ trách chặn lại bên ngoài, chúng tôi phát hiện mấy đội du kích, thiếu úy dẫn đội hướng về phía kẻ địch bắn đạn tín hiệu, những tân binh chúng tôi liền hướng về phía đạn tín hiệu rơi xuống bắn súng, căn bản không nhìn thấy kẻ địch ở nơi nào.
"Sau đó thiếu úy kêu ngừng bắn, chúng tôi liên ngừng bắn, trong lòng căn bản không có cảm giác tham gia thực chiến, tôi nghĩ thâm chúng tôi khẳng định cái gì cũng không bắn trúng, nhưng sau đó chúng tôi tìm được bốn cỗ thi thể, hoàn toàn không biết là bắn trúng như thế nào."
Nghe xong lời nói của Andreas, Kosrek hạ sĩ cười rộ lên: "Đối với tân binh mà nói, rèn luyện xem như không tệ, làm lính súng máy anh đại đa số thời điểm cũng không nhìn thấy mình bắn trúng ai. Đại đa số thời điểm anh chỉ nắm tay cầm súng máy, đều đặn tốc độ từ một bên di chuyển đến một bên khác.
"Ngắm bắn do bánh xe trên giá ba chân quyết định, cậu xoay bao nhiêu vòng, đường đạn súng máy là cái dạng gì."
Súng máy cố định ở giá ba chân thật ra phạm vi hoạt động dựng thẳng rất nhỏ, muốn điều chỉnh độ lớn khẩu súng máy ngửa mặt lên phải dựa vào bánh xe. Chỉ có tháo súng máy xuống chỉ dựa vào hai giá để bắn, thước đo trên súng máy mới có tác dụng, khi lắp ở trên giá ba chân, bánh xe liền đảm đương tác dụng của thước đo.
Kosrek tiếp tục nói: "Ở trên giá ba chân súng máy thậm chí có thể bắn người cách xa 1500 mét, cậu có biết người cách xa 1500 mét là người như thế nào không? Chỉ là một con kiến, cậu căn bản không thể nhắm chuẩn, vật lý là không thể - trừ khi cậu lắp súng máy vào kính ngắm bắn.
"Cậu hãy xoay tay đến vị trí cách đó 1. 500 mét, sau đó vẫy tay như vậy."
Hạ sĩ làm động tác lay động tay cầm súng máy trái phải. "Chiến trường chính là như vậy, có thể nhìn thấy cụ thể bắn trúng ai đó mới là trường hợp đặc biệt. Hơn nữa nói thật, nhìn không thấy ngược lại tốt, nhìn thấy cậu sẽ ý thức được, cậu ở tuổi tiêu diệt người xấp xỉ với cậu, sẽ gặp ác mộng. Đối với lính súng máy của chúng ta mà nói, điểm ấy càng quan trọng hơn.
"Có nhớ chuyện Agasukov mà tôi đã nói không?”
Andreas gật đầu: "Nhớ kỹ, hạ sĩ anh dùng hơn hai vạn phát đạn tiêu diệt hơn một ngàn người Ant."
"Đúng, sau đó bọn họ đi quét dọn chiến trường, bảo tôi cùng đi, nói tôi có thể từ chỗ người Ant lấy chút chiến lợi phẩm, nhưng tôi cự tuyệt."
Andreas: "Vì không thấy ác mộng?”
Hạ sĩ: "Vì không gặp ác mộng. Đây không phải đương nhiên sao?”
Lúc này phía dưới truyên đến tiếng bánh xích áp qua mặt đường.
Andreas tò mò nhìn ra ngoài cửa sổ.
Hạ sĩ nói: "Nhất định là xe tăng số hai, hỏa lực duy nhất đáng tin cậy của Bộ đội trinh sát chính là 20 pháo trên xe tăng số hai. Gặp phải quân đội thiết giáp của địch nhân bọn họ sẽ bị đánh tơi bời."
Andreas quả nhiên nhìn thấy có một chiếc xe tăng số 2 xen lẫn trong đội trinh sát mô-tô hóa.
Hắn nói: "Số hai, ở chỗ Melainia đâu đâu cũng có, còn có xe tăng số một, sư đoàn cảnh vệ quốc dân trang bị rất nhiều. Tiền tuyến đã không thấy số một nữa."
"Công binh còn đang dùng, dùng chúng nó ném bao thuốc nổ, giống như máy ném đá.' Hạ sĩ làm một động tác tay.
Andreas nằm sấp trên bệ cửa sổ, nhìn tiểu đoàn trinh sát đang thẳng tiến phía dưới, hỏi: "Hạ sĩ, nếu tiểu đoàn trinh sát phát hiện kẻ địch thật sự không có ý định tiến công, chúng ta sẽ tiến công sao? Lúc chúng ta tiến công là thao tác súng máy trên xe tăng sao?"
"Đương nhiên không phải, đến lúc đó chúng ta sẽ ngồi xe bán xích, đi theo bộ binh, đợi đến lúc cần thiết thì trung đội trưởng sẽ hô to 'Lũ heo các người xuống xe cho ta, xạ thủ súng máy chiếm lĩnh cao điểm, sau đó chúng ta sẽ leo lên kiến trúc cao nhất trong tâm mắt, có thể là kho thóc, có thể là một sườn đất nhỏ, cũng có thể là hài cốt."
"Sau đó?" Andreas hỏi.
"Sau đó thì bắn, đến chết mới thôi." Hạ sĩ nhún vai: "Tôi cảm thấy tôi nên chết ở Agasukov, dù sao tổ súng máy thứ hai cũng đã chuẩn bị xong, phải xem khi nào người Ant đến đòi mạng tôi."
Andreas không biết làm sao đón, chỉ có thể ghé vào bệ cửa sổ, nhìn đội trinh sát tiến lên.
Quân đội Ant, trận địa ngoài thành.
Tiểu đoàn trưởng Tiểu đoàn diệt tăng số 1 đang quan sát địch nhân: "Kỳ quái, trong khói đen bốc cháy, sao lại lẫn vào khói trắng giống như cát bụi?"
Sau đó hắn liên nhìn thấy đội trinh sát hóa hình của kẻ địch ra khỏi thành.
Hắn lập tức cam micro lên: "Thành Cát Tư Hãn Thành Cát Tư Hãn, kẻ địch đã ra khỏi thành, là đội trinh sát hóa hình mô-tô! Phương hướng ra khỏi thành không nằm trong phạm vi công kích của tôi."
Thước ngắm của "Xoáy Nước" là 2200 mét, Rokossovsky Trung tướng tự mình quyết định.
Cho dù có thước đo xa hơn, với trình độ thấu kính quang học của Ant cũng không thể bắn chính xác, cho nên quân đội điều tra của kẻ địch ra khỏi thành, Tiểu đoàn diệt tăng số một thực sự không thể quản, chỉ có thể báo cáo lên trên.
Lúc này một giọng nói hùng hồn từ trong vô tuyến điện truyền đến: "Để cho bộ đội thiết giáp đi xử lý, Cận vệ Tăng Tiểu đoàn 1, đến các anhl"
Tiểu đoàn trưởng Tiểu đoàn diệt tăng cau mày: "Cái này trái với vô tuyến kỷ luật rồi chứ? Không thể nói phiên hiệu - Chờ một chút, Sư trưởng?"
"Đúng vậy, là tôi. Tôi vừa đến không biết các anh gọi là gì, tóm lại là ăn hết trinh sát tiểu đoàn, không thể để cho đối phương phát hiện chúng ta không tiến công là bởi vì bộ binh chưa tới nơi."
Tiểu đoàn trưởng lúng túng, hắn nghe được nửa câu sau là lừa gạt người Prosen, nhưng trong lòng hắn thâm nghĩ: Lừa gạt như vậy người Prosen có thể tin sao?
Lúc này tiếng của Tiểu đoàn trưởng Cận vệ Tăng Tiểu đoàn 1 xuất hiện trong bộ đàm: "Sư trưởng, ngài đã đến rồi! Cho nên bây giờ chúng tôi do ngài chỉ huy?"
"Đúng, Lữ đoàn xe tăng của tướng quân đến rồi, tất cả đều là xe tăng kiểu mới, chức trách của các anh với tư cách là đội dự bị đã kết thúc! Bây giờ các anh lại thuộc về chỉ huy của Yegorov tôi lần nữa!"
Tiểu đoàn trưởng Tiểu đoàn diệt lông mày nhăn thành bánh quai chèo.
Pháo thủ nghe thấy đối thoại vô tuyến điện, hỏi: "Sơ hở rõ ràng như vậy, kẻ địch có thể tin sao? Tướng quân nói muốn liệu địch từ rộng, có phải vi phạm nguyên tắc này không?"
Tiểu đoàn trưởng Tiểu đoàn diệt nhún vai. Lúc này phía sau bên phải truyên đến tiếng động cơ, hắn quay đầu, nhìn thấy bụi mù nơi xa, hẳn là Cận vệ Tăng 1 đã xuất động.
Lúc này, bộ đội xe jeep phụ trách giám thị bên kia báo cáo: “Bên này chúng tôi cũng có địch nhân ra khỏi thành, đại khái là một đại đội trinh sát, có xe tăng số hai, chúng tôi không thể xử lý."
Yegorov: "Tăng Tiểu đoàn của Sư 225 sẽ xử lý, không cần phải xen vào!"
"Báo cáo."
Witt Thiếu tướng quay đầu lại, nhìn về phía tham mưu: “Có việc gì thì nói."
"Nghe lén vô tuyến, nghe thấy cuộc đối thoại của quân Ant, xác định phiên hiệu của quân địch phía đông bắc chúng ta là Sư đoàn 225, phiên hiệu của quân địch phía đông nam không rõ, nhưng quan chỉ huy tên là Yegorov.'
Witt Thiếu tướng cau mày: "Yegorov sao?"
Sĩ quan phụ tá của hắn lập tức tiến lên: "Là ái tướng của Rokossovsky, căn cứ theo công báo của Bộ Tổng tư lệnh, từ lúc bắt đầu từ thành Rogneda đã đi theo Rokossovsky rồi, cùng nhau trải qua nhiều chiến dịch, là cường địch rất mạnh."
Witt Thiếu tướng: "Cho nên ở phía đông nam chúng ta chính là Cận vệ Cơ giới 1 của Rokossovsky? Sư đoàn 225 của đông bắc có lai lịch gì?"
Mọi người ở đây đều lắc đầu.
“Chưa từng nghe qua.
"Không có danh hiệu Cận vệ, hẳn không phải là bộ đội tinh nhuệ gì chứ?"
Witt Thiếu tướng lắc đầu: "Nhưng Yegorov vô cùng tín nhiệm chi quân đội này..." Lúc này lại có người tiến vào báo cáo: "Quân trinh sát ra khỏi thành đông nam báo cáo gặp phải quân đội xe tăng địch, sau khi thông báo với chúng tôi liên mất liên lạc, nhắm chừng đã bị tiêu diệt."
Busse Thượng tá chắc chắn nói: "Xeml Lập tức đánh cho một đại đội trinh sát không có năng lực báo cáo, lấy kỹ thuật bắn súng kém cỏi của quân Ant, cái này ít nhất mấy chục chiếc xe tăng đang đồng loạt bắn!"
"Báo cáo,' Tham mưu thông tin lúc đầu nói,'Chúng tôi còn nghe lén được một đoạn đối thoại, người tự xưng Yegorov tuyên bố không có tiến công là bởi vì bộ binh chưa lên."
Witt Thiếu tướng chắp hai tay sau lưng, đi qua đi lại trong phòng.
Lúc này, Tham mưu trưởng Sư đoàn Seeckt nói: "Trong tay chúng ta có hai tiểu đoàn thiết giáp hoàn chỉnh, tuy rằng tiểu đoàn thứ nhất hôm qua bị một ít tổn thất, nhưng chủ yếu là xe tăng Panzer III, số lượng chuẩn bị sáng nay của xe tăng Panzer IV nòng dài cũng có 27 chiếc. Hai tiểu đoàn cộng lại có 58 chiếc Panzer IV nòng dài, cộng thêm 8 chiếc xe tăng kiểu mới của John Thượng úy, cùng với 150 chiếc Panzer II, hoàn toàn có thể ra khỏi thành đánh một trận với địch nhân."
Witt Thiếu tướng suy nghĩ một chút, hỏi Busse Thượng tá: "Anh xác định tiêu diệt xe tăng hạng nặng của chúng ta là một ít pháo tự hành?”
"Đúng vậy, là pháo tự hành." Busse Thượng tá chắc chắn nói.
"Không được." Witt Thiếu tướng nói với Tham mưu trưởng: "Pháo tự hành giỏi phòng thủ, chúng ta phát động thiết giáp tiến công là hợp ý đối phương. Gọi đội trinh sát tiến ve Đông Bắc trở về, không cần tổn thất trinh sát binh vô ích. Gửi báo cáo cho Tập đoàn quân, Sư đoàn chúng ta gặp Ant tập trung trọng binh bao vây tấn công, xin quân đội phía sau mau chóng đuổi kịp."
Sau khi tạm dừng ngắn ngủi, Witt Thiếu tướng tiếp tục nói: "Đồng thời sao chép gửi đến tổng bộ Tập đoàn quân phía Nam, đặc biệt cường điệu chúng ta gặp Rokossovsky, Rokossovsky!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận