Phổ la chi chủ

Chương 146: Cố nhân tân địa

Trong nhị phòng, ngoại thất trước đây, Lý Bạn Phong và Đường đao đều đứng dựa lưng vào một mặt tường.
Đường đao lên tiếng trước:
"Ngày quyết chiến cuối cùng đã tới."
Sắc mặt Lý Bạn Phong lạnh như băng:
"Điều nên tới rốt cuộc sẽ tới, đây là số mệnh."
Đường đao hơi đong đưa, tỏ vẻ đồng ý:
"Ngàn vàng dễ kiếm, tri kỷ khó cầu, hôm nay có thể phân cao thấp cùng với kiếm hiệp đệ nhất thế gian, trăm lần chết ta cũng không hối tiếc."
Ánh mắt Lý Bạn Phong sáng như đuốc, dường như bị cảm động bởi lời nói của Đường đao:
"Thật đáng tiếc, ngươi không phải là kiếm."
Đường đao ra khỏi vỏ:
"Nhưng trên người ta có kiếm khí!"
Hai người giằng co cả nửa ngày, Đường đao lại hỏi:
"Sao ngươi còn chưa xuất kiếm?"
Lý Bạn Phong nói:
"Trong tâm ta có kiếm ý."
"Á!"
Đường đao run lên hai cái, kêu đau một tiếng, ngã trên mặt đất:
"Chủ quân, ta bị kiếm ý của ngươi làm bị thương, bây giờ ta không còn sức để chiến đấu nữa, sau này ta nguyện ý đi theo chủ quân làm tùy tùng."
Lý Bạn Phong rất thất vọng:
"Ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, không nên vội vàng nhận thua như vậy, ngươi phải nghiêm túc chiến đấu với kiếm ý của ta!"
Đường đao giải thích:
"Thuộc hạ đã rất nghiêm túc giao thủ với chủ quân, thế nhưng vẫn vô lực chống đỡ!"
Lý Bạn Phong không hài lòng với lời giải thích này:
"Ngươi còn chưa ngâm nổi một câu thơ, cái này mà cũng gọi là nỗ lực giao thủ?"
Đường đao vội vàng thanh minh:
"Ngâm thơ không quan trọng như vậy, ý cảnh đến là được rồi."
Lý Bạn Phong đang chuẩn bị đánh thêm một trận, hắn chợt nghe máy hát hô:
"Ai da, phu quân, trời còn sớm nắng còn đẹp, đừng ở nhà chơi đùa nữa, mau mau đi mua thức ăn đi."
Lý Bạn Phong trở lại chính phòng, ngạc nhiên nhìn máy hát, luôn cảm thấy nương tử có chút quá phận.
Ngay ngày hôm qua, Lý Bạn Phong vừa mới mang về năm viên Thứ Thôn Châu, trên mỗi hạt châu đều có oan hồn, ít nhất là sáu, nhiều nhất là mười chín.
Máy hát ăn sạch sẽ, bây giờ lại đòi Lý Bạn Phong đi mua thức ăn, chuyện này hợp lý sao?
"Nương tử, mặc dù ta cũng thích nàng tròn trịa một chút, nhưng chúng ta có thể kiểm soát ăn uống hay không…"
"Tướng công đối xử tệ bạc với tiểu thiếp!"
Máy hát khóc rống một tiếng, hơi nước phun ra khắp phòng.
Hoa sen đóng cửa nhị phòng lại, Đường đao núp trong một góc không dám lộn xộn.
Lý Bạn Phong bị bỏng đến nỗi cả người đỏ bừng, vội chuồn khỏi Tùy Thân Cư.
Hôm nay hắn muốn đến tân địa.
Ở tân địa, Mã Ngũ tìm được một nắm bùn to, tối hôm qua không mang theo hộp sắt nên không thể cầm về, sáng sớm hôm nay phải nhanh chóng xuất phát thu lại bảo bối này.

Dược Vương Câu, thôn Ý Đường, trong một căn biệt thự rộng lớn, thám tử Da Boyens ngồi đối diện với Trác Dụ Linh.
Một căn biệt thự to lớn như vậy, đi ra đi vào cũng chỉ có hai người bọn họ.
"Phu nhân, có chuyện gì mà gọi cho tôi gấp vậy? Tôi đang tìm kiếm manh mối về Lý Bạn Phong."
Trác Dụ Linh lắc đầu:
"Chuyện của Lý Bạn Phong trước tiên cứ để đó, tình huống bây giờ nguy cấp, cứu con gái tôi trước."
Da Boyens im lặng một lúc rồi nói:
"Theo như tôi biết, Lục Tiểu Lan đã được đại quản gia Khâu Chí Hằng của Lục gia cứu, bây giờ đang ở trong nhà chính của Lục gia."
Trác Dụ Linh gật đầu nói:
"Đó là lý do tại sao tôi để anh đi cứu con bé."
Da Boyens im lặng một lúc, đột nhiên mỉm cười:
"Phu nhân, đừng đùa giỡn nữa, ý của cô là muốn tôi đối địch với Lục gia sao?"
Đôi mắt Trác Dụ Linh đỏ hoe nói:
"Tôi chỉ có duy nhất một đứa con, bây giờ tôi chỉ có thể dựa vào anh, chỉ cần anh cứu được con bé ra, điều kiện gì tôi cũng có thể đáp ứng."
Da Boyens thở dài:
"Cô cho rằng tôi sẽ tin tưởng cô sao? Tự cô ngẫm lại đi, có lần nào cô nói thật với tôi chưa?"
Trác Dụ Linh đột nhiên nắm lấy tay Da Boyens:
"Ít nhất đêm đó là tôi thật lòng, đêm đó tôi đã cho anh, anh còn không tin tôi sao?"
Da Boyens nhìn vào đôi mắt nàng.
Trong mắt nàng giấu một giọt nước mắt, vẫn không hề rơi xuống, mang theo sự quật cường và cố chấp duy nhất, cũng mang theo sự bất lực và đáng thương duy nhất.
Da Boyens gạt tay Trác Dụ Linh ra, mỉm cười nói:
"Phu nhân, chúng ta nói một chuyện thực tế một chút, nếu tôi cứu con gái của cô, cô có thể cho tôi bao nhiêu tiền?
Nhưng tuyệt đối cũng đừng nói là một vạn đồng Đại Dương như trước đó, tình huống bây giờ không còn giống vậy nữa, con số kia còn lâu mới đủ."
Trác Dụ Linh lau nước mắt nói:
"Mười vạn, tôi sẽ cho anh mười vạn."
"Không đủ."
"Hai mươi vạn."
Da Boyens im lặng một lúc rồi nói:
"Hai mươi vạn đồng Đại Dương, ba tờ giấy thông hành đi ngoại châu, hai tờ giấy thông hành khứ hồi đi nội châu, không giới hạn thời gian."
Trác Dụ Linh cau mày nói:
"Giấy thông hành ngoại châu thì dễ, còn giấy thông nội châu thật sự là…"
Da Boyens cười nói:
"Tôi muốn hai tờ, cô cũng không lấy được sao? Nếu thái độ như thế này, e rằng không thể cứu được con gái cô đâu."
Trác Dụ Linh khẽ cắn môi:
"Tiền trong vòng ba ngày có thể đưa đến, giấy thông hành của ngoại châu nhiều nhất là năm ngày, giấy thông hành của nội châu trước tiên tôi phải đi hỏi một chút…"
Da Boyens lại than thở một tiếng:
"Tốt nhất cô nên đi hỏi nhanh lên, tôi đã nghe được không ít tin đồn ở Dược Vương Câu.
Rất nhiều người đều nói Lý Bạn Phong đã chết, sau khi đến Dược Vương Câu thì chết trong tay Lục Tiểu Lan, nếu như những lời này truyền đến tai Lục Đông Lương, cô có biết hậu quả là gì không?"
Những tin đồn này đã truyền đến tai Lục Đông Lương.
Thậm chí có một số tin đồn đã được lên báo.
Trác Dụ Linh không biết những tin đồn này xuất hiện từ đâu, nhưng tin đồn đang lan truyền khắp mọi nơi trong Phổ La Châu, rất nhiều người đều tin rằng Lý Bạn Phong đã sớm chết trong tay Lục Tiểu Lan.

Bệnh viện Việt Châu số 3, trên giường bệnh.
Hà Gia Khánh đang hôn mê, phát hiện xung quanh không có ai, nhịn không được mà phải cười một cái.

Lý Bạn Phong chùi mạng nhện trên mặt, quan sát hoàn cảnh xung quanh.
Có hai chuyện khó chịu nhất khi vào rừng.
Một là bị muỗi dí.
Hai là bị mạng nhện vướng đầy mặt.
Mặt Mã Ngũ cũng dính đầy mạng nhện:
"Chỉ có mạng nhện còn đỡ, tuyệt đối đừng dính phải nhện, nhện ở tân địa, độc tính kinh khủng cỡ nào rất khó có thể nói."
Lý Bạn Phong hỏi:
"Anh nhớ rõ địa điểm đó không? Bùn nằm ở chỗ anh nói vẫn còn cách bao xa?”
Mã Ngũ gật đầu nói:
"Địa điểm thì tôi nhớ rõ, đi về phía Bắc chừng mười dặm là đến, tìm được bùn không khó, nhưng khối bùn kia có hơi lớn, khó là khó ở chỗ mang về như thế nào, nếu bị Tống gia phát hiện thì rất phiền phức."
Tống gia là một tồn tại rất thần kỳ.
Họ không biết quá nhiều về tân địa, nhưng lại khống chế chặt chẽ nguồn tài nguyên của tân địa, nếu không phải nhờ vào Mã Ngũ nắm được con đường đặc thù trong tay, toàn bộ con mồi thu hoạch được từ tân địa đều sẽ bị Tống gia bóc lột gần như sạch sẽ.
Lý Bạn Phong thở dài:
"Bất kể mối làm ăn nào cũng không thể qua mặt Tống gia, chẳng lẽ Tống gia là một tấm sắt sao?"
Mã Ngũ lắc đầu nói:
"Anh Lý, Tống gia không phải là tấm sắt, Tống gia còn cứng hơn tấm sắt nhiều, bởi vì sau lưng Tống gia còn có thế lực khác.
Theo như tôi được biết, tu giả tầng cao nhất ở Tống gia bọn họ là gia chủ Tống Gia Sâm, Tống Gia Sâm là võ tu tầng ba, những tu giả ở tầng cấp này xem như rất có thực lực, nhưng nếu muốn bảo vệ cho toàn bộ thôn Lam Dương thì còn lâu mới đủ."
Lý Bạn Phong hỏi:
"Đó là người lợi hại nhất gia tộc bọn họ?"
Mã Ngũ lắc đầu:
"Mặc dù có người có thể thông qua những kì ngộ đặc biệt mà tích lũy quang âm, nhưng đối với người bình thường mà nói, tu hành chung quy lại vẫn là chuyện dựa vào năm tháng.
Thiên phú của Tống gia từ trên xuống dưới đều kém, Tống Gia Sâm dùng rất nhiều thuốc bổ, đến khi ngoài năm mươi, tu vi mới lên được tầng ba. Hai đứa con trai của ông ta, Tống Chí Cương ngoài ba mươi tuổi, Tống Chí Nghị hơn hai mươi tuổi, tu vi đến giờ vẫn còn ở tầng một."
"Đó là do đám thuộc hạ của ông ta lợi hại?"
Mã Ngũ hơi khinh thường nói:
"Dưới trướng ông ta chỉ có một cao thủ tầng bốn, cũng không thể hoàn toàn coi người đó là thuộc hạ của ông ta, chỉ có thể xem như là người ông ta thuê tới giúp đỡ.
Thành Lục Thủy ở ngay trước mắt, những người có tu vi đạt tới tầng ba, mấy ai chịu an cư ở chốn khỉ ho cò gáy này?”
"Vậy rốt cuộc Tống gia dựa vào cái gì?"
"Tống gia có chỗ dựa vững chắc ở trên, chỗ dựa vững chắc của họ là Lưu gia, trên Lưu gia có Tư gia, trên Tư gia là một trong tứ đại gia tộc, Lục gia.
Hơn tám phần thu nhập hàng năm của Tống gia được giao cho các tầng gia tộc chồng chất bên trên, dựa vào tầng tầng lớp lớp quan hệ này, Tống gia đóng xuống căn cơ vững chắc, mới có thể khống chế chặt chẽ thôn Lam Dương trong tay."
Lục gia, lại là Lục gia.
Ở Phổ La Châu, muốn hoàn toàn thoát khỏi Lục gia thật sự không phải là chuyện dễ dàng.
Sau khi nghỉ ngơi một lúc, hai người lại tiếp tục lên đường, chợt nghe thấy có người nói:
"Người anh em, cẩn thận dưới chân."
Hai người đồng thời đáp lại:
"Dưới chân thế nào…"
Sau khi đáp lại, Lý Bạn Phong và Mã Ngũ ngơ ngác nhìn nhau.
Vừa rồi là ai đang nói chuyện?
Lý Bạn Phong ngẩng đầu lên, nhìn thấy một cái kén trùng khổng lồ từ trên cây từ từ rơi xuống.
Trong chớp mắt, Lý Bạn Phong nhớ tới trải nghiệm đáng sợ nhất ở tân địa núi Giang Nguyệt.
"Chạy mau!"
Lý Bạn Phong kéo Mã Ngũ vắt chân lên cổ mà chạy, phía sau truyền đến từng đợt tiếng gọi ầm ĩ:
"Đừng đi, tôi đoán có đúng không?"
"Nếu như tôi đoán đúng, anh sẽ phải ở lại chơi với tôi."
"Nếu như tôi đoán sai, đổi lại anh sẽ là người đoán."
Ba giọng nói lần lượt vang lên, Lý Bạn Phong chạy càng lúc càng nhanh.
Mã Ngũ khó khăn bám theo phía sau, hỏi:
"Đó là thứ gì?"
Lý Bạn Phong đáp:
"Thoa Ngoa!"
"Thoa Ngoa? Đó, đó là cái gì..."
Mã Ngũ đã từng xem qua trong sách, trong lúc nhất thời lại không nhớ ra.
Miêu tả trong sách cũng không giống với thứ y vừa mới nhìn thấy.
Ba chân bốn cẳng chạy chưa được bao lâu, một gốc liễu lớn trước mặt chợt lay động dữ dội, Lý Bạn Phong biết sắp xảy ra chuyện lớn.
"Đi đường vòng!"
Đường vòng?
Rừng rậm đầy rẫy dây leo và bụi gai, làm sao có thể dễ dàng đi vòng như vậy?
Trong lúc Lý Bạn Phong đang tìm đường, một bóng dáng mập mạp màu xanh lục từ trên cây đã rơi trên mặt đất.
"Đây, đây, đây là Thoa Ngoa phu nhân? Thoa Nga phu nhân bám không buông!"
Mã Ngũ nhớ lại miêu tả trong sách.
Diện mạo của con sâu xanh này gần như là hoàn toàn giống với mô tả trong sách.
Trong một khoảnh khắc, Lý Bạn Phong tưởng như mình đã lâm vào tuyệt vọng.
Tại sao lại gặp phải thứ này?
Tại sao ở tân địa thôn Lam Dương cũng có loài sinh vật này?
Chẳng lẽ trên mỗi tân địa đều có loài sinh vật này?
"Chạy! Chạy nhanh lên!"
Lý Bạn Phong và Mã Ngũ bỏ chạy thục mạng, con sâu xanh khổng lồ bám sát sau đít bọn họ.
"Đừng chạy mà, ở lại đây đi, con của ta thích cậu, ta cũng thích cậu."
Lý Bạn Phong phát hiện Thoa Ngoa phu nhân là một loài sinh vật rất thần kỳ, hắn đã nhìn thấy tổng cộng hai lần, hai Thoa Ngoa phu nhân này có diện mạo giống hệt nhau, dáng vóc cũng giống, cách nói chuyện cũng giống, nội dung nói chuyện cũng giống, ngay cả giọng nói cũng giống y như đúc.
Có phải thứ này được sản xuất ra hàng loạt trong một nhà máy?
"Cậu đừng chạy nữa, nếu cậu không muốn chơi với con của ta, vậy thì chơi với ta đi, ta có rất nhiều kiểu chơi."
Sau khi chạy một lúc lâu, Lý Bạn Phong nhìn thấy một ngã rẽ, dựa theo phán đoán của hắn, rẽ trái là có thể trở về thôn Lam Dương.
Hắn vừa mới bước sang bên trái được một bước thì có một búi tơ chặn lối đi bên trái.
Tương tự với tình huống trước đây đã trải qua, Thoa Nga phu nhân không vội giết người, bà ta cho phép con mồi của mình chạy trốn, nhưng không cho phép con mồi rời khỏi tân địa.
Mã Ngũ chạy hết nổi, hoan tu thân thể suy nhược, y không ngừng ho suyễn.
Không chạy nổi cũng phải chạy!
Lý Bạn Phong lại kéo Mã Ngũ ra sức bỏ chạy, Thoa Nga phu nhân thong thả bám theo sau:
"Đừng chạy nữa, cậu cứ vậy mà vứt bỏ ta, không quan tâm đến tình cảm lúc trước sao?"
Ai có tình cảm gì với bà?
Thoa Ngoa phu nhân thích lôi kéo làm quen, lớn hay nhỏ đều giống nhau!
Lý Bạn Phong tiếp tục chạy, Thoa Ngoa phu nhân ở sau lưng nói:
"Lúc trước chúng ta nô đùa ở trong rừng cả ngày, cậu giết ba đứa con của ta, ta cũng chưa từng trách cậu, nhanh như vậy mà cậu đã quên ta rồi sao?"
Chờ một chút!
Lời này có ý gì?
Đây là tình huống gì?
Đầu Lý Bạn Phong kêu ong ong.
Thoa Nga phu nhân thở dài một tiếng:
"Cậu đúng là một người bạc tình, anh bạn của cậu lại không như vậy, ta và hắn đã ân ái với nhau suốt ba ngày, ta còn sinh rất nhiều đứa trẻ cho hắn."
Anh bạn kia của tôi?
Là người có thể biến thành con nhện kia sao?
Thám tử Da Boyens?
Anh ta và bà đã cùng nhau sinh rất nhiều con cái?
Á đù!
Là thật sao?
Tạm thời không cần nghĩ đến chuyện sẽ gặp lại Da Boyens vào lúc này.
Bây giờ nên nghĩ tới một vấn đề khác.
Con Thoa Ngoa phu nhân này và Thoa Ngoa phu nhân ở tân địa núi Giang Nguyệt là cùng một con?
Điều này sao có thể?
Tân địa núi Giang Nguyệt cách thôn Lam Dương cả ngàn dặm!
Con sâu này sao có thể đến đây được?
Bạn cần đăng nhập để bình luận