Phổ la chi chủ

Chương 371: Tu vi tích thổ thành sơn

Lý Bạn Phong muốn đến Dược Vương Câu, Mã Ngũ giúp hắn làm giấy thông hành, mua vé tàu.
Trong thời gian tấn thăng, Mã Ngũ rất yếu, nhưng vẫn cố gắng đưa Lý Bạn Phong ra nhà ga.
Từ nhà ga về, Mã Ngũ muốn ngủ một giấc cho đã, chợt thấy có người đến tòa soạn.
A Cầm đến.
A Cầm sao có thể đến Hắc Thạch Pha? Trong điều kiện bình thường, nàng không thể rời khỏi tân địa.
Sau này mới biết, A Cầm nhớ Mã Ngũ, bèn đi tìm Thu Lạc Diệp. Thu Lạc Diệp đồng ý, còn nhờ Thủy Dũng Tuyền che giấu khí tức cho A Cầm.
Đến thôn Lam Dương, A Cầm tìm được thuộc hạ của Mã Ngũ, nhận giấy thông hành và vé tàu, một đường đến Hắc Thạch Pha.
A Cầm đến, dĩ nhiên là chuyện tốt. 
Nhưng Hỏa Linh cũng đang ở đây. 
Hai người bọn họ sẽ ở chung như thế nào? 
Mấy ngày nay e là mình ngủ không ngon giấc rồi. 
Sự thật chứng minh, Mã 
Ngũ đã lo lắng thừa. 
A Cầm và Hỏa Linh vốn đã quen biết, hai người ở chung rất hòa hợp. 
Biết Mã Ngũ sắp tấn thăng, cả hai cùng nhau giúp y 
tăng 
tốc quá trình tu hành. 
Đợi đến khi vắt khô Mã Ngũ, 
y ngủ say như chết, hai người cũng không quấy rầy, rủ nhau đi xem phim. 
"Huyết Nhận Thần Thám 6" đang được công chiếu tại Hắc Thạch Pha, trước rạp phim 
xếp hàng dài dằng dặc. Bạch Thu Sinh nhờ người mua vé cho A Cầm và Hỏa Linh.  
Hai người xem xong một buổi, cảm thấy rất hay, bèn lại nhờ Bạch Thu Sinh mua thêm hai vé nữa, buổi tối lại đi xem tiếp. 
*** 
Đại học Việt Châu, hội trường báo cáo khoa học, chuyên gia về vật 
liệu nano Trương Tuyên Minh vừa mới kết thúc bài báo cáo của mình, tiếng vỗ tay vang lên 
không ngớt. 
Chờ khi 
hội nghị kết thúc, sinh viên giải tán, 
Hà Gia Khánh giả làm nhân viên, bước lên bục giảng 
dọn dẹp micro. 
Y lấy một cục pin từ đế micro ra, người không biết còn tưởng y đang kiểm tra thiết 
bị. 
Cất pin xong, Hà 
Gia Khánh 
rời khỏi hội trường, vào một khách sạn gần trường, thuê một phòng. 
Vào phòng, Hà Gia Khánh đặt cục pin vào đế sạc, cắm điện. 
Không lâu sau, trên bề mặt pin hiện lên một vòng 
tròn màu trắng. Hà Gia 
Khánh rút 
pin ra, hai đầu âm dương được nối với một sợi dây dẫn, sau đó cắm vào đầu mình. 
Đầu Hà Gia Khánh bốc khói. 
Hiệu quả khá tốt, mỗi tội hơi hại da đầu. 
Sau khi 
pin được xả hết, Hà Gia Khánh cất pin vào hộp, đang nằm nghỉ trên giường thì cúc áo trước ngực rung lên. 
"Gia Khánh, tỷ lệ người xem phim mới đã đạt 80%." 
Hà Gia Khánh 
gật đầu: "Tôi biết 
ngay chị có bản 
lĩnh mà." 
"Phần 7 đã 
bắt đầu quay, phim nhựa còn lại không 
nhiều, chị bảo bên sản xuất đi mua thêm thì họ nói phim nhựa phải do cậu tự mình mua." 
"Chị 
à, phim nhựa chúng ta dùng là loại đặc biệt, đúng là phải do tôi đi mua. Chị bảo họ dùng tiết kiệm, một hai hôm nữa là tôi mang phim đến." 
Ngắt liên lạc, Hà Gia Khánh xoa xoa đầu, rụng xuống không 
ít tóc. 
Không ổn, sắp hói đầu thật 
rồi. 
Hói cũng phải chịu, bây giờ không thể 
chậm trễ. 
Ra khỏi khách sạn, Hà Gia Khánh đứng bên đường. 
Nhìn dòng người qua lại tấp 
nập, Hà Gia Khánh như nhìn thấy vô số nguồn tu vi. 
Tích thổ thành sơn, không ngừng thu thập tài nguyên thì mới có thể chất thành núi. 
Tam thúc vẫn đang nằm viện thay ta, còn phải nằm rất lâu nữa. 
Trước đây, khi còn kỹ 
pháp lữ tu, y không cần tìm người thế thân, chỉ cần lên kế hoạch lộ trình trước, trong vòng vài phút là có thể giải quyết xong mọi việc, thậm chí không ai biết y đã rời khỏi phòng bệnh. 
Bây giờ kỹ pháp lữ tu đã dùng hết, 
mọi chuyện trở nên rắc rối hơn nhiều. 
Phải nhanh chóng bổ sung kỹ pháp. 
Tối nay có nên đến sân vận động một chuyến không? 
Thôi, từ từ đã, cùng một địa điểm không thể đến quá thường xuyên. 
Nơi nào có nhiều người bằng sân vận động? 
Hà Gia Khánh đến ga tàu điện ngầm, giờ cao điểm sắp đến rồi. 
*** 
Mã Ngũ ngủ 
một ngày một đêm, tinh 
thần hồi phục được bảy tám phần, xem như đã tấn thăng thành công. 
Giờ y đã là hoan tu tầng ba, yêu cầu đối với việc tu hành cũng cao hơn. 
Hỏa Linh và A Cầm 
đều ở đây, thể 
phách mạnh mẽ, kỹ pháp cao siêu, hai người phối hợp rất ăn ý, chắc chắn có thể đảm bảo cường độ tu hành. 
Mã Ngũ 
ăn lót dạ, rất nhanh đã vào trạng thái, nhưng lại biết được hai 
vị giai nhân không có ở tòa soạn, mà rủ nhau đi xem phim. 
Lại đi xem phim? 
Có gì hay mà xem? 
Bạch Thu Sinh đến phòng Mã 
Ngũ, đóng cửa 
lại nói: "Ngũ gia, hai vị phu nhân có vẻ không ổn." 
"Không ổn là 
sao?" 
"Bộ phim Huyết Nhận Thần Thám 6, hai vị phu nhân đã xem năm lần rồi, cơm không ăn, nước không uống, suốt ngày chỉ xem phim." 
Mã Ngũ cười nói: "Cứ để cho hai người họ xem, ở tân địa có mấy khi được xem phim đâu, chắc là thấy mới mẻ nên xem cho đã." 
Bạch Thu Sinh lắc đầu: "Ban đầu tôi cũng nghĩ vậy, còn cố tình mua vé xem phim trọn 
gói cho hai 
vị phu nhân, muốn xem phim gì cũng được.  
Nhưng hai người 
họ chỉ xem mỗi phim này, phim khác không thèm liếc mắt, ngay cả phim Huyết Thương Thần Thám của chúng ta cũng không xem." 
Mã Ngũ ngẩn người, hỏi: "Bộ Huyết Nhận Thần 
Thám đó 
hay lắm sao?" 
"Tôi chưa xem, không có thời gian, nhưng mà ai xem cũng khen hay." 
Mã Ngũ có chút lo lắng, độ hot của "Huyết Nhận Thần Thám" sắp đuổi kịp "Huyết Thương Thần Thám" rồi. 
Tại sao lại như vậy? 
Kịch bản hay? Diễn viên giỏi? Hay là do kiểm duyệt 
lỏng lẻo? 
Mình phải đi xem thử mới được, đừng để thua trong gang tấc. 
Tuy công việc kinh doanh ngày càng phát triển, nhưng Mã Ngũ chưa bao giờ lơ là mảng phim ảnh. 
Y đang định ra ngoài thì thấy A Cầm và Hỏa Linh trở về. 
"Ngũ Lang tỉnh rồi!"  
Hai người rất vui 
vẻ, bọn họ định đi xem suất chiếu tiếp 
theo, nhưng vì 
lo lắng cho Mã Ngũ nên mới quay về xem sao. 
A Cầm hỏi: "Ngũ Lang thấy thế nào rồi?" 
"Khỏe lại bảy tám phần."  
Nhìn A Cầm và 
Hỏa Linh xinh đẹp rạng ngời, Mã Ngũ đang phân vân không biết nên đi xem phim hay tranh thủ tu hành. 
Không ngờ A Cầm lại không có ý định cùng y tu hành: "Ngũ Lang đã khỏe lại rồi, cùng chúng ta đi xem phim đi." 
Hỏa Linh cũng 
phụ họa: "Phim hay lắm, xem mãi không chán." 
Mã Ngũ gật đầu: "Tôi cũng 
đang 
muốn đi xem." 
"Vậy đi thôi, Ngũ Lang." 
"Chờ tôi thay quần áo đã." 
"Không cần thay đâu Ngũ Lang, xem phim 
mà, đâu phải chuyện gì to 
tát." 
Mã Ngũ nói: "Đợi một chút, tôi thay đồ liền." 
"Nhanh lên, không thì lỡ mất suất chiếu bây giờ." 
Mã Ngũ ngẩn người, đột nhiên nâng cằm Hỏa Linh lên. 
Hỏa Linh có chút ngượng ngùng cúi đầu: "Làm gì vậy? Nhìn cậu thèm thuồng kìa, xem phim xong rồi tu 
hành cũng được mà." 
"Linh nhi, đừng nhúc nhích." Mã Ngũ banh mí 
mắt Hỏa Linh ra. 
Hỏa Linh không dám động, nàng rất nghe lời y. 
Mã Ngũ nhìn thấy một đường gân máu trong mắt nàng. 
Y dùng 
móng tay khẽ rạch một đường, mạch máu vỡ ra, chảy ra một chút máu tươi. 
"A!"  
Hỏa Linh kêu lên đau đớn, trách: "Cậu làm gì vậy? Làm rách mắt tôi rồi." 
Mã Ngũ nhìn máu dính trên đầu ngón tay, sau đó nhìn sang A Cầm. 
Trong mắt A Cầm cũng có một đường gân máu. 
Mã Ngũ đã hiểu tại sao tỷ lệ người xem "Huyết Nhận Thần Thám" lại tăng cao. 
*** 
Công viên Hoa Hồ, Hà Gia Khánh đang đi dạo. 
Đầu To 
làm như vô tình đi đến bên cạnh, hai người sóng bước bên nhau. 
"Tối nay Tiêu Chính Công trực ban ở Cục." 
"Hắn còn trực ban sao?" 
"Phá án, họp hành, hắn thường xuyên không có mặt, bình thường đi làm cũng 
ít khi thấy mặt, nhưng trực ban thì hắn chưa từng vắng mặt. Tối nay 
chắc chắn hắn sẽ đến Cục." 
Hà Gia Khánh gật đầu, đi dạo thêm một lúc rồi rời khỏi công viên. 
*** 
Sáu giờ tối, Tiêu Chính Công đến Cục Ám Tinh, mọi người đều đã tan làm, chỉ còn mỗi lính mới Tần Minh Huy. 
Tiêu Chính Công bước đến bàn làm việc của Tần Minh Huy, nhìn một chút rồi nói: "Trung Nhị?" 
Y nhớ biệt danh 
của Tần Minh Huy. 
Tần Minh Huy 
vội vàng đứng dậy: "Đội phó!" 
Tiêu Chính Công cười khẩy: "Cậu còn gọi tôi là đội phó? Sao còn 
chưa tan làm?" 
"Tôi vẫn đang trong thời g·i·a·n thử việc, theo quy định mới của Cục, 
từ tháng này trở đi, tôi phải theo hai vị đội trưởng trực ban." 
"Quy định gì mà ác vậy? Lương thì thấp, còn bắt cậu chịu khổ? Về 
đi, tôi cho phép." 
Tần Minh Huy lắc đầu: "Tôi không thể về, đã là quy định thì phải tuân theo." 
Tiêu Chính 
Công cau mày: "Cậu không biết điều gì cả, bảo về thì về đi, về nhà ngủ một 
giấc cho khỏe." 
Tần Minh Huy vẫn lắc đầu, Tiêu Chính Công mất kiên nhẫn: "Không về thì thôi, ở đây mà chịu đựng." 
Thời gian thấm thoát thoi đưa, chớp mắt đã đến 12 giờ đêm, Tiêu Chính Công ngậm điếu thuốc, ngồi chơi điện thoại. 
Y liếc mắt nhìn ra ngoài, Tần Minh Huy vẫn đang ngồi đọc sách. 
Tiêu Chính Công đi tới gần, thấy Tần Minh Huy đang đọc sách dạy vật lộn. 
"Cậu theo đạo môn nào?" 
"Đạo môn? Ý ngài là chức nghiệp? Tháng trước tôi vừa nhập môn, chọn bác kích giả." 
"Lại là bác kích giả?" Tiêu Chính Công cười: "Không phải cậu học luật sao? Sao lại chọn nghề bác kích giả?" 
"Tôi không thể chỉ có 
kiến thức pháp luật, mà còn phải có năng lực của người chấp pháp." 
"Năng lực gì? Năng lực đánh nhau?" 
"Là năng lực chế ngự tội phạm!" Tần Minh Huy nghiêm túc trả lời từng câu từng chữ. 
"Được lắm, có 
tiền đồ! Đọc sách suông thì có tác dụng gì? Đến đây, tôi chỉ dạy cho cậu vài chiêu." 
Tần Minh Huy lắc đầu. 
"Sao vậy? Sợ à? Sợ đau hay sợ chết?" Tiêu Chính Công khiêu khích. 
Tần Minh Huy nhìn điện thoại trực ban, đáp: "Tôi đang trực ban, không thể tự ý rời khỏi vị trí." 
"Yên tâm, chỉ một lúc thôi, tôi chỉ dạy cho cậu hai 
chiêu, nhiều hơn tôi cũng không muốn dạy." 
Tần Minh Huy kiên quyết không đi, Tiêu Chính Công trừng mắt: "Sao? Không nghe lệnh tôi?" 
Chưa kịp để Tần Minh Huy trả lời, 
điện thoại 
trực ban reo 
lên. 
Tần Minh Huy lập tức nhấc máy, làm theo đúng quy trình, xác minh thông tin hai lần, sau đó lập tức báo cáo với Tiêu Chính Công: "Nhà máy dệt may Thụy Vinh ở đường Trừng Vân xuất hiện sinh vật lạ, nghi là ám 
năng dị loại, hai đứa trẻ bị tấn công, hiện đang bị mắc kẹt 
trong nhà 
máy." 
Tiêu Chính Công gật đầu: "Tôi biết rồi." 
"Đội phó..." 
"Nhìn tôi làm gì? Không phải cậu đã học quy tắc rồi sao? Bây giờ nên làm gì cậu không biết nữa?" 
Tần Minh Huy lập tức kéo ngăn kéo dưới điện thoại trực ban ra, ấn nút màu đỏ. 
Điện thoại của Tần Minh Huy và Tiêu Chính Công đồng thời vang lên, điện thoại của tất cả mọi người trong đội t·r·ị an Cục Ám Tinh đều 
đổ chuông. 
Tiêu Chính Công 
nói tiếp: "Còn đứng ngây ra đó làm gì? Nói rõ 
tình huống đi!" 
Tần Minh Huy cầm điện thoại lên, thuật lại tình hình. 
Tất cả thành viên 
phải lập tức đến hiện trường. 
Tần Minh Huy nhìn Tiêu Chính Công. 
Tiêu Chính 
Công nhướng mày: "Nhìn gì? Tôi là người trực ban, không thể tự ý rời khỏi vị trí, cậu là lính mới, muốn đi thì đi đi." 
Tần Minh Huy có chút do dự. 
Tiêu Chính Công 
thở dài: "Nhà máy dệt may Thụy Vinh rất vắng vẻ, hôm nay là cuối tuần, người trong đội cũng 
không biết đi đâu chơi rồi, tôi thấy hai đứa nhỏ kia lành ít dữ nhiều." 
Tần Minh Huy lập tức 
mặc áo khoác, đeo súng vào, chạy về phía thang máy. 
Tiêu Chính Công hô lên: "Cậu đi đâu? Chạy đi đâu? Chờ cậu chạy đến nơi thì người ta đã 
lạnh xác rồi! Để tôi liên hệ tài xế trực ban, lát nữa đưa cậu qua!" 
Tần Minh Huy đi, 
Tiêu Chính Công ngồi im một lúc ở văn phòng, châm một điếu thuốc. 
Trên thuốc k·h·ô·n·g có 
lửa, nhưng khói bốc lên rất nồng. 
Tiêu Chính Công hít sâu một hơi, phun ra một làn khói lớn, làn khói như có linh tính 
bao trùm lấy y. 
Tiêu Chính Công rời khỏi văn phòng, 
đi vào cầu 
thang bộ, đi qua camera giám sát, camera không lưu lại bất kỳ hình ảnh nào. 
Y men theo cầu thang đi lên tầng mười hai, ra khỏi cầu thang bộ, phía trước là một cánh cửa sắt. 
Cửa sắt không có ổ khóa, cũng không có 
thiết bị nhập vân tay hay mật mã, chỉ có hai ngọn đèn nhỏ sáng lên. 
Hai ngọn đèn nhỏ này không phải dùng để chiếu sáng, mà là dùng để 
quét võng 
mạc. 
Tiêu Chính Công không có quyền hạn mở cánh cửa này, cho dù có quyền hạn, y cũng không thể mở, y không muốn lưu lại bất kỳ ghi chép ra vào nào. 
Nhưng y có pháp bảo, pháp bảo đã phải bỏ ra 
một số tiền lớn để mua 
được từ Phổ La Châu. 
Tiêu Chính Công 
móc ra một chiếc găng tay màu đen, đeo lên tay. 
Bàn tay sờ soạng trên cửa sắt một lúc, cửa sắt mở ra, nhưng 
không có ghi chép mở cửa. 
Tiêu Chính Công bước vào trong, căn phòng tối đen không có cửa sổ, bên trong bày biện mấy chục dãy giá đựng tài liệu. 
Tiêu Chính Công liếc mắt nhìn từng kệ tài liệu, y biết mình muốn tìm cái gì, cũng không phải lần đầu tiên y đến phòng tài liệu, nhưng tất cả tài liệu trong phòng, mỗi ngày đều sẽ thay đổi vị trí. 
Tìm một hồi lâu, y tìm được tài liệu mình muốn ở dãy thứ sáu. 
Trên hộp tài liệu chỉ có hai chữ: Giới tuyến. 
Bạn cần đăng nhập để bình luận