Phổ la chi chủ

Chương 92: Quy củ và chuẩn mực

“Nam Bà Tử!”
Gã đàn ông mặc mã quái ngửi thấy mùi khói, toàn thân theo đó bốc cháy, lúc này mới biết đã gặp phải kẻ thù.
Chẳng trách người mặc âu phục đỏ lại am hiểu về du tu như vậy.
Chẳng trách đến cả sát chiêu của mình hắn cũng biết.
Hóa ra là Dư Nam đã chỉ điểm cho hắn.
Dư Nam chắc chắn đã chỉ điểm cho Lý Bạn Phong, nếu không chỉ dựa vào một mình Lý Bạn Phong, gặp phải đạo môn hiếm như du tu, tất nhiên sẽ phải ăn thiệt thòi lớn.
Du tu sợ lửa, dùng lửa chính là chiến thuật chuẩn xác nhất để đối phó với du tu.
Vậy tại sao Lý Bạn Phong ngay từ ban đầu không sử dụng lửa?
Bởi vì phương pháp chuẩn xác nhất định phải sử dụng vào thời cơ thích hợp.
Sở dĩ Lý Bạn Phong có thể đánh úp thuận lợi, là bởi vì đã ra tay một cách bí mật, nếu hắn cầm lấy ngọn đuốc rồi áp sát vào gã đàn ông mặc mã quái, gã sẽ ngay lập tức hạ gục Lý Bạn Phong.
Trong quá trình giao đấu, tại sao Lý Bạn Phong không sử dụng lửa?
Đánh đến nửa trận rồi mới đốt một que diêm?
Lý Bạn Phong đã từng nghĩ qua chuyện này.
Nhưng gã đàn ông mặc mã quái không phải là kẻ ngốc, gã không thể cho Lý Bạn Phong cơ hội đốt diêm, mà dù cho que diêm được đốt lên rồi, gã cũng không thể để que diêm đốt bản thân.
Đừng nói là Lý Bạn Phong, ngay cả yên tu Dư Nam, muốn phóng hỏa lên người của gã đàn ông mặc mã quái cũng chẳng phải chuyện dễ dàng, lúc mới đánh nhau, gã đàn ông mặc mã quái chưa từng để lộ cơ hội cho Dư Nam đốt khói.
Mà giờ tuy rằng đã phóng hỏa thành công, nhưng gã đàn ông mặc mã quái cũng không phải là không có cách ứng phó.
Gã nhanh chóng thu lại dầu về cơ thể, lăn lộn tại chỗ, rất nhanh đã dập được lửa.
Nhưng đợi gã dập lửa xong rồi, Lý Bạn Phong cũng nhặt lại được lưỡi liềm.
Gã đàn ông mặc mã quái mất đi một con mắt, trên người còn có vết bỏng, thể lực còn lại cũng không nhiều, trong tình huống không thể sử dụng dầu, chỉ còn có thể chờ chết.
Dùng dầu thì sao?
Khói mù ở ngay bên cạnh, một khi dùng dầu, gã đàn ông mặc mã quái sẽ bắt lửa, vẫn phải chờ chết.
Gã lâm vào đường cùng rồi, là đường cùng mà không có cách nào để thoát ra.
Gã đàn ông mặc mã quái tuyệt vọng hét lên một tiếng lớn:
“Bà chủ Dư, chuyện trước kia là do tôi không đúng, có gì chúng ta đều có thể thương lượng.”
“Thương lượng?”
Dư Nam cười lạnh, đáp:
“Dung Tiến An, lúc mày giết anh em của tao, tại sao lại không cùng tao thương lượng?”
“Khi phá cửa tiệm của tao, tại sao không cùng tao thương lượng?”
“Chị em của tao mà mày làm nhục trong cửa tiệm, tại sao mày không cùng các nàng ấy thương lượng?”
Hóa ra gã đàn ông mặc mã quái tên là Dung Tiến An, Lý Bạn Phong thầm ghi nhớ tên gã.
Dung Tiến An thanh minh:
“Có một vài chuyện, chưởng quỹ của chúng tôi đã thương lượng với cô, nhưng cô không đồng ý, tôi mới đốt cửa tiệm của cô, tôi động thủ một cách công khai, không giống cô dùng ám chiêu, cô đã phá vỡ quy củ giang hồ!”
Dư Nam tiến lên phía trước, một chân đạp lên khuôn mặt của Dung Tiến An, để lại dấu giày với màu đỏ đen lẫn lộn.
Dung Tiến An đau khổ nói:
“Chưởng quỹ Dư, tôi nhận lỗi với cô, muốn tôi quỳ lạy van xin cô cũng được, xin cô tha mạng cho tôi.
Nhưng có chuyện này, tôi nhắc nhở cô một câu, cô mở tiệm để kinh doanh, vẫn còn phải tiếp tục sống ở Nội Câu, tức giận rồi, báo thù rồi, chuyện này cũng là chuyện của quá khứ rồi.
Nếu muốn giải quyết chuyện này một lần và mãi mãi, cũng chính là tuyệt đường lui của mình, tiệm thuốc Cảnh gia có thủ đoạn gì, bản thân cô biết rõ, đứng sau bọn họ chính là Giang Tương Bang.
Cô đã trượt trên con đường này mấy năm nay, ám tiễn thương nhân vốn đã không hợp đạo lý, cô biết rõ quy củ, cũng biết chừng mực, tôi nói đến đây thôi, cô tự giải quyết nốt đi.”
Ngón trỏ và ngón giữa của Dư Nam vuốt nhè nhẹ trên điếu thuốc, biểu cảm trên khuôn mặt vô cùng nghiêm trọng.
Những gì Dung Tiến An nói cũng có vài phần đạo lý, lúc đầu gã ra tay trong cửa tiệm của Dư Nam, có thể coi là minh đao minh thương.
Mà Dư Nam động thủ đêm nay, có thể coi là ám tiễn thương nhân.
Làm như vậy, quả thật đã phá hoại quy củ.
Cứ như vậy mà giết gã, cũng nằm ngoài chuẩn mực.
Trong lúc Dư Nam đang do dự, Lý Bạn Phong tiến đến trước mặt Dung Tiến An, hỏi gã:
“Những điều anh vừa nói, nói đến đây thôi, là có ý gì?”
Dung Tiến An cười khẩy:
“Đến cả điều này cũng không hiểu? Ngày đầu tiên bước ra giang hồ sao? Nghĩa là gì, anh tự suy nghĩ đi!”
Lý Bạn Phong nói:
“Tôi suy nghĩ rồi, theo như cách hiểu của tôi, chính là anh đã nói hết những điều anh muốn nói.”
Dung Tiến An khựng lại:
“Đây là ý gì?”
“Đến cả điều này cũng không hiểu sao? Di ngôn nói xong rồi, anh cũng nên lên đường được rồi.”
Lý Bạn Phong vung lưỡi liềm, cắt vào cổ họng gã đàn ông mặc mã quái.
Dung Tiến An dùng tay trái đỡ đòn, đáng tiếc gã không kịp tiết dầu, cánh tay bị Lý Bạn Phong chém đứt.
Dung Tiến An bị đứt tay bèn thở gấp nói:
“Tiểu huynh đệ, anh cũng được trả tiền để làm việc, chủ nhân gia không lên tiếng, anh đã động thủ rồi, không hợp quy củ.”
“Quy củ của anh đào đâu ra mà nhiều vậy?”
Lý Bạn Phong lại chém gã đàn ông mặc mã quái một liềm, vốn dĩ muốn chém vào đầu, nhưng gã đàn ông mặc mã quái ra sức né tránh, kết cục bị chém mất một bên tai.
“Không bàn về quy củ nữa, chúng ra nói về đạo lý đi, tôi với anh không thù không oán…”
“Đạo lý của anh đào đâu ra mà nhiều vậy?”
Lý Bạn Phong lại chém một liềm, vốn dĩ muốn chém vào cổ, Dung Tiến An tiếp tục né tránh, bị Lý Bạn Phong chém qua vai phải.
“Tôi, tôi là người của Giang Tương Bang…”
“Hóa ra là người của Giang Tương Bang, vậy phải tặng thêm một nhát nữa rồi.”
Lý Bạn Phong lại chém một liềm.
“Tôi, tôi cũng không hẳn là người của Giang Tương Bang, tôi là người của tiệm thuốc Cảnh gia…”
“Vậy tại sao vừa nãy lại lừa tôi?”
Lý Bạn Phong lại chém một liềm.
Nhát chém cuối cùng đâm trúng vào ngực, Dung Tiến An không cử động nữa.
Nhìn thấy cảnh này, Dư Nam vốn còn hơi do dự cũng đành chấp nhận sự thật.
Hai người thương lượng một chút, Lý Bạn Phong phụ trách dọn xác, Dư Nam phụ trách dọn dẹp dấu vết.
Tần Tiểu Bàn đã được tiểu nhị trong tiệm vải của Dư gia cứu đi, Dư Nam nói:
“Thất gia, sáng sớm ngày mai, ngài đến tiệm vải tìm tôi, tôi đưa ngài đi thăm ông chủ Tần.”
Lý Bạn Phong gật đầu, vác thi thể của gã đàn ông mặc mã quái rồi quay người rời đi.
Dư Nam nhìn thấy máu của gã đàn ông mặc mã quái chảy xuống, bám trên bộ âu phục đỏ của Lý Bạn Phong, nếu không nhìn kĩ, cũng sẽ không nhìn ra dấu vết gì.
Đây là lí do Lý Bạn Phong mặc âu phục đỏ sao?
Ngay từ đầu hắn đã hạ quyết tâm giết người?
Dư Nam thở dài:
“Thất gia, ngài đúng là chẳng coi trọng quy củ hay chuẩn mực dù chỉ một chút.”
Lý Bạn Phong ngoảnh đầu lại, hỏi một cách đầy kinh ngạc:
“Rốt cuộc cái gì là quy củ và chuẩn mực?”
Dư Nam sững người, không biết Lý Bạn Phong thật sự hồ đồ hay giả vờ hồ đồ nữa.
Trầm mặc một lúc, Dư Nam cười, nói:
“Quy củ và chuẩn mực, chính là giang hồ.”
Giang hồ?
Sâu sắc như vậy?
Không hiểu.
Đối với những chuyện không thể hiểu được, Lý Bạn Phong trước giờ chưa từng nghĩ nhiều.
Hắn đi vào phía sâu trong hẻm, xác định xung quanh không có ai, mang thi thể của Dung Tiến An vào Tùy Thân Cư.
Động tác của hắn vô cùng nhẹ nhàng, sợ sẽ đánh thức máy hát, đợi đến lúc đặt thi thể bên cạnh hoa sen đồng, lại phát hiện cánh hoa đã mở ra, trong đài sen bảy lỗ có ba hạt sen.
Lý Bạn Phong lột hạt sen ra.
Có hai hạt sen được luyện chế từ thi thể của Đức Tài và Đức Mậu.
Hạt còn lại là do con dao hút máu luyện ra.
Không lâu sau, hai hạt sen phát nổ, mỗi hạt nổ ra hai viên Hồng Đan, Lý Bạn Phong nhanh chóng thu thập đan dược.
Trong tay Lý Bạn Phong hiện tại đang có tám viên Hồng Đan, dựa vào hiệu suất một tầng sẽ luyện ra được hai viên mà tính, thi thể của Dung Tiến An cũng sẽ luyện ra được hai viên đan dược, như vậy sẽ có mười viên Hồng Đan, nhưng Lý Bạn Phong đến bây giờ vẫn chưa biết Hồng Đan có tác dụng gì.
Trong lúc Lý Bạn Phong còn suy tư, con ngươi của Dung Tiến An dao động một chút.
Gã chưa chết, trong khoảnh khắc khi Lý Bạn Phong cắm lưỡi liềm vào trong ngực, gã đã bôi trơn nội tạng bằng dầu, lưỡi liềm đã sượt qua tim.
Bây giờ Nam Bà Tử không có ở đây, chỉ còn lại một tên tiểu tử ngốc này, Dung Tiến An dự định tích chút sức lực, muốn lấy mạng của Lý Bạn Phong.
Răng rắc!
Hạt sen cuối cùng phát nổ rồi.
Ba viên Tú Đan nổ ra, Lý Bạn Phong nhanh chóng dùng găng tay để thu thập lại. Ngoài những viên đan dược, bên trong hoa sen còn nổ ra một con lắc đồng hồ.
Con lắc đồng hồ này, Lý Bạn Phong nhận ra, đây là di vật của La Ngọc Ny.
Thứ này chui vào bên trong hoa sen đồng lúc nào vậy?
Lý Bạn Phong sờ nhẹ vào rìa của con lắc đồng hồ, vô cùng sắc bén.
Thứ này có tác dụng gì? Lý Bạn Phong nhìn vào Dung Tiến An:
“Anh biết thứ này có tác dụng gì không?”
Trái tim Dung Tiến An run rẩy, không dám phát ra tiếng động.
Hắn lừa mình, không thể để bị hắn lừa!
“Anh chịu đau một chút, để tôi thử.”
Lý Bạn Phong ném con lắc đồng hồ vào đầu của Dung Tiến An.
Đầu của Dung Tiến An nhanh chóng tiết ra dầu, nhưng đã quá muộn.
Tốc độ của lữ tu quá nhanh, con lắc đồng hồ đã dính chặt vào xương đầu.
Cơ thể của Dung Tiến An co giật dữ dội, Lý Bạn Phong nhìn chằm chằm vào vết thương của Dung Tiến An rồi cau mày.
Quái lạ, tại sao gã không chảy máu?
Bạn cần đăng nhập để bình luận