Thập Niên 80: Nữ Hỗn Đản

Chuong 146

Chuong 146Chuong 146
Chuong 146
Lâm Thanh Chỉ vốn nên học lớp 12, nhưng bởi vì giữa chừng bỏ dở nên cô thiếu hơn một học kỳ, cô lại không muốn bắt đầu từ lớp 11, cuối cùng gia đình thương lượng một chút, trực tiếp để cô theo học lại lớp.
Lớp học lại sẽ kiểm tra toàn bộ kiến thức một lần nữa, mặc dù thời gian chặt chẽ hơn một chút, nhưng quá trình học sẽ nhanh hơn, sau cùng bất kể là lớp 12 hoặc học lại đều phải tham gia kỳ thi trước vào tháng năm tới, lớp học lại tổng hợp mà nói là phù hợp hơn với tình hình hiện tại của cô.
Lâm Thanh Chỉ hiện tại đối với học tập không có nhiều chán ghét, cô phát hiện thì ra nền tảng kiến thức của mình cũng không tệ lắm, chỉ cần lục lọi tìm lại thì vẫn có thể nhớ được.
Hơn nữa sau khi cơ thể cô được cường hóa thì trí lực của cô cũng mạnh theo, môn văn đối với cô mà nói coi như dễ dàng, chỉ là Toán học có chút làm cô tê liệt, so với tiếng Anh còn đau đầu hơn, tiếng Anh dùng trí nhớ cô cũng có thể viết, còn Toán học cho dù cô nhớ được cũng không dùng được.
Trong tay Lâm Thanh Chỉ xách cặp sách nhỏ màu đỏ mà bà Lâm may cho cô, đi tìm vị trí lớp học lại số 1.
Đơn giản cảm giác phương hướng của cô coi như không tệ, sau khi hỏi qua mọi người một lần, rất nhanh liền tìm được.
Lâm Thanh Chỉ tiến vào trong lớp tìm chỗ trống.
Có không ít người đưa ánh mắt nhìn theo cô, cũng may tất cả mọi người đều đang trong độ tuổi phấn đấu vì ước mơ, rất nhanh liền thu lại tâm mắt chuyên tâm đọc sách, so với những người đã trưởng thành ngoài xã hội rụt rè hơn nhiều.
Nữ sinh ngồi bên cạnh Lâm Thanh Chỉ vẫn nhìn cô chằm chằm, thẳng đến khi Lâm Thanh Chỉ nhìn qua, cô ấy mới ngượng ngùng quay qua chỗ khác.
Một lát sau cô ấy lại cẩn thận mở miệng: "Cậu vừa chuyển trường à? Cậu cũng tới để học lại sao? Sao trước giờ chưa thấy cậu."
"Vừa chuyển đến đây." Lâm Thanh Chỉ bỏ cặp sách vào trong hộc bàn.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
"À, nghe nói trường này rất khó chuyển vào, ba mẹ cậu nhất định rất lợi hại." Vừa rồi cô ấy đã nhìn thấy cô ấy ở cổng trường, lớn như vậy đi học còn phải có người đưa đi.
"Không lợi hại, không thể đến trường sao? Tại sao không, tôi đã làm được bài thi vào trường mà.". Lâm Thanh Chỉ nghe cô nói, đột nhiên liên nghĩ đến một người, thì ra là nữ chính ở thế giới kia.
"Ha ha ha, cũng đúng." Hoàng Tâm Kim cười gõ đầu mình một cái: Tại sao mình không nghĩ tới chuyện này chứ."
"Chuyện mà cô không nghĩ tới cũng thật nhiều." Lâm Thanh Chỉ nhướng mày, trực tiếp cự tuyệt nói: "Đừng nói chuyện với tôi, tôi không thích cô."
"A, sao cậu lại như vậy, tôi nhiệt tình như vậy, câu như vậy rất tổn thương người khác."
Lâm Thanh Chỉ không để ý tới cô ta.
Hoàng Tâm Kim bĩu môi, cảm thấy người này thật kỳ quái.
Lớp học đơn giản hơn Lâm Thanh Chỉ tưởng tượng rất nhiều, ngoại trừ toán học vẫn có chút mơ hồ ra, những thứ khác đều rất dễ hiểu, Lâm Thanh Chỉ Giác mình vượt qua kỳ thi dự bị vào tháng năm hẳn là cũng có chút hy vọng.
Ngoài cửa sổ, thấy giáo chủ nhiệm nhìn Lâm Thanh Chỉ chăm chú lắng nghe bài học, hài lòng gật đầu, không thể không nói có thể chuyển vào lớp này gia đình hẳn là cũng có chút quan hệ, sợ nhất cô bé chính là loại học sinh không chú tâm học tập, tới đây để quậy phá.
Chẳng qua Lâm Thành Chỉ có xem qua bào kiểm tra của mình, tuy rằng toán học kém một chút, nhưng các môn học khác cũng không tệ, nắm chắc cơ hội vượt qua kỳ thi trước hẳn là không thành vấn đề.
Lâm Thanh Chỉ ngày đầu tiên trải nghiệm cảm giác đi học, cảm thấy có chút mới lạ, có chút giống cảm giác cô nghe giảng ở cửa của học quán, chỉ có điều người so với các sư môn của cô nhiêu hơn nhiều, mọi người cũng đều khổ sở hơn, hận không thể ghi nhớ từng chữ sư phụ nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận