Thập Niên 80: Nữ Hỗn Đản
Chuong 159
Chuong 159
Khi Thạch Hiểu Quyên nghe tin Lã Đại Khai có thể là gián điệp, bà ta đã hoảng sợ ngay tại chỗ, và bà ta liên tục hét lên rằng bà ta không liên quan gì đến ông ta, chỉ là một cuộc hôn nhân giả và đứa trẻ không phải của ông ta mà là của Lưu Tiểu Thái.
Người nhà họ Lưu nghe được tức điên lên rồi, Lưu Tráng Kiến vẫn còn trong nhà lao, bọn họ đang muốn chạy giảm án để đưa người ra, thì Thạch Hiểu Quyên lại nói ra những lời đó lập tức xác nhận nhà họ Lưu và gián điệp có mối quan hệ với nhau.
Lã Đại Khai là gián điệp, Thạch Hiểu Quyên là vợ của Lã Đại Khai, con là của nhà họ Lưu, vậy không phải rõ ràng nhà họ Lưu và gián điệp có mối quan hệ mật thiết với nhau hay sao.
Đây chính là đã làm nguy hại nghiêm trọng đến an toàn quốc gia rồi, cuối cùng nhà họ Lưu cũng bị điều tra đến.
Chưa điều tra thì chưa sợ, điều tra đến thì giật mình, Lã Đại Khai từ nhà họ Lưu lấy được không ít thông tin, may mà phát hiện kịp thời, thông in bị truyên ra ngoài chỉ là một phần nhỏ.
Lần này nhà họ Lưu coi như xong rồi.
Mọi người đều không ngờ rằng vì một Lưu Tráng Kiến mà nhà họ Lưu lại thành ra như vậy.
Tội ác của Lưu Tráng Kiến cũng đã được khẳng định, thêm vào đó, không có sự bảo vệ của nhà họ Lưu, tất cả những chuyện bẩn thỉu mà Lưu Tráng Kiến đã làm năm xưa đều bị lật tẩy, kiếp này hắn có muốn cũng không thể ra ngoài được, còn Thạch Hiểu Quyên thì cũng bị coi là đồng phạm và đã bị nhốt lại.
Lúc Lưu Tinh Tinh đến thăm, Thạch Hiểu Quyên khóc nước mắt nước mũi đầm đìa muốn cô giúp mình, bà ta muốn ra ngoài. ...
Bà ta bây giờ đã hối hận lắm rồi, vốn tưởng rằng sau khi Lâm Ngọc Cương chết nhưng ngày tháng tươi đẹp của bà ta sẽ bắt đầu, không ngờ rằng...
Lưu Tinh Tinh không quan tâm bà ta, chỉ là nhìn đến Lã Đại Khai, môi run run hồi lâu cũng không nói được lời nào, cô lại có rất nhiều điều muốn nói, thế nhưng lại không biết phải nói từ đâu, cuối cùng chỉ chảy nước mắt nói hai từ: "Bảo trọng."
Sau đó cũng quay người rời đi, không nhìn đến người ở trong lao.
Lã Đại Khai nhìn hình bóng của con gái rời đi, trên mặt không có biểu cảm gì, ông ta sớm đã biết việc này sẽ có ngày bị bại lộ, thế nhưng ông ta không cam tâm chuyện bên kia đã đồng ý đưa thuốc phiện cho ông ta mà ông ta vẫn chưa lấy được thì đã bị bắt rồi.
Nghĩ đến đó ông ta kiên dơ tay tát Thạch Hiểu Quyên một cái.
Đều trách ả đàn bà chết tiệt này!
Khi đó Lưu Tiểu Thái tính toán những việc trùng hợp đó ông ta đều biết, ông ta chính là muốn lợi dụng ả đàn bà này để lấy được nhiều tin tức từ chỗ của Lưu Tiểu Thái, dù sao Lưu Tiểu Thái là bộ trưởng y tế cục hậu cần quân đội, tin tức của quân đội cũng có thể truyền đạt một hai điều, vốn dĩ bà ta muốn lợi dụng con gái mình để tiến xa hơn, nhưng không ngờ bây giờ lại như vậy, mọi thứ đều bị phá nát bởi người phụ nữ ngu ngốc này!
Biểu cảm trên mặt của Lã Đại Khai dần tối lại, ông ta đưa tay túm lấy cổ của Thạch Hiểu Quyên. Sau đó vẫn là cảnh sát thấy tình hình không ổn, nhanh chóng kéo người ra.
Thạch Hiểu Quyên vừa khóc vừa ho, gào lên nói: "Tôi không có tội, thả tôi ral"
Vì Lã gia chỉ còn lại Lã Tinh Tinh, Lã Tiểu Bảo lại không phải em ruột cô ta, thêm nữa cô vốn không thích thằng bé, định đưa nó vào cô nhi viện, cuối cùng là người nhà nhà họ Lưu đến đón về rồi.
Lưu Tiểu Thái và Lưu Tráng Kiến đều không còn nữa, Lã Tiểu Bảo cũng coi như là người nối dõi cuối cùng của nhà họ Lưu, bọn họ không thể nào bỏ mặc được.
Sau đó người trong kinh thành cũng không biết Lã Tiểu Bảo và Lã Tinh Tinh đã đi đâu rồi, nghe nói hình như bọn họ đã quay ve quê của họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận