Thập Niên 80: Nữ Hỗn Đản

Chuong 68:

Chuong 68:Chuong 68:
Chuong 68:
Khi Lâm Thanh Chỉ nhìn rõ người ở ngoài cửa, đôi mắt hấp háy nheo nheo lại.
Mắt quét đến căn phòng đổ nát bên cạnh, Lâm Thanh Chỉ mở miệng nói: "Vừa hay đang muốn tìm anh.
Sau đó Lục Lập vẫn còn chưa kịp nói lời nào đã bị Lâm Thanh Chỉ túm lấy áo mưa và mũ lôi kéo vào phòng bếp.
Bị cô một mạch kéo vào trong bếp, Lục Lập không kịp phản ứng chuyện gì đang xảy ra.
Anh cảm thấy mình bị cô kéo đi giống như đang kéo một đứa trẻ vậy?
Anh là đến để từ biệt.
Lâm Thanh Chỉ không biết anh đến để làm gì, chỉ dơ tay chỉ vào phía căn phòng bị sập: "Là anh làm."
Lục lập nhìn theo hướng Lâm Thanh Chỉ chỉ nhìn thấy căn phòng bị sập, mắt mở to kinh ngạc, có chút chần chừ không dám tin: "Là do tôi làm sao?"
Lâm Thanh Chỉ gật nhẹ một cái. ...
Tiếng mưa bên ngoài át đi tiếng nói trong nhà bếp, cũng át cả tiếng khuyên ngang của bà nội Lâm.
Một lúc sau, mưa cũng nhỏ dần dần rồi tạnh hẳn.
Lâm Thanh Chỉ bước lên trên nóc phòng bị sập, lật ngửa mấy mảnh gõ, lấy ra một chiếc túi có nắp đậy ở đầu giường, trên nắp túi có một cái khoá, nhưng mà túi đã bị mưa làm ướt đẫm hất.
Lâm Thanh Chỉ mở túi ra nhìn một chút, tiền để ở trong túi và giấy tờ đều bị dính nước ẩm ướt, nhưng may mắn là đã được bọc lại trước đó nên vẫn chưa bị ướt hoàn toàn.
Sau khi lấy đồ xong, Lâm Thanh Chỉ nhìn Lục Lập nói: "Đi-"
Bà nội Lâm cuối cùng vẫn không hiểu tại sao chính mình lại hồ đồ đi cùng Lâm Thanh Chỉ đến nhà Lục Lập.
Tại nhà họ Lục, bà ngoại Lục trông thấy Lục Lập dẫn về hai người thì bất ngờ, có chút nghi hoặc nhìn anh hỏi: "Đây là... 2"
Lục Lập nhất thời không biết phải trả lời thế nào, cũng không thể nói là vì sợ bị đánh nên mới dẫn người về?
Bắt gặp ánh mắt nghi ngờ của bà ngoại Lục, Lục Lập đút hai tay vào túi quần, bình tĩnh liếc nhìn Lâm Thanh Chỉ một cái rồi quay sang bà ngoại nói: "Trên đường đi ngang qua, nhìn thấy phòng của họ bị sập cho nên con liền giúp đỡ họ một tay..."
Lâm Thanh Chỉ đứng bên cạnh nghe thấy những lời này, cũng không vạch trần anh.
Cũng không biết bà ngoại Lục có tin hay không.
Rất nhanh đã sắp xếp xong phòng ở cho hai người, kéo bà nội Lâm ở cùng phòng với mình.
Lại còn đem chăn đệm chuyển đến phòng bên cạnh của Lục Lập, nhìn Lâm Thanh Chỉ nói: "Trước đây phòng này là của cha mẹ Lục Lập ở, bà vẫn thường xuyên dọn dẹp, cháu ở tạm đây một đêm, trong bình có nước, lau mặt đi rồi ra uống chút canh nóng..."
Nói xong cũng không để ý đến Lâm Thanh Chỉ có phản ứng như thế nào, mà lại hăng hái đi làm việc khác.
Từ sau khi chồng và con trai bà không còn ở đây nữa, bà đã rất lâu không có bận rộn như thế này.
Một nhóm người được bà ngoại Lục sắp xếp rất có trật tự, tắm rửa, làm ấm phòng, ngủ.
Buổi tối, Lục Lập nằm trên giường vẫn còn có chút ngẩn ngơ.
Anh vốn dĩ chỉ lịch sự đến để từ biệt, sau lại xảy ra chuyện như vậy? Tại sao lại mơ hồ dẫn người về nhà?
Chỉ nhớ rằng Lâm Thanh Chỉ muốn đánh anh, anh hoảng loạn mới nói mời cô về nhà mình ở.
Sau đó...
Sau đó cô ta rất tự nhiên không chút khách khí! Liền đồng ý luôn!
Cô đồng ý rồi!
Đột nhiên ý thức được vấn đề này.
Lục Lập nghiến răng một cái, quá bất cẩn rồi! Có phải ai mời cô ta, cô ta cũng sẽ đi cùng không?!
Anh cũng là đàn ông!
Lỡ như... Đương nhiên anh sẽ không, nhưng mà sau khi anh đi, cô lại muốn tìm người thay thế khác, mà người thay thế đó không ngay thẳng giống anh, vậy chẳng phải cô ta sẽ bị thiệt thòi sao?
Ngày mai gặp nhất định phải nói với cô việc này, một đứa con gái sao lại không phòng bị như vậy!
Anh chắc chắn sẽ nghiêm khắc ngăn chặn hình vi này...
"Két... két..."
Một âm thanh đột nhiên vang lên, Lục Lập chuyển động lỗ tai, anh ngay lập tức nhướn người lên nhìn về phía phát ra âm thanh đó.
Nhìn đến mới thấy hoá ra là tiếng động từ cửa sổ, anh lại nằm xuống, cho rằng đó là tiếng gió thổi rung cửa sổ
Nhưng vừa mới nằm xuống...
"Kẽo kẹt, kẽo kẹt...
"Cạch" một tiếng rất nhỏ nhẹ nhàng vang lên, sau đó cửa sổ từ từ bị đẩy ra.
Lục Lập ngẩng đầu.
Anh kinh ngạc nhìn người đang treo từ cửa sổ vào phòng.
Miệng anh mở to muốn hét lên, nhưng không biết anh nghĩ đến cái gì mà trong tiềm thức lại liếc về phía phòng của bà ngoại Lục, nhanh chóng ngậm miệng lại chỉ dùng tay kích động xua tay đuổi Lâm Thanh Chỉ quay trở ve phòng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận