Thập Niên 80: Nữ Hỗn Đản
Chuong 181
Chuong 181
Hai người đồng thời lên tiếng, vì phép lịch sự anh cho cô mượn sách, Lâm Thanh Chỉ cầm cốc trà ngồi tư thế mời anh nói trước: "Anh nói trước đi."
Những ngón tay căng thẳng của Lã Hành siết chặt lại: "Cái đó, Lâm tiểu thư, cô cảm thấy tôi như thế nào?”
Nói xong câu này, tim phổi của anh lập tức có cảm giác căng lên căng thẳng, giống như bị thổi phồng lên như quả bóng, bên trong chứa đầy sự lo lắng.
Lâm Thanh Chỉ nhìn anh tùy tiện trả lời: "Rất tốt a"
Nghĩ một chút, cảm thấy như vậy có phải rõ ràng là cô không có thành ý, dù sao mượn sách của người ta dùng lâu như vậy.
Cô nói thêm vài câu nữa: "Không tồi, tính cách tốt, cũng đẹp trai lại còn là đạo diễn nữa."
Lã Hành được khen có chút ngại ngùng, nhưng tất cả sự e ngại trong lồng ngực lập tức biến thành sự vui sướng không ngừng lại được.
Lời này của Lâm tiểu thư có phải là bày tỏ cách nhìn của cô với anh rất tốt hay không, vậy thì anh sẽ có cơ hội tiến thêm một bước hay không...
Lã Hành lấy hết dũng khí nhìn Lâm Thanh Chỉ, nói ra những lời anh muốn nói: "Lâm tiểu thư, tôi có thể mời cô đi xem phim không?”
Đây là việc mà lần trước đi liên hoan anh đã muốn làm rồi, thế nhưng lúc đó bị Lục Lập quay lại ngăn cản, đến bây giờ anh vẫn muốn hoàn thành tâm nguyện lúc đó.
Lúc này, nếu một cô gái đồng ý cùng người khác đi xem phim vậy thì có nghĩa là có ý với đối phương rồi.
Câu này của Lã Hành thực ra chính là muốn hỏi cô có hứng thú với việc hẹn hò cùng anh không.
Xem phim sao?
Lâm Thanh Chỉ đang định từ chối, dù sao cô và Lục Lập cũng chưa đi xem phim với nhau bao giờ.
Kết quả Lục Hành vì quá căng thẳng, nên sau khi mở lời mời Lâm Thanh Chỉ đi xem phim, trong đầu lập tức xuất hiện mấy bộ phim không tồi, anh căng thẳng nhìn Lâm Thanh Chỉ hỏi:
"Cô gần đây có thích xem bộ phim nào không, chúng ta xem phim nào cô thích là được, tôi..."
"Đừng có mơi”
Lục Lập mặt tối thui đi đến, anh cảm thấy bản thân bị cắm sừng rồi.
Vốn chỉ là tuỳ ý chào hỏi dì Tôn thôi, nào biết được khi nghe được tin tức khiến anh tức muốn nổ phổi ra.
Xem mắt?
IỊI
Xem cái gì chứ!
Bọn họ sắp kết hôn rồi!
Nhìn thấy cảnh hai người cầm cốc trà nói chuyện, nắm đấm của anh đã rất chặt rồi. Anh đưa tay kéo Lâm Thanh Chỉ lại, mặt vô cảm nhìn La Hành nói: "Anh định làm cái gì? Quấy rối phụ nữ đã có chồng sao?
La Hành có chút sững sờ, không chỉ vì Lục Lập đột nhiên xuất hiện, mà là vì câu Lục Lập nói: "Cái gì... Cái gì có chồng..."
Anh ta chỉ hai người bọn họ, lồng ngực lập tức đóng băng vài giây, trong đầu không ngừng suy nghĩ vài thứ.
Anh ta thốt lên: "Hai người không phải anh em họ sao!"
Sao có thể được? Điều này thật làm người ta quá sốc rồi.
Lục Lập cau mày: “Ai nói chúng tôi là anh em họ?”
Cuối cùng Lã Hành biết được chân tướng sự việc, niềm vui trong lòng đông cứng lại đột nhiên giống như gạch vụn rơi xuống, sắc mặt thất bại của anh ta có chút chán nản.
Anh ta có chút cố chấp nhìn Lâm Thanh Chỉ, vẫn muốn mở miệng hỏi một câu: "Có muốn cùng nhau đi xem phim không?"
Lục Lập nắm chặt lấy cổ tay Lâm Thanh Chỉ.
Lâm Thanh Chỉ nhìn cổ tay mình bị nắm chặt một cái, nhìn Lã Hành nói: "Tôi đi xem cùng anh ấy, sách tôi đã đưa đến rồi, chúng tôi về trước đây."
Nhìn bóng lưng bọn họ trong mắt Lã Hành tràn đây sự mất mát, anh thật sự rất thích cô.
Lục Lập trở về, đóng cánh cửa một cái râm.
Anh lập tức thả tay Lâm Thanh Chỉ ra, chỉ trâm mặc nhìn cô không nói lời nào, đôi mắt đen thâm thuý giống như tích tụ rất nhiều mây mù đang chuẩn bị thả ra ngoài.
Lâm Thanh Chỉ nhìn sắc mặt của anh, tự nhiên cảm thấy có chút bất an không hiểu nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận