Thập Niên 80: Nữ Hỗn Đản

Chuong 61:

Chuong 61:Chuong 61:
Chuong 61:
Liên tục mấy lần bị mắng khó nghe, sắc mặt Lưu Đinh Đinh rất nhanh đã lạnh xuống: "Nếu không phải Hoa Ny đã đính hôn, mẹ cho rằng hôn sự tốt như vậy sẽ phiên con nhóc Lâm Thanh Chỉ này sao? Người ta không những sắp xếp chức vụ trong nhà máy, còn cho đi học, điều kiện tốt như vậy có cam đèn lông đi tìm cũng không tìm được! Con khuyên mẹ đừng nên bỏ lỡ cơ hội này, thừa dịp hôm nay liên nhanh chóng đặt ngày kết hôn của Lâm Thanh Chỉ, bằng không đến lúc đó nhà họ Hồ không muốn, người đừng hối hận."
Trân Mỹ Mỹ vừa rồi bị sợ hãi cũng phản ứng lại, nhìn thấy Lưu Đinh Đinh dùng mắt ra hiệu cho mình liền nhớ đến chuyện các bà đã thương lượng tốt trước khi đến đây, trong nháy mắt đã vỗ ngực lớn giọng hét lên:
"Ai da, Lâm Thanh Chỉ đúng là đứa trẻ lưu manh, vừa rồi thế mà còn muốn dùng đũa chọc mù mắt tôi, còn có lần trước, lên nhà tôi cướp bóc, còn dùng dao chém bị thương người, đây chính là cái gì cố ý giết người! Tôi nói cho bà biết, hôm nay hai người nếu không thương lượng cho tôi một ngày kết hôn, tôi liền... Tôi sẽ gọi cảnh sát để bắt cô! Làm cho cô không thể ra khỏi tù!"
Đây là chuyện vừa rồi trên đường các bà tới đây đã thương lượng tốt, nếu Lâm Thanh Chỉ không đồng ý sẽ dùng việc ngồi tù hù dọa cô, con người ai cũng đều sợ ngồi tù, bà ta không tin chuyện đến nước này còn không thành công, chắc chắn rằng cô một cô gái nông thôn sẽ không có khả năng để hiểu mấy thứ này.
Bà nội Lâm nghe nói như vậy, quả thực vừa sợ vừa giận, vỗ bàn đứng bật lên: "Đồ vô sỉ!"
Bà xem như đã biết, hai người này chính là có ý muốn khiến Lâm Thanh Chỉ không thể không gal
Các bà càng như vậy, bà nội Lâm lại càng tin tưởng không nghi ngờ những lời Lục Lập vừa nói, hiện tại nghe nói nhứ thế, thâm nghĩ sẽ tự mình đi lên liều mạng với các bà, nếu dám hủy hoại cháu gái của bà, bà liền giết hai người này!
Lâm Thanh Chỉ vẫn luôn im lặng nhìn trò khôi hài này, cũng đã có chút không kiên nhẫn nữa nhưng vừa đúng lúc muốn chấm dứt chuyện này thì ngoài cửa lúc này lại lần nữa đột nhiên truyền tới một trận ồn ào, kế tiếp còn có mấy người đi vào.
Chính là người của nhà họ Hồ.
Chỉ thấy Trần Thiết Phúc một mắt nửa mù mang theo một đống đồ đi vào cửa nhà họ Lâm, bên cạnh còn có một thanh niên mặc áo sơ mi trắng, khí chất có chút văn nhã.
Lưu Đinh Đinh và Trân Mỹ Tâm cả kinh.
Tại sao người nhà họ Hồ lại đến đây? Ông ta đến nhanh như vậy làm gì chứ? Không phải nói không cho đến đây rồi sao!
Trân Thiết Phúc và Hồ Tân Vận xách đồ vào phòng.
Trần Thiết Phúc nhìn một đám người đứng đối diện trong phòng, có chút nghĩ không ra, suy nghĩ một chút, cười đặt lễ vật lên bàn nói:
"Tất cả đều ở đây sao? Tôi đến cũng thật đúng lúc rồi, tôi đã sớm muốn đến thăm mọi người nhưng chị dâu Lưu cùng chị dâu Trân luôn nói các người bên này không tiện, có chuyện gì nói với các chị dâu là được. Tôi nghe nói chân Thanh Chỉ bị thương trong lòng băn khoăn, nghĩ đến việc trước sau gì chúng ta cũng sẽ kết làm thông gia cho nên đã quyết định phải tới đây tự mình nhìn một chút. Thím Lâm, thím yên tâm, cháu nhất định sẽ đối xử tốt với Lâm Thanh Chỉ."
Nói xong Trần Thiết Phúc còn cười kéo Hồ Tân Vận ở một bên nói: "Sau này Tân Vận cũng chính là cháu chắc ngoại của thím rồi, không nghĩ tới Trần Thiết Phúc cháu lại có một ngày có thể có phúc khí như vậy, có thể rước được nàng dâu là Thanh Chỉ cháu nhất định sẽ quý trọng cô ấy."
Bà nội Lâm vốn đang giận dữ , nghe được lời Trân Thiết Phúc nói hô hấp kịch liệt phập phồng, thiếu chút nữa liền ngất đi.
Bà mạnh mẽ đập chén đang cầm trong tay lên mặt Lưu Đinh Đinh, chỉ dùng mấy bước đã nhanh chân xông qua, đưa tay túm lấy tóc hai người, tâm tình có chút đáng sợ: "Chúng mày nói rõ ràng cho tao."
"Ôi chao, đau, mau buông tay, buông tay!"
Nói xong liền muốn đưa tay cào mặt bà nội Lâm.
Lâm Thanh Chỉ cau mày, nói với cha con nhà họ Hồ: "Đứng im đừng nhúc nhích."
Sau đó cô bước nhanh đi qua, nhấc chân đạp một cước về phía Lưu Đinh Đinh và Trân Mỹ Mỹ.
Phanh một cái, một loạt bụi bặm bay lên, hai người đồng loạt quỳ trên mặt đất.
Có Lâm Thanh Chỉ ở bên cạnh nhìn, bà nội Lâm hung hăng đánh Lưu Đinh Đinh và Trần Mỹ Mỹ một trận mới xem như miễn cưỡng hả giận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận