Thập Niên 80: Nữ Hỗn Đản

Chuong 82:

Chuong 82:Chuong 82:
Chuong 82:
Một đám người bắt đầu nói lời tạm biệt với bà nội Lâm, chỉ riêng Lục Lập đã đứng tại chỗ một lúc lâu nhưng vẫn chưa từng hé răng nói một lời nào.
Cuối cùng sau khi chào hỏi xong, lúc Lục Minh Hoa ôm lấy bả vai Lục Lập muốn trở về.
Lôi kéo lần đầu, anh không nhúc nhích.
Thêm lần thứ hai, vẫn không nhúc nhích.
Lục Minh Hoa nhíu mày hơi dùng sức hơn một chút nữa, nhưng chân Lục Lập vẫn y như đã cắm rễ trên mặt đất, một chút cũng không nhúc nhích.
Lục Minh Hoa nhìn về phía Lục Lập: "Đi thôi?"
Lục Lập kéo tay Lục Minh Hoa xuống, hai tay đút vào trong túi vô cùng tự nhiên nói: “Anh cùng mọi người về trước đi, em ở lại chỗ này chờ thêm một lúc nữa, nhìn thấy có người đến đón em liền trở về."
Nói xong, cháu giải thích với mọi người: "Hai bà cháu cô ấy vừa mới tới thành phố Bắc Kinh, có người ở cùng sẽ an toàn hơn một chút."
Lâm Thanh Chỉ: "Không cần..."
"Cần!" Lục Lập cắn răng.
Lục Minh Hoa chăm chú nhìn Lục Lập một lúc lâu, cuối cùng mới quay đầu nói với bà nội Lâm và Lâm Thanh Chỉ: "Tiểu Lập từ nhỏ đã lớn lên ở đây, đối với nơi này cũng tương đối quen thuộc, có cậu ấy bên cạnh cũng thuận tiện hơn nhiều."
Bà nội Lâm thì lại muốn Lục Lập trở về, nào có ai vừa mới trở về lại không về nhà.
Ai ngờ bà ngoại Lục ở một bên cũng nói thêm mấy câu, muốn để Lục Lập ở lại.
Cuối cùng, ba người đứng tại chỗ nhìn chiếc xe Jeep màu đen của Lục Minh Hoa đi càng ngày càng xa.
Lục Lập tay đút túi nhìn về phía xa, giọng điệu thản nhiên: "Tôi chỉ là lo lắng cho sự an toàn của bà nội, cô đừng suy nghĩ nhiều."
Nhưng Lâm Thanh Chỉ đứng ở một bên lại vờ như không nghe thấy gì, chỉ đứng bên cạnh bà nội Lâm trưng ra bộ dáng đang chờ người.
Giống như anh chỉ là một luông không khí hình người.
Lục Lập đứng tại chỗ bất động một lúc mới dịch chuyển bước chân, chậm rãi di chuyển đến gần Lâm Thanh Chỉ:
Và rồi...
Anh giả vờ vô tình dùng chân đụng phải chân Lâm Thanh Chỉ, nhưng mà anh cháu chưa kịp làm tiếp động tác tiếp theo thì...
"AI"
Lục Lập kêu lên một tiếng đau đớn.
Chân Lâm Thanh Chỉ hiện tại đang hung hăng giãm lên chân anh.
Dùng sức không hề nhỏ! Lục Lập quay đầu nhìn Lâm Thanh Chỉ nghiến răng nghiến lợi: "Mặt đất có mềm hay không?"
"Cứng.'
Khi bà nội Lâm quay đầu nhìn lại, hai người đều đã tự giác đứng thẳng người, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Giờ phút này, Lục Lập chỉ hận không thể ngay lập tức cởi bỏ giày để xoa xoa chân.
Lúc này từ xa bỗng có người nhảy nhót vẫy tay: "Cô Lâm, ở đây!"
Ba người vừa ngẩng đầu về phía đấy liền nhìn thấy Trần Nhị mập ở xa xa đang ngửa mặt vẫy tay vô cùng vui vẻ, cháu cười hì hì lắc lư chìa khóa xe trên không trung.
Tuy bà nội Lâm nói rằng Thạch Tiểu Quyên sẽ đến đón hai người, nhưng Lâm Thanh Chỉ lại có chút không tin, cho nên trước lúc đi cô đã trực tiếp dùng điện thoại ở trong thôn gọi cho Trần Nhị mập, bảo anh ta tới đón mình cháu nhờ anh ta chuẩn bị giúp phòng ở.
Trần Nhị mập biết hôm nay Lâm Thanh Chỉ tới, sáng sớm đã tới nhà ga chờ đợi đón người, lúc nhìn thấy Lục Lập đứng bên cạnh Lâm Thanh Chỉ trong nháy mắt anh càng thêm hưng phấn, chìa khóa xe trong tay xoay nhanh đến mức chỉ thiếu một chút nữa thôi đã có thể văng ra bên ngoài.
Nhưng Lục Lập lúc này lại không suy nghĩ như vậy, anh nhìn về phía người ở xa xa hàm răng hơi cắn chặt, gã mập này là ai?
Dám cướp người của anhl
Từ sau khi biết Lâm Thanh Chỉ muốn đến thành phố Bắc Kinh, Lục Lập liền bảo trong nhà chuẩn bị đồ đạc cho hai bà cháu cô, tính toán chỉ cần vừa tới nơi liền an bài cô đến nhà mình ở.
Hiện tại nhìn khuôn mặt mập mạp tràn đầy vui vẻ đằng kia, trong người anh không biết từ đâu bỗng xuất hiện một cỗ tức giận thiếu chút nữa đã vọt thẳng tới đỉnh đầu.
Anh đánh giá nhìn Trân Nhị mập từ trên xuống dưới, người này từ đâu tới?
Nhưng khi Trân Nhị Mập cảm nhận được ánh mắt chăm chú của Lục Lập, trong nháy mắt lại càng thêm hưng phấn hơn, anh ta vui vẻ nói với Lục Lập: "Anh Lục, anh cũng ở đây sao? Vài hôm nữa em tổ chức tiệc, chúng ta cùng nhau tụ tập có được không?”
Lục Lập không nói gì thu hồi tâm mắt, một tay đút túi như có như không nói: "cháu phải xem thử là lúc nào."
Dù chỉ là mấy chữ không chắc chắn nhưng cũng đã đủ làm cho Trần Nhị Mập cao hứng, người như Lục Lập so với anh ta cấp bậc vốn không giống nhau, tuy rằng cả hai đều không có ai làm chính sự nhưng vòng tròn quan hệ lại không như nhau, Lục Lập mặc dù thuộc loại người chỉ chơi không làm nhưng vẫn luôn ở trên bậc cao.
Mục đích Trân Nhị Mập giúp đỡ Lâm Thanh Chỉ ngay từ đầu vốn đã không thuần túy, ngoại trừ việc bản thân Lâm Thanh Chỉ là người có bản lĩnh có thể giúp được nhà bọn họ ngoại giao được với những người cấp cao, quan trọng nhất chính là cháu có thể giúp anh ta trà trộn vào vòng tròn quan hệ của Lục Lập.
Anh ta nghe nói, người ở cấp cao chơi rất lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận