Thập Niên 80: Nữ Hỗn Đản
Chương 5:
Lâm Thanh Chỉ vung tay, cho ảo ảnh hình cầu một quyền: "Anh em tốt."
3208 mím môi nhỏ cong khóe miệng mỉm cười, trong không gian mênh mông tìm ra tia thần thức thuộc về dung mạo của cô, sau đó lóe lên một cái, một chùm ánh sáng rơi thẳng xuống hòa vào trong thân thể Lâm Thanh Chỉ trong nháy mắt rồi biến mất.
Cô chỉ cảm thấy thân thể đột nhiên ấm áp, kế tiếp trong nháy mắt lại khôi phục bình thường.
"Sao cậu lại tới đây? Không phải trước đây từng nói đây là việc bị cấm hay sao?" Lâm Thanh Chỉ cất giọng hỏi.
Nói đến đây, 3208 này mới nhớ tới việc chính: "Tôi là tới nhắc nhở cô, ban đầu vì bảo toàn người con trai của cô nên tôi mới đem anh ta hồi sinh đưa đến thế giới này, anh ta chỉ cần vượt qua hết kiếp này là có thể như người bình thường đầu thai chuyển thế.
Nhưng cô thì khác, cô vốn là nghịch thiên sửa mệnh, cô không chỉ làm loạn thế giới cũ của mình mà còn vì người con trai của cô cầu xin cho anh ta sự hồi sinh, cho nên tuy rằng cô đã dùng thời gian hơn mấy trăm năm và toàn bộ tu vi để làm việc bù đắp, thì ở trong thế giới xuyên thư này cô cũng chỉ có một cơ hội duy nhất, thứ cô mong muốn nhất chính là tình cảm vì vậy thử thách cuối cùng cô cần vượt qua cũng là tình cảm..."
Ngừng một chút 3208 lại nói tiếp: "... Nếu hai người không thể đến được bên nhau thì sẽ được tính thử thách thất bại, sau đó cô sẽ không có kiếp sau nữa hay nói thẳng ra chính là không còn tồn tại."
Lâm Thanh Chỉ không mấy lo lắng trả lời: "Yên tâm! Sẽ không thất bại đâu, nói không chừng sau này chúng ta còn có thể gặp lại nhau."
3208 đã nhìn qua rất nhiều tính cách kỳ lạ của con người, nhưng bây giờ nhìn cô vẫn không hiểu được suy nghĩ của cô là gì, chỉ có thể ngớ ngẩn bất mãn bĩu môi.
Tiểu cầu tròn trong lòng hơi rối rắm trái phải lặng lẽ nhìn bốn phía, sau đó kề sát lại gần cô thấp giọng nói: " Tuy là cơ hội vượt qua thử thách chỉ có thể dùng tình cảm nam nữ bình thường nhất để kiểm tra, như vẫn có cái gọi là gian lận. Cho nên, một khi tìm được người kia cô nhất định phải nhanh chóng xuống tay, không cần biết anh ta có nguyện ý cùng cô ở cạnh nhau hay không trước tiên cứ ngủ chung trước rồi tính sau, đừng ngốc nghếch mà chờ đợi."
"Quả cầu ngốc."
"Cô mới ngốc! Đồ nhân vật phản diện ngốc nghếch! Tôi nói cho cô biết, nếu không phải vì cô kiên quyết muốn cứu người con trai của mình, thì bây giờ cô còn cần phải vượt qua thử thách hay sao? Sớm đã được đầu thai chuyển kiếp sống một cuộc sống tốt đẹp rồi, làm sao có thể giống như bây giờ vì một bữa cơm mà phải cùng người khác tranh cãi." 3208 khinh thường nói, nó cảm thấy chỉ có Lâm Thanh Chỉ mới có thể xui xẻo như vậy, vất vả làm việc mấy trăm năm thì hết hai phần ba công đức đã mang tặng không cho tên đàn ông thối kia.
Nghĩ đến đây 3208 liền tức giận, nó không hiểu! Một mình không phải sẽ sống tốt hơn hay sao? Vì cớ gì cứ phải phí sức 'chín trâu hai hổ' bảo toàn cho một người khác, hiện tại không tự lo lắng cho bản thân mình một chút nào thì sau này phải làm sao bây giờ?
Lâm Thanh Chỉ vẫn giữ khuôn mặt không chút biểu tình nhìn về phía nó: Tôi nói cho cậu biết, 3208! Tôi hiện tại rất không vui."
Chỉ có cô mới có thể ức hiếp anh ta, những người khác không thể!
3208 hừ một tiếng.
Một người một quả bóng cứ thế trừng mắt nhau không nói gì.
Sau một lúc lâu, 3208 cũng chịu thua mở miệng trước: "Thanh Chỉ, tôi phải đi rồi hy vọng ở thế giới này cô có thể sống vui vẻ, làm một nhân vật phản diện cũng rất tốt không vui liền động thủ, kiếp này sẽ không sinh ra rung chuyển lớn như thế giới ban đầu của cô nữa nên cứ an tâm."
"Ừm, đừng dong dài nữa đi đi." Lâm Thanh Chỉ giả vờ không kiên nhẫn huơ huơ tay áo.
3208 mím môi: "Ôm một cái?"
"Ừm."
Sau đó, một người một ảo ảnh ôm lấy nhau thật lâu trên không trung.
Lâm Thanh Chỉ nhìn viên cầu tròn dần biến mất ở chân trời, đứng tại chỗ nhìn xa xăm một hồi.
Cuối cùng chỉ còn mình, cô xoay người trở lại xoay xoay bả vai, nắm tay ở trong hư không lắc lư, khóe miệng nhếch lên một tia hung ác.
Tên khốn khiếp kia nếu dám có lỗi với cô, cô nhất định sẽ đánh chết anh ta! Không được, không đúng, trước khi đánh chết nhất định phải ngủ với anh ta trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận