Thập Niên 80: Nữ Hỗn Đản
Chuong 169
Chuong 169
Những người đã kết hôn trong các lớp học lại thực sự không ít, thậm chí có người còn có con, vì vậy việc đi người nhà đến bữa tiệc cũng không có gì lạ.
Lục Lập hiện tại đều tự coi mình là người nhà của Lâm Thanh Chỉ, vốn định sẽ đi theo cô, nhưng mà bên công ty gọi điện qua nói xảy ra chút việc.
Cuối cùng, Lục Lập chỉ có thể đưa Lâm Thanh Chỉ đến địa điểm tổ chức bữa tiệc.
Lục Lập lái xe đến khách sạn, mở cửa xe cho cô, dặn dò: "Anh xử lý công việc xong sẽ tới đón em."
Lâm Thanh Chỉ gật đầu: "Anh đi làm việc đi, em đợi anh."
"Được."
Lục Lập muốn hôn cô một cái, nhưng lại ngập ngừng dừng lại, cuối cùng chỉ đưa tay nắm lấy tay Lâm Thanh Chỉ, đầu ngón tay nhẹ nhàng gãi gãi vào lòng bàn tay cô.
Nhưng mà, khi Lâm Thanh Chỉ tiến lại gần, Lục Lập lại nhanh chóng mở bước lên xe.
Trên mặt mang theo một tia đắc ý, mở miệng uy hiếp nói: "Ket hôn."
Không kết hôn sẽ không cho hôn.
Lâm Thanh Chỉ nhìn ra ý tứ của anh, nhưng cô giống như không hiểu, cười khoát tay áo với anh: "Đi đi, lái chậm một chút."
Nói xong cô xoay người đi về phía khách sạn.
Mấy ngày nay Lục Lập vì chứng minh hết thảy chỉ có sau khi kết hôn mới có thể có đãi ngộ, hôn cũng không cho Lâm Thanh chỉ hôn, đương nhiên chính anh cũng không hôn.
Quả thật là một chính nhân quân tử.
Kết quả là...
Lục Lập liền phát hiện người vốn vẫn luôn động tay động chân với anh, không ngờ lại có thể nhịn được, mặc kệ anh âm thâm dùng mỹ nam kế như thế nào, cô cũng không phản ứng, giống như là căn bản không thèm để ý.
Điều này làm cho Lục Lập có chút hoài nghi, nhiệt tình trước kia của cô đối với thân thể này của anh có phải đều là giả hay không?
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Trong lòng không hiểu sao có chút thấp thỏm.
Nhưng anh là một người đàn ông tuân thủ các nguyên tắc nhất định kết hôn!
Tiệc chia tay được tổ chức tại một nhà hàng khá lớn, vừa đủ chỗ cho số lượng người tham gia ngày hôm nay.
Trong phòng bao có một bức hoành chúc mừng đỏ rực , bày ba cái bàn tròn lớn, lúc Lâm Thanh Chỉ tiến vào, đã ngồi không ít người, còn có rất nhiều gương mặt xa lạ, hẳn là người nhà của bạn học.
Lúc Lâm Thanh Chỉ đi vào, một đống người vỗ tay: "Ô, cảm ơn, cảm ơn cô"
Lý Đáp Đáp từ trong đám người đi ra, cười kéo Lâm Thanh Chỉ dẫn nàng đến chỗ mình ngồi: "Tôi còn tưởng rằng cậu không tới." "Không đâu." Suy nghĩ một chút, cô ấy thêm một câu: "Tôi đã đồng ý rồi mà."
Lâm Thanh Chỉ không phải là người cuối cùng đến, người trong lớp học lại trên cơ bản đều tới, cuối cùng lúc điểm danh chỉ còn lại Hoàng Kim Tâm còn chưa tới.
Lý Đáp Đáp lẩm bẩm một câu, cũng không nói nhiều, một đám người liền chờ, dù sao cũng là lần tụ hội cuối cùng, đây cũng có thể là lần cuối cùng gặp mặt Hoàng Kim Tâm, nên mọi người nhất chí cùng ngồi đợi.
Nhưng mọi người nói chuyện phiếm bụng cũng đã đói bụng, nhân viên phục vụ cũng hỏi mấy lần nói đồ ăn đã chuẩn bị xong bên này có thể mang đồ ăn hay không, kết quả Hoàng Kim Tâm còn chưa tới.
Cuối cùng vẫn là lớp trưởng đứng ra mở miệng nói: "Hoàng Kim Tâm có thể là bận gì đó, không tới được, chúng ta trước tiên để cho nhân viên phục vụ lên đồ ăn đi, tôi thấy tất cả mọi người..."
"Này! Lớp trưởng, ai nói tôi sẽ không đến!" giọng Hoàng Kim Tâm từ phía cửa ráo riết vội vàng truyền tới.
Giọng nói của cô ta mang theo một chút tức giận: "Chính anh đói bụng thì cứ nói, làm như mọi người đang chờ một mình tôi vậy." Cô ta vừa nói vừa đi vào, bên cạnh còn có một người đàn ông nhìn rất nho nhã.
Đó là Trương Lục.
Lý Đáp Đáp vốn không đối đầu với Hoàng Kim Tâm, nghe cô ta nói vậy liền đứng lên: "Không phải là chỉ chờ một mình cô hay sao, cô nghĩ sao?”
Lớp trưởng tuy rằng là nam, nhưng cũng bị Hoàng Kim Tâm nói cũng có chút mất hứng, nhưng bữa tiệc chia tay đang yên lành, không không thể vì một người mà phá hoại được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận