Thập Niên 80: Nữ Hỗn Đản

Chuong 63:

Chuong 63:Chuong 63:
Chuong 63:
Sau khi Trần Thiết Phúc và Hồ Tân vận rời đi.
Lâm Thanh Chỉ mỗi tay xách theo một người, ném hai người ra khỏi cửa nhà họ Lâm không chút nương tay ném xuống đất, cảnh cáo: "Muốn tố cáo thì đi tố cáo, còn dám đến nhà tôi lần nữa..."
Nói đến đây, ánh mắt lạnh như băng liếc qua hai người giống như là đang nhìn một người chết vậy.
Phanh!
Cửa gỗ nhà họ Lâm đóng lại, thôn dân vây quanh trong nháy mắt tiến lên, vây xem hai người nằm trên mặt đất ai cũng không muốn tiến tới đỡ.
Bọn họ nghe được, hai người này tính toán đem cô gái nhỏ người ta gả cho một ông lão mắt mù góa vợ, muốn hủy hoại cả đời con gái người ta.
Trong thôn đã có mấy hộ gia đình như vậy, lúc mai mối tới cửa nói ba hoa chích chòe, sau khi gả qua mới phát hiện heo chó cũng không bằng.
Huống hồ trong đám người vây xem còn có người lúc ban đầu nghe nói người nhà họ Hồ nói qua hôn sự, còn muốn cho con gái của mình ga qua, hiện tại đều có chút dao động.
Hầu như ánh mắt bọn họ nhìn về phía Trân Mỹ Mỹ cùng Lưu Đinh Đinh đều rất đáng sợ, quả thực hận không thể đi lên giãm lên một cước.
"Phi, đã chia nhà rồi còn nhận lễ hỏi của người khác, may mà thím Lâm không chết bằng không Thanh Chỉ còn không phải để cho cô gây tai họa, người phụ nữ ác độc."
"Muốn gả như vậy, sao không gả chính mình qua? Tôi thấy cô cùng lão già kia cũng rất xứng đôi."
"Không nghĩ tới thôn chúng ta còn có người như vậy, thật ghê tởm!"
"Ghê tởm, ghê tởm!" Bên cạnh có đám con nít vây xem, nhao nhao tò mò học nói theo.
Trước kia đám người cùng Lưu Đinh Đinh Trân Mỹ Mỹ thân một chút, giờ đều nhao nhao tránh ra xa sợ ngọn lửa này lan đến trên người mình.
Lưu Đinh Đinh và Trân Mỹ Mỹ bị bà nội Lâm đánh cả người đều đau, nhưng trong thôn ồn ào lớn như vậy cũng không thấy người nhà mình đến đón, các bà nằm trên mặt đất một hồi lâu mới giãy giụa từ trên mặt đất đứng lên tính toán đi về nhà.
Nhưng mà còn chưa đi được bao xa, đã bị một đám người mặc đồng phục đột nhiên xuất hiện bắt lấy.
Hai người vốn bị đánh khó chịu, giờ khắc này quả thực bị dọa đến, gào lớn: "Buông tôi ra, mau thả tôi ra...
"Tôi không dám, tôi không dám, cũng không dám nữa, cầu xin anh, buông tôi ra..."
Nhưng mặc cho các bà khóc nháo như thế nào, cuối cùng vẫn bị mang đi.
Cảnh sát có thể xuất hiện nhanh như vậy, tất cả đều là vì Hồ Tân Vận.
Trên đường trở về, anh ta càng nghĩ càng tức giận, cuối cùng trực tiếp đạp xe lên cục cảnh sát dùng tội lừa đảo tố cáo các bà.
Trong tay anh ta có chứng từ, hơn nữa trong cục cảnh sát có bạn học của anh ta, biết sau này anh ta sẽ làm việc trong công xã huyện, bởi vậy anh ta vừa báo án bên kia rất nhanh đã xuất động, coi như là bán cho anh ta một cái nhân tình.
Người trong thôn nhìn thấy một màn này, nhất thời lại dâng lên một trận ồn ào.
Thời đại này mọi người đều khinh thường người từng ngồi trong nhà giam, vốn còn có vài người cảm thấy việc Trân Mỹ Mỹ cùng Lưu Đinh Đinh làm không tính là cái gì nhất thời im lặng.
Những gì Trần Mỹ Mỹ và Lưu Đinh Đinh làm trong lòng bọn họ lại tăng lên một tâm cao.
Cách sống của người dân thôn nhỏ đã nghiêm chỉnh hơn rất nhiều kể từ đây.
Bởi vì chuyện Trân Mỹ Mỹ và Lưu Đinh Đinh bị bắt, cũng dẫn đến gia đình các bà xảy ra một loạt biến hóa.
Lâm Cương Thiết lúc múc nước ngoài ý muốn bị ngã gay chân, phòng hai nhà họ Lâm do Lâm Đại Ny cùng Lâm Nhị Ny quản lý, Lâm Nhị Ngưu căn bản là không dám không nghe lời, không nghe lời thì không có cơm ăn, cho dù là sau này Trần Mỹ Mỹ từ trong nhà giam trở vê cũng không thay đổi trạng thái trong nhà, hiện tại tất cả đều là do Lâm Đại Ny quyết định cô ta so với Lâm Thanh Chỉ còn hung dữ hơn.
Chu Đại Dũng sau khi biết chuyện Lưu Đinh Đinh làm liền lui hôn sự của mình cùng Lâm Hoa Ny lại, sau đó nghĩ đến những lời anh ta đã nói với Lâm Thanh Chỉ lúc trước, lại nhìn thấy Lưu Đinh Đinh làm những chuyện kia, anh ta liền thấy xấu hổ chính vì thế về sau mỗi lần nhìn thấy Lâm Thanh Chỉ anh ta đều đi đường vòng.
Lâm Hoa Ny cùng Lâm Đại Dũng giải trừ được hôn ước thì rất cao hứng vì nghĩ rằng có thể cùng Lục Lập ở chung một chỗ, kết quả hiện tại cô ta vừa ra khỏi cửa là đã bị soi mói, làm cho cô ta căn bản là không dám di ra ngoài, cuối cùng còn phát hiện cô ta cùng Lục Lập căn bản là không có khả năng, ngay cả Chu Đại Dũng cũng không còn nữa, sắp hối hận muốn chất.
Đại phòng nhà họ Lâm về sau cũng an tĩnh hẳn.
Trong lúc đó, Lâm Cương Thạch tới tìm bà nội Lâm vài lần, muốn mượn tiền đẻ trả tiền chuộc đem vợ mình trở về, kết quả bà nội Lâm trực tiếp một chậu nước lạnh hắt vào ông ta, ông ta không nghĩ tới bà nội Lâm thật sự không nhận đứa con trai là ông ta, ngay cả Lâm Cương Thiết gãy chân bà cũng không đi thăm, có khổ cũng chỉ có thể nuốt vào trong bụng.
Trân Thiết Phúc cuối cùng vẫn cưới người bên nhà mẹ đẻ, cuộc sống của Hồ Tân Vận chính vì thế cũng không dễ chịu như mình muốn.
Nghe được chuyện của bọn họ Lâm Thanh Chỉ ngược lại không có bao nhiêu cảm giác, bởi vì tất cả mưu đồ của các bà ở trong mắt cô căn bản đều là không có khả năng làm phát sinh ra chuyện gì ảnh hưởng đến cô, nhiều lắm cũng chỉ là cảm thấy bọn họ có chút phiền phức.
Nhưng bà nội Lâm lại cảm thấy rất hả giận, bởi vì trong mắt bà chuyện này rất có thể sẽ phát sinh trên người cháu gái bà, vừa nghĩ đến hậu quả bà liên cảm thấy nếu nó thật sự xảy ra có khả năng bà sẽ không sống nổi nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận