Đại Sư Huyền Học Là Sơn Thần
Chương 103:
Linh Bảo vỗ vỗ bả vai cô ấy, dịu dàng nói: "Được rồi, chuyện đã qua cả rồi, sau này phải biết cảnh giác khi nhìn người."
Lê Tuyết biết mình được thả ra là nhờ lời khai của Linh Bảo, vừa cảm kích vừa xấu hổ. Lúc ấy Linh Bảo đã khuyên cô ấy nhiều lân cô ấy đều không nghe, nhưng Linh Bảo vẫn bất chấp hiềm khích trước đó mà ra làm chứng giúp cô ấy, để cô ấy được cứu khỏi đồn cảnh sát.
Cô ấy thầm thề trong lòng về sau mặc kệ Linh Bảo nói cái gì cô ấy cũng đều tin hết, cho dù có lên núi đao xuống biển lửa cô ấy cũng sẽ tuyệt đối không phản bội người bạn tốt này.
Trải qua chuyện này, Lê Tuyết khôi phục lại quan hệ như xưa với Linh Bảo, Linh Bảo có thể cảm nhận được rõ ràng, Lê Tuyết đối xử với cô còn tốt hơn ngày xưa, đi học ăn cơm đều chủ động chờ cô, chiều theo ý cô, có đồ ăn ngon quần áo đẹp gì đều mang cho cô một phần. Đây đều là chuyện nhỏ, cô cũng không quá để tâm.
Hai người cũng không biết rằng khi nghe tin Lê Tuyết được thả ra, Thường Thiến Thiến hết sức ảo não.
Phải biết rằng, lúc trước khi Lê Tuyết bị bắt đi, Vu Ngải Kỳ hưng phấn chạy tới báo tin mừng cho Thường Thiến Thiến, Thường Thiến Thiến vừa nghe, biết được người bắt Lê Tuyết là công an khu Ngọc Trì, liền lớn tiếng khoe khoang cô ta có một người chú quen biết làm cục trưởng cục công an khu Ngọc Trì, chắc chắn có thể cho Lê Tuyết ngồi tù.
Nhưng mà chuyện này không liên quan đến lợi ích, lại không tìm được chứng cứ xác thực có lợi, người chú làm cục trưởng kia chẳng lẽ lại vì mấy chuyện tức giận trẻ con của cô ta mà cố ý bịa đặt chứng cứ để cho người ta ngồi tù, nhà nữ sinh đối đầu với cô ta cũng không hoàn toàn là dân đen bình thường, đến lúc đó làm ầm ï lên thì có khác gì lấy con đường làm quan của ông ta ra mà làm trò đùa.
Vì thế, người chú làm cục trưởng kia lúc ấy tuy rằng đồng ý đi điều tra chuyện này, nhưng cuối cùng vẫn thả Lê Tuyết ra theo đúng quy trình.
Điều này đã khiến cho Thường Thiến Thiến bị vả mặt không nghi ngờ, lúc này cô ta đang cảm thấy cực kỳ mất mặt, ở trong phòng tức giận hâm hầm.
Ba người bạn cùng phòng của cô ta cũng không dám nói chuyện, chỉ có Vu Ngải Kỳ tiến lại gần mở lời:
"Thiến Thiến, lần này thất bại cũng không sao, Lê Tuyết kia chỉ là một nhân vật nhỏ, chỉ cần đối phó xong Lục Linh Bảo thì cô ta chẳng là cái thá gì hết. Cậu đã đã quên kế hoạch lúc trước của chúng ta rồi à?"
"Kế hoạch gì?" Thường Thiến Thiến cau mày vẻ mặt không kiên nhẫn.
"Thi CET-4-6 đó, bây giờ sắp đến lúc thi CET-4-6 rồi!"
Hơn một tháng trước bọn họ đi tới ký túc xá tìm Lục Linh Bảo gây phiền toái, toàn bộ đều bị đánh cho một trận chạy trối chết, lúc ấy Vu Ngải Kỳ đưa ra chủ ý, cho người tính kế hại Lục Linh Bảo trong phòng thi CET-4-6, để cho cô bị đuổi học vì gian lận.
Quy định về gian lận của đại học F vô cùng nghiêm ngặt, nếu là người bị bắt gian lận, chỉ cần nhà trường muốn truy cứu thì trên cơ bản đều sẽ bị cưỡng chế thôi học. Có cậu của Ngải Kỳ ở đây, không sợ học viện không tích cực truy cứu.
Thường Thiến Thiến nghĩ đến việc này, nhất thời sắc mặt chuyển từ âm u sang rạng rỡ: "Được, vậy chúng ta bàn bạc cụ thể một chút."
Vì thế hai người liên ra khỏi phòng ngủ, bắt đâu âm mưu chuyện này, cuối cùng họ nghĩ ra một kế hoạch tự cho là không chê vào đâu được, hơn nữa rất nhanh đã mua xong vật liệu cần dùng.
Vu Ngải Kỳ còn cố ý đi tìm người cậu làm chủ nhiệm khoa của mình, nhấn mạnh người này là Thường đại tiểu thư muốn đối phó, cốt để ông ta tích cực phối hợp, chủ nhiệm khoa kia vốn có xu hướng nịnh nọt lại ưa bao che khuyết điểm của mình, trước kia còn gạch tên Linh Bảo ra khỏi danh sách nhận học bổng, nghe cháu gái nói như vậy, đương nhiên không có chuyện không đồng ý.
Mọi chuyện đều đã chuẩn bị xong, Thường Thiến Thiến và Vu Ngải Kỳ dường như đã nhìn thấy cảnh Lục Linh Bảo hết đường chối cãi cuối cùng bị đuổi khỏi trường, trên mặt lộ ra nụ cười khoái trá.
Chẳng mấy chốc đã đến ngày thi đầu tiên của kỳ thi tiếng anh toàn quốc 6 cấp, Linh Bảo chưa từng tham gia kỳ thi nào trước đây, mang một tâm trạng đầy mới lạ cô đến phòng thi với cây bút chì 2B, một cục tẩy còn có cả tai nghe và các đồ dùng văn phòng phẩm khác.
Lúc cô đến đã là 2 giờ 50 chiều, bên ngoài phòng thi đã có một hàng dài người xếp hàng, cô vừa mới đứng ổn định lại thì giám thị đã lớn tiếng nói có thể vào phòng thi rồi.
Linh Bảo chưa đến để làm quen với phòng thi trước, lúc này cô đang mở thần thức tìm chỗ ngồi của mình liền phát hiện Vu Ngải Kỳ thế mà cũng ở cùng phòng thi với mình, sắc mặt của cô ta lúc này mang một loại cảm giác căng thẳng cứ như sắp sửa làm điều gì đó tồi tệ vậy.
Nghĩ đến ánh mắt tràn đầy ác ý của cô gái kia dạo gần đây mỗi khi cô ta nhìn mình, Linh Bảo có linh cảm rằng cô ta sẽ giở trò xấu xa, vì vậy cô đã dành ra một phần thần thức của mình để theo dõi nhất cử nhất động của Vu Ngải Kỳ.
Chỉ thấy Vu Ngải Kỳ bước vào phòng thi, đặt cặp sách xuống bục giảng rồi câm hộp bút đi thẳng về phía chỗ ngồi thuộc về mình, giả vờ vô tình làm rơi thứ gì đó ở ngăn dưới cùng, rồi mới đi vê chỗ của mình.
Thứ đó có hai phân, một phần là cái đĩa to tròn bằng quả trứng chim bồ câu, phần còn lại chỉ to bằng hai hạt đậu đỏ, hình dạng hạt gạo đen, không biết cô ta dùng thứ đó để giở trò gì.
Thế là Linh Bảo quyết định không đến chạm vào nó mà chỉ chờ đợi và quan sát.
Sau khi nghe xong phần nghe hiểu trong tai nghe, cô bắt đầu làm các câu hỏi khác trong phần kiểm tra viết khác, cô vừa làm bài thi vừa phân tâm để chú ý đến động thái của Vu Ngải Kỳ đang ngồi trong phòng thi, chỉ thấy cô ta thường xuyên quay đầu sang một bên nhìn ra ngoài cửa sổ và thỉnh thoảng liếc nhìn một cái vê hướng của mình.
Sau khi làm xong một bộ phận của câu hỏi lớn, khoảng bốn giờ chiều, Linh Bảo cuối cùng cũng hiểu ra thứ Vu Ngải Kỳ cố tình làm rơi từ trong ngăn kéo là thứ đồ gì rồi. Trong cái thứ nhỏ màu đen đó, thế mà lại truyền ra đáp án của các bài kiểm tra tiếng anh toàn quốc 6 cấp.
Âm thanh rất nhỏ, nếu không để gần vào lỗ tai sẽ không thể nghe được, nhưng loại thanh âm này làm sao dấu được dưới thần thức của Linh Bảo. Vì vậy cái thứ đồ chơi đó thực ra là một bộ tai nghe hạt gạo để gian lận trong kỳ thi, chiếc đĩa nhỏ là máy phát và hạt gạo đen là một chiếc tai nghe mini.
Linh Bảo thầm tính toán trong lòng, lập tức hiểu ra kế hoạch của Vu Ngải Kỳ, hóa ra người này muốn vu khống cô gian lận.
Phải biết rằng đại học F đối với việc học tập của sinh viên yêu cầu rất cao, bình quân học sinh dưới 70 điểm sẽ bị ghi lỗi 1 lần, ghi lỗi ba lần sẽ bị đuổi học. Gian lận trong thi cử cũng sẽ bị đuổi học như một ví dụ để cảnh cáo những sinh viên khác.
Đối với loại người có ác ý với mình như vậy, Linh Bảo luôn tỏ ra thô lỗ, cô ngay lập tức hạ quyết tâm sẽ khiến cho Vu Ngải Kỳ phải chịu cảnh gậy ông đập lưng ông.
Lại làm bài thi được một lúc, vào khoảng 4 giờ rưỡi chiều, đoàn kiểm tra đã đến bên ngoài phòng thi của cô, người dẫn đầu là Lại Vinh Tùng cậu của Vu Ngải Kỳ, mà khuôn mặt của Vu Ngải Kỳ lúc này đang lộ rõ sự vui mừng.
Đâu tiên những người trong đoàn kiểm tra yêu câu mọi người đứng dậy, hai tay đặt lên bàn không được cử động, sau đó Lại Vinh Tùng đứng trên bục giảng trịnh trọng nói:
"Phát hiện một bộ tín hiệu đang được truyên đi trong phòng thi của các bạn. Điều này có nghĩa là gì chắc tôi cũng không cần phải giải thích nữa đâu nhỉ. Bây giờ tôi sẽ cho kẻ gian lận đó một cơ hội để sửa đổi, chủ động đứng dậy thừa nhận để không làm chậm trễ thời gian của mọi người, nếu thế thì hình phạt sẽ được giảm nhẹ hơn, nếu như để đến lúc tìm ra được đồ vật gian lận, vậy cũng đừng trách tại sao nhà trường nhẫn tâm đuổi học các bạn!"
Những học sinh khác ngơ ngác nhìn nhau, rõ ràng là không biết gì vê chuyện này, cũng không làm chuyện gì trái với lương tâm, chỉ có Vu Ngải Kỳ là lộ ra vẻ thích thú.
Nhìn thấy một số giáo viên trong đội kiểm tra bắt đầu tìm kiếm, Linh Bảo dùng thần thức của mình bọc bộ thiết bị gian lận kia lại rồi trực tiếp di chuyển trong không khí đặt nó vào ngăn kéo của Vu Ngải Kỳ.
Loại phép thuật di chuyển này lấy thần thức làm trung gian, chỉ cần thần thức của cô có thể bao trùm nơi này thì đều có thể di chuyển được, ví dụ như thần thức của cô còn sót lại ba phần trong miếu thờ, thế nên cho dù cách xa hàng vạn dặm cô cũng đều có thể truyền được chính xác lá bùa đến trước mặt tượng thần trong miếu.
Sau khi di chuyển thiết bị gian lận đi, cô cũng bắt đầu ngồi đợi kịch hay.
Chỗ ngồi của Vu Ngải Kỳ ở phía sau cô, cách nhau ba chỗ ngồi, khi Vu Ngải Kỳ phát hiện trong ngăn bàn của Linh Bảo thế mà lại không có bất kỳ thiết bị gian lận nào được tìm thấy, trong lòng cô ta trở nên khó hiểu, biểu cảm trên khuôn mặt cũng trở nên kỳ lạ.
Giáo viên phụ trách khám xét hàng của cô ta nghi ngờ nhìn cô ta vài lần, sau đó đến lượt kiểm tra cô ta thì liền nhìn rất kỹ, quả nhiên đã tìm thấy thiết bị gian lận trong ngăn kéo của cô ta.
Giáo viên kiểm tra giơ bộ thiết bị gian lận trên tay lên cao và nói lớn: "Tìm thấy rồi, nó ở trong ngăn kéo của học sinh này!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận